Ánh ngơ ngác rối rồi ức: "Sao giữ đạo đức nhi? uống nước bạn chỉ bạn sờ mó, như thế có lỗi sao?"
À phải, bây bạn cậu ta mà!
Xèo——
Tôi trầm ngâm giây lát, "Thôi được, nay tha em. mai trở đi, quay chương trình thì nghiêm túc, đừng có lúc nào tìm chị, được chị, rõ chưa? xem chuyện nay hậu quả nghiêm trọng thế nào, ta đồn tơi bời rồi."
Hạ cãi, lên, cậu ta lập tức im bặt.
13
Sau đó, thể hiện rất tốt, chăm chỉ quay chuyện nữa.
Trên tranh luận và cậu dần ng/uội lạnh.
Tốt lắm, chỉ có phút, chẳng sẽ bị lãng quên.
Tôi yên tâm đồng hành cùng suốt tháng trời, ngày cuối trước kết thúc thì được điện bà Tần.
"Thời gian rất tốt, 5 triệu còn vào tài khoản rồi. ơn tất cả gì Trúc."
Tôi chợt choáng váng, thì bạn gần tháng rồi.
Ban đầu và bà thỏa thuận tháng, tiền hạn sắp hết, vụ "quản giáo" nên kết thúc.
"Dạ có, trách thôi."
Tôi khiêm tốn đáp
Dù 10 triệu mà.
Tôi và bà đổi vài thảo luận thân thiện chủ đề "giáo dục" Trúc.
Giọng bà thoáng chút xót xa: "Trước bận có gian quan tâm nó. Đến ngoảnh thì hiện cần nữa. Lúc nhỏ dạy dỗ, lớn lên chẳng có tư cách quản nó."
"Nhưng thể mặc kệ hư hỏng, nên đành dùng sách này. Các bạn hiệu quả hơn giáo huấn khó cô. thay, chọn nhầm người."
Tôi im lặng, hồi đáp.
Kết thúc gọi, quay thì thấy đáng lẽ phải đang quay hình nào đứng sau lưng.
Cậu ta mặt mày ảm đạm.
Như thể quay ngày đầu đến, thái ngỗ ngược hét cút đi.
Cậu ta quay bỏ đi nói nào.
Cả ngày đó, thèm mặt tôi, cắm đầu hoàn thành vụ, môi khô nứt nẻ chịu xin nước, thấy tránh xa.
Lại cái tính bỉnh quen như tuyệt giao đến già.
Tôi nghĩ bụng, dù hợp đồng sắp hết, thể mãi dọa khỉ, tự chuốc phiền phức, nên quát tháo đe dọa như trước.
Ai ngờ ngày đ/á/nh, leo lên dỡ ngói.
Đoàn phim yêu khách mời bạn trong giới đến thăm nhà, tập cuối tới lượt Trúc.
Mấy khách ngồi quây hỏi cậu ta ai.
Một khách cố ý hay vô tình nhắc đến Thân Duyên: "Tinh Thân Duyên thân nhất, chắc nhỉ?"
Tôi ngồi bên uống vậy liếc sang.
Hạ phủ nhận, còn đang lục danh chọn người.
Công việc chỉ còn ngày nữa, có thể để cậu ta x/ấu mặt vào chót!
Tôi bóp nát chiếc cốc giấy trên nghĩ ngày nay cậu ta lạnh nhạt, hóa tái phạm rồi.
Không nhịn được nữa, quát: "Hạ Trúc! Lão tử Đạo Sơn! Lăn mau!"
Tiếng hét khiến cả run lẩy bẩy, theo phản xạ chồm chạy tôi.
Mặt mày ngơ ngác, chưa chỗ nào theo thói quen quỵch xuống đất, nắm tai hét to: "Vợ ơi rồi!"
Cả phòng đổ dồn ánh tôi, nào kinh ngạc, nào hiểu vấn đề, nào hóng hớt.
14
Lúc chưa tắt, cảnh quỳ xưng "vợ" lập tức leo lên hot search.
Phút chốc, tin đồn "vợ" cùng hình ảnh sợ cậu ta lan truyền chóng mặt.
Sự việc ngột, xin đạo diễn phòng có camera.
Tôi và đối diện nhau, cầm run bần bật.
Bực cậu ta.
"Hạ cố ý đúng không!"
Hạ chưa như thế, nay nhiên trở chứng, trước mặt hàng triệu giả vợ, nói phải cố tình trả thì tin.
Nhưng ngoảnh mặt, như ngày đầu gặp mặt, im thin thít tỏ thái độ.
"Em nói đi! Lúc nãy phải trơn tru lắm à!"
Hạ có lẽ bực lây, nhiên quay đỏ ngầu, nghiến "Phải! cố ý đấy!"
Tôi quát: thế!"
Hạ chịu thua: "Trong lòng chỉ có 5 Tại sao, mọi đều thế, tự tốt rồi giả nhân giả nghĩa đến rồi đi, chút chân thành, có phải tất cả đều coi ngốc không!"
Tôi chợt hiểu, thì cậu ta được nói chuyện giữa và mẹ cậu?
"5 triệu gì, tiền thanh toán cuối! cộng 10 triệu!"
Hạ ngờ quan tâm điểm này, tức đến khóc: "Vậy đồng ý bạn chỉ 10 Chị chưa chút nào!"
Tôi bực "Nói như ấy! Với do mẹ về, ngay đầu rồi mà!"
"Em thật đấy! do mẹ về, khác suốt tháng dùng chút tình cảm nào!"
"Tại rời đi yêu, mọi thật sự quan tâm không? Có cần gì không?"
Bình luận
Bình luận Facebook