Kết hôn với Lục Tri Chu được ba năm, tôi tần tảo giúp hắn chạy qu/an h/ệ, kéo khách hàng, đưa công ty nhỏ bé sắp phá sản của hắn vực dậy mạnh mẽ.
Nhưng không ngờ, vào ngày sinh nhật, tôi nhận được tin nhắn của hắn:
"Tiểu Việt đã về, chúng ta ly hôn đi."
Tôi nhắn lại: "Mơ đi, quỳ xuống cầu xem nào."
1
Trưa hôm sau, Lục Tri Chu về nhà, tôi đang ngồi trên sofa húp bún thối. Tôi biết hắn gh/ét nhất mùi này, tôi cố ý đấy.
Hắn nhíu mày lạnh lùng: "Cố Đình Đình, ly hôn đi."
Tôi: "Được, nhà cửa công ty về tôi, anh ra đi tay trắng."
Hắn sửng sốt: "Dựa vào cái gì?"
Tôi: "Vì người đề nghị kết hôn là anh, giờ đòi ly hôn cũng là anh. Anh tưởng hôn nhân là m/ua sắm online à, 7 ngày không lý do đổi trả?"
Hắn trầm ngâm: "Nhà cửa có thể cho em, công ty không được. Đừng có vô lý."
Tôi cười nhạt: "Tôi thích vô lý đấy."
Lục Tri Chu quay lưng bỏ đi. Đúng là phong cách của hắn, không vừa ý là im lặng.
Tôi nói vọng theo: "Tiễn biệt."
2
Chiều hôm đó, hắn gửi bản thỏa thuận ly hôn.
Tôi liếc qua: Nhà về tôi, công ty về hắn, bồi thường 5 triệu - khá công bằng.
Nhưng ba năm của tôi tính sao? Cho chó ăn à?
Ba năm trước, công ty Lục Tri Chu suýt phá sản. Hắn cầu hôn, tôi đồng ý, ba tôi cho hắn v/ay 5 triệu.
Ba năm qua, tôi làm vợ hiền chu toàn, dựa vào qu/an h/ệ của ba tôi giúp hắn mở đường, giao thiệp với đủ loại yêu quái.
Không có tôi, làm gì có công ty tỷ đô ngày nay? Giờ hắn muốn vứt tôi đi cùng bạch nguyệt quang? Mơ giữa ban ngày!
Tôi soạn lại bản thỏa thuận: Toàn bộ tài sản về tôi, hắn trắng tay.
Lục Tri Chu im lặng.
Tôi nhắn: "Đây là cơ hội cuối để ly hôn, bỏ qua sẽ hối h/ận cả đời."
Hắn đáp: "Công ty là của tôi, tòa án gặp nhau."
Tốt thôi, tôi block hắn ngay.
Không đủ đã, tôi đăng xuất tài khoản công ty của hắn khỏi các nhóm chat. Chẳng mấy chốc, công ty náo lo/ạn.
Trợ lý Tiểu Trương gọi: "Phu nhân, tài khoản của Lục tổng..."
Tôi ngắt lời: "Tiểu Trương, cậu chưa nghỉ phép năm đúng không? Chuẩn bị cưới rồi, tôi cho cậu một tháng nghỉ Maldives, công ty chi trả."
"Nhưng..."
"M/ua vé đi, ngày mai lên đường. Một tháng này đừng để tôi thấy cậu ở công ty."
3
Tôi ngủ ngon lành. Tỉnh dậy thấy Lục Tri Chu đã về.
Hiếm hoi thật.
Từ khi Giang Hiểu Duyệt về nước, hắn hiếm khi về nhà. Hôm nay về hai lần, đúng là kỳ tích.
Hắn trợn mắt: "Cố Đình Đình, em xóa tài khoản DingTalk của tôi?"
Tôi thản nhiên: "Đúng. Tôi còn hủy cả WeChat công ty của anh nữa."
Mặt hắn đen như bưng: "Người lớn rồi, không thể chín chắn à?"
Tôi lẳng lặng chụp ảnh hắn, thêm filter chó con dễ thương, đăng story: "Cảm ơn chồng yêu vì món quà sinh nhật muộn. Có anh là phúc ba đời."
Đương nhiên, hắn không xem được - đã bị block. Story này dành cho Giang Hiểu Duyệt.
Một tháng trước, tài khoản lạ liên tục kết bạn - chính là tiểu số của ả ta. Tôi cố ý đăng story tỏ tình chỉ ả ta thấy, để ả ta ngứa mắt.
Quả nhiên, 5 phút sau điện thoại hắn reo. Lục Tri Chu nghe máy, mặt dịu dàng rồi lại gườm tôi, ra ngoài tiếp.
Tôi khoá cửa, gọi thợ đổi ổ.
Hắn gõ cửa 5 phút đầy phẫn nộ. Tôi cười: "Giang Hiểu Duyệt đang đợi anh kìa. Mau đi đi kẻo ả ta sốt ruột."
Bình luận
Bình luận Facebook