「Anh định nhắm doanh nghiệp sao? Giống như mẹ ngày xưa, cho các ty khác rót vốn ty tôi, khiến gia đình sống đô ư?」
「Anh biết mẹ làm chuyện như vậy.」
「Không biết? biết nghĩa là mẹ từng Anh biết khi cùng cô ta, gh/en đi/ên lên không!」
「Thế lộ xúc, 「Khi cố ý nói chuyện Trần Tri Châu trước mặt anh, biết nào không!」
Tôi im lặng hai người, tự hành hạ cách buộc bản thân kiến cảnh họ phản bội tôi.
Điện thoại vang lên, tại. Viên Tây và đều gi/ật mình.
Ba đó nhau ngơ ngác.
Tôi thong thả bắt máy, là mẹ Nguyên. loa ngoài.
Bà hỏi sao hai vợ chồng đều trong tiệc. cố vẻ tự nhiên: ra lấy đồ cho Triêu Tịch, ấy ra mát. cờ gặp nhau cùng."
Mẹ dặn dò vài câu rồi gi/ật tay Viên Tây, phía tôi.
"Tư Gia, nghe giải thích..."
Tôi ngẩng đầu, nhớ sáng nay ôm thủ thỉ: của Triêu Tịch và Tri Châu dễ thương quá. Hay cũng đẻ đứa nhé?"
Những lời đường mật ấy giờ khiến buồn nôn.
Nở nụ gượng, tắt đoạn ghi âm dài 5 phút 30 giây - chối cãi cho sự phản bội của anh.
...
08
Ba cùng lại khiến hội trường xôn xao.
Liếc Viên Tây đang đẽo theo sau, là thì dại thế.
Trong giới thượng lưu này, chuyện mưa qua khỏi cửa. Từ chuyện con cái này việc kia, miệng đời bao giờ ngơi nghỉ.
Tôi xuống, tỏ ra bình thản. Em họ đầy lắng.
"Chị ơi, chị tìm đồ ạ?"
Cô bé liên tục mắt giữa ba người. biết cô ấy muốn hỏi thăm ngại đông người.
Tôi cười: "Yên tâm đi. Chị ra lấy chuỗi tặng Triêu Tịch, cờ gặp rồi cùng vào. Đến cổng lại gặp Viên tiểu cùng thôi."
Kỳ khẽ kê ghế hơn, nắm lấy tay tôi. Bàn tay hổi càng làm lộ ra sự lạnh từ tôi.
Tôi rút tay Để tay Viên Tây ư? Thật t/ởm.
Kỳ đi/ên cuồ/ng nhắn tin. Giữa bàn chỉ cắm mặt thoại.
Tôi chế độ im lặng, úp thoại bàn, thản nhiên dùng bữa. Những ánh mắt tò mò ngừng phía tôi.
...
09
Thật may trong nhân này, con. đứa trẻ nhận từ cha, sinh linh mong - sẽ phúc.
Tôi cố ý nán lại phòng Triêu Tịch, âm cầu mong khi lầu, đi rồi.
Nửa tiếng sau, khi xuống, mẹ và cô Tống đang trò chuyện. Anh bên cạnh.
Bà ánh mắt mãn nguyện - bà luôn hài cô con dâu Dù kết 5 năm con, dù bận nhà, bà dành cho phai nhạt. Có lẽ cũng vì gia tôi.
"Tư Gia." cười, "Mẹ cô Tống nói đôi lời rồi về. Hai đứa đi cùng không?"
Chưa đáp, lên tiếng: "Mẹ trước đi. Anh việc phải xử lý, cũng chuyện muốn nói Gia trên xe."
Anh ra cố nén sự gh/ê t/ởm, theo. Chuyện x/ấu để lộ, nhất là trước khi ly hôn.
Sau lưng vẳng lời nhận xét: "Đôi vợ chồng trẻ thật đáng ngưỡng m/ộ." Thật mai thay!
Trên xe, lặng lẽ xem thoại. 50 tin nhắn từ hiện lên, buồn mở.
10
"Ôn Gia." dây an toàn, "Chúng ta nói chuyện không?"
"Anh ngờ Viên Tây sẽ làm thế. Đúng là trước kia khi chia tay cô ta, chút hậm hực."
"Nhưng ta kết 5 năm rồi. Anh thề giờ chỉ em."
Tôi cười: "Xin đừng dùng chữ 'yêu'. Nó chỉ khiến lố bịch. Anh xứng!"
Bình luận
Bình luận Facebook