Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
“Mấy năm trước đâu có nghe chuyện này bao giờ!”
Lúc này, Hạ Tầm Tuyết (A Tầm) bên cạnh tôi cũng lên tiếng:
“Ừ, lạ thật! Mà chuyện này, chuyện này kỳ cục quá, tớ cứ cảm giác như đã gặp ở đâu rồi ấy...”
Nghe vậy, lòng tôi cũng chợt động. Nhưng tôi chưa kịp mở miệng, anh trai đã lên tiếng trước:
“Khoan đã! Hạ Tầm Tuyết, cậu cũng từng thấy những thứ này sao?”
Tôi không ngờ anh trai lại đột ngột hỏi A Tầm như vậy.
“Ừ, hồi trước tớ nằm mơ, hình như, hình như cũng mơ thấy một kỳ thi như thế này!”
A Tầm chống cằm, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ.
Nghe câu trả lời của A Tầm, anh trai tôi lập tức nói:
“Tôi cũng vậy!”
“Kỳ thi này, hình như tôi cũng từng mơ thấy!”
Đúng lúc này, tôi và Lý Tâm Di đồng thanh:
“Tớ cũng thế!”
4.
Chúng tôi so sánh với nhau và phát hiện ra điều kỳ lạ.
Tất cả đều từng mơ thấy một kỳ thi q/uỷ dị, chỉ là nội dung hơi khác nhau.
Hạ Tầm Tuyết mơ thấy cơ thể mình đang th/ối r/ữa, sau đó bị nh/ốt trong không gian trắng xóa, không thể thoát ra.
Anh trai tôi mơ thấy một bài thi ngữ văn, cuối cùng bị một luồng ánh sáng kỳ lạ c/ắt thành từng khúc.
Những người còn lại đều mơ thấy bài thi toán. Tôi mơ thấy bị những chiếc gai nhọn đ/âm xuyên cơ thể. Lý Tâm Di mơ thấy bị lưỡi quái vật đ/âm thủng cổ họng.
Cuối cùng là Trương Tường, cậu ấy mơ thấy bị một con d/ao găm moi tim.
Nhưng cụ thể trong giấc mơ điều gì đã xảy ra, thứ gì đã gi*t ch*t chúng tôi, không ai nhớ rõ.
Chỉ nhớ đó là một kỳ thi kinh khủng, và tất cả đều bị gi*t ch*t tà/n nh/ẫn.
Sau khi biết được chuyện của mọi người, Lý Tâm Di phản ứng dữ dội nhất.
“Cái này, cái này quá kỳ dị rồi!!!”
“Sao có thể tất cả chúng ta đều mơ thấy kỳ thi quái lạ như vậy?”
“Đây... đây chẳng lẽ là giấc mơ tập thể??”
“Không đúng! Không đúng! Chuyện này thật sự quá kỳ lạ, nghĩ sao cũng không hợp lý!”
“Trừ phi...”
Lời Lý Tâm Di chưa dứt, A Tầm bên cạnh đã tiếp lời:
“Trừ phi, chúng ta thật sự đã ch*t!!!”
“Những người ở đây chỉ là linh h/ồn của chúng ta thôi!”
“Còn giám thị chỉ muốn trêu đùa chúng ta!”
“Như chọi dế vậy, đùa giỡn với những kẻ đã ch*t như chúng ta!!!”
Nói rồi, cô ấy nhìn quanh chúng tôi. Ánh mắt bình thản nhưng lời nói khiến tôi nổi da gà.
Nghe vậy, Lý Tâm Di mặt mày tái mét:
“A Tầm! Giờ này còn đùa!”
“Làm sao chúng ta toàn người ch*t được! Cậu sờ tay tôi xem, chẳng phải vẫn ấm sao!”
“Còn mũi này, chẳng phải vẫn đang thở sao!”
“Thi cử chưa dọa ch*t người, cậu đã suýt hùm ch*t tôi rồi đấy!”
Bình thường A Tầm đã nghịch ngợm, hay trêu tôi. Nhưng không ngờ giờ cô ấy còn đùa dai thế.
Tay cô ấy hơi lạnh, tôi nắm lấy, vỗ một cái như ph/ạt trẻ con không nghe lời.
Thấy động tác của tôi, Hạ Tầm Tuyết cười xin tha:
“C/ứu với c/ứu với!”
“Chúng ta đang động n/ão mà! Đây cũng là một khả năng thôi!”
Lý Tâm Di ho một tiếng:
“Các cậu đừng đùa nữa.”
“Dù lời A Tầm nghe rất phi lý, nhưng chuyện còn phi lý hơn chúng ta cũng đã thấy rồi.”
“Giờ quan trọng nhất là tìm cách thoát ra!”
Đúng lúc đó, một tiếng “ầm” vang lên.
“Ch*t ti/ệt! Cửa sổ không đ/ập vỡ được!!!”
Quay đầu nhìn, một nam sinh đang cầm ghế đ/ập vào cửa sổ giảng đường.
Nhưng dù gây ra tiếng động lớn, cửa kính vẫn nguyên vẹn.
Đó là Hách Cao - lớp trưởng thể dục lớp tôi, thể hình rất tốt, nghe nói nhà mở võ quán.
Nhưng giờ trước ô cửa kính tưởng chừng mong manh, cậu ta cũng bó tay.
Ghế làm bằng sắt, đáng lý đ/ập vào kính phải gây vết nứt. Nhưng cửa kính giảng đường này chẳng hề hấn gì.
“Khốn kiếp! Lẽ nào chúng ta thật sự bị nh/ốt ở đây?!”
Hách Cao nói thế cũng dễ hiểu, vì lúc vào chúng tôi đi qua cửa trước giảng đường, giờ cánh cửa đó đã biến mất. Cửa sổ thì như thế này, rõ ràng không thể thoát được.
Đúng lúc ấy, tôi cảm nhận hơi ấm trong tay.
“Đồ ngốc, yên tâm đi! Anh tuyệt đối không để ai làm hại em đâu!”
Ngẩng đầu nhìn, tôi thấy ánh mắt kiên định của Trương Tường.
“Ừ! Em tin anh!”
Anh trai lên tiếng:
“Xem ra chúng ta thật sự bị nh/ốt rồi.”
“Muốn thoát ra, có lẽ phải tìm ra đáp án thôi!”
“Reng reng reng...” - tiếng chuông bất ngờ vang lên.
Điều này nghĩa là... bài thi thứ hai đã bắt đầu...
5.
“Bài thi thứ hai, thời gian 30 phút.”
“Nộp giấy trắng: ch*t.”
“Trả lời sai: ch*t.”
“Chỉ khi cả nhóm trả lời đúng, thành viên còn lại mới được sống sót rời đi!”
“Bây giờ, thi bắt đầu!”
Nói xong, năm tờ giấy thi xuất hiện trên bàn.
Tôi vội viết tên và số báo danh, rồi nhìn vào đề bài:
【Câu 1: Ai là người đến từ thế giới khác?】
【Câu 2: Trả lời sai, phải chọn một thành viên trong nhóm ch*t. Bạn sẽ chọn ai?】
Chương 14
Chương 15
Chương 14
Chương 2
Chương 5
Chương 6
Chương 14
Bình luận
Bình luận Facebook