Triều Triều An Du

Chương 6

23/07/2025 03:12

Chẳng nói tới sự thay đổi thân phận của chúng ta giờ đây, Tĩnh An Hầu cũng chẳng đưa ra được hôn thư.

Sử quan từ lâu đã ghi chép rằng Tĩnh An Hầu phu nhân Lâm Du bệ/nh mất.

Lão thái quân cũng sẽ không để phủ Hầu không có người nối dõi.

E rằng đã sớm nối dây đàn kế cho Tĩnh An Hầu.

Thái Thường tự cũng sẽ thu hồi hôn thư trước kia.

Tĩnh An Hầu thất thểu bước lui khỏi thềm.

14

Gặp lại Tạ Thời Thanh là điều ta không ngờ tới.

Bởi không có lệnh hoàng thượng thì không được rời kinh thành.

Ta tìm một quán trà ngồi cùng hắn.

Tạ Thời Thanh do dự giây lát, lên tiếng giọng khàn đặc:

"Ninh Ninh, những năm qua nàng sống có tốt không?"

Nước trà bốc khói nghi ngút.

Ta vén tay áo:

"Tướng quân thấy sao? Rời khỏi phủ tướng quân, ta mới phát hiện trời đất bên ngoài càng rộng lớn."

"Thế tướng quân đã thành thân cùng Kiều tiểu thư chưa?"

Không khí dường như đông cứng lại lúc này, tĩnh lặng đến đ/áng s/ợ.

Tạ Thời Thanh bật cười buồn bã:

"Chưa."

"Sau khi nàng đi, ta đợi một năm, nàng không về, lại thêm một năm nữa vẫn không thấy bóng."

"Những ngày dày vò liên miên, ta mới biết ngày ấy mình thật ng/u ngốc biết bao."

"Ta đã dứt khoát với Kiều tiểu thư, nàng ấy cũng đã lấy chồng rồi, Ninh Ninh về với ta được không?"

Tiếng gọi ấy như đang c/ầu x/in.

"Ninh Ninh, là ta sai, tha thứ cho ta được không?"

Giọng hắn r/un r/ẩy.

Ta cười thản nhiên:

"Dáng tướng quân nhận lỗi, tựa như trẻ con đ/á/nh rơi viên kẹo."

"Chỉ là viên kẹo ấy nắm trong tay đã lâu, chưa kịp nếm thử đã lỡ đ/á/nh rơi mà thôi."

"Kỳ thực chẳng cần sầu n/ão, cũng chẳng bàn đến chuyện tha thứ."

"Chuyện cũ, ta sớm đã quên rồi."

Giọng điệu bình thản của ta lại khiến hắn rơi xuống vực băng giá không đáy.

Tạ Thời Thanh không rời Vân Châu.

Hắn đi theo Tĩnh An Hầu tới.

Phấn son của A Du nổi tiếng khắp kinh thành, Tĩnh An Hầu nhận ra manh mối.

Tra xét mới biết, thuở ấy chính ta cho A Du uống th/uốc giả ch*t.

Ngay cả thánh thượng cũng cùng chúng ta diễn vở kịch này.

Tĩnh An Hầu vốn tính nóng nảy, thoát khỏi sự kìm kẹp của lão thái quân.

Ngày đêm gấp rút tới Vân Châu.

Tạ Thời Thanh biết chuyện, chủ động nộp binh quyền, theo sát mà đến.

Cứ thế, hắn đứng trước cửa suốt hai ngày tròn.

Ta vẫn như thường lệ.

Sáng sớm thức dậy, đi tới các cửa hiệu.

Hàng xóm láng giềng thấy ta, đều cười chào, gọi ta một tiếng Ninh chưởng quỹ.

Qua bữa trưa.

Ta cùng A Du tới miếu hoang ngoại thành, cháo thí cho dân lưu lạc qua lại.

A Du thích chơi với trẻ con.

Phát cháo xong, nàng thích dạy bọn trẻ đọc thơ nhận chữ.

Đến giờ Thân, lại phải về cửa hiệu bận rộn.

A Du cầm đủ loại phấn son mày mò phối màu mới, tạo hương mới.

Ta thì phụ trách giới thiệu từng món hàng thật tốt, khiến khách qua lại hài lòng.

Bận rộn đến lúc mặt trời lặn sau núi mới về nhà.

Nằm trên ghế bập bênh thư thái tận hưởng gió chiều.

Thật sự chẳng có thời gian để sầu n/ão chuyện tình ái.

Vấn vương chuyện xưa.

Ngày thứ năm.

Ta không thấy Tạ Thời Thanh nữa.

Có đứa trẻ con mang tới một bức thư.

Là của Tạ Thời Thanh viết.

Tới ba trang, hai trang rưỡi đều là hồi tưởng chuyện cũ.

Ta nhìn thấy đ/au đầu.

Chỉ đọc kỹ vào mấy câu cuối cùng.

Hắn nói, chưa từng thấy ta như thế này.

Nếu đây mới là trời đất ta ưa thích, vậy cứ để ta tung bay.

Nếu mệt mỏi, hãy quay đầu, hắn mãi mãi ở sau lưng ta.

Nhưng giờ đây ta quay đầu nhìn lại, thấy được chính là sự vững vàng do ta cùng A Du nỗ lực mà có.

Muôn trùng núi cao, chính chúng ta có thể xây đắp, từ xưa chẳng cần nhờ tay người khác.

15

Trước khi Tĩnh An Hầu rời đi, A Du c/ắt vạt áo, sai người đưa cho hắn.

Nàng sớm đã nhớ lại.

Chỉ là tim không còn đ/au nữa mà thôi.

C/ắt áo đoạn tuyệt, thề phải phân rõ ràng rạ/ch ròi với hắn.

Sau đó hai người trở về kinh thành.

Tân phu nhân phủ Tĩnh An Hầu biết chuyện, tức gi/ận đến mức sẩy th/ai.

Phía sau nàng là quốc công phủ.

Quốc công gia thấy con gái bị oan ức không chịu nổi.

Không chịu buông tha, làm lớn chuyện đến trước mặt thánh thượng.

Tĩnh An Hầu bị tước bỏ tước hầu.

Tường đổ mọi người xô.

Việc Tĩnh An Hầu năm xưa phóng ngựa nơi phố chợ bị lật lại như án cũ.

Lại còn tra ra được, phủ Lâm cùng Tĩnh An Hầu chung nhau hối lộ, để đứa em trai ăn không ngồi rồi của A Du làm quan chức tam phẩm.

Quốc công phủ vội lấy cớ này, cho con gái ly hôn cùng hắn.

Án mới án cũ cùng một lúc.

Phủ Lâm bị tịch thu gia sản, Tĩnh An Hầu cũng bị giam vào Tông Nhân phủ.

Còn Tạ Thời Thanh.

Sau khi nộp binh quyền, trong tay hắn không có thực quyền.

Kế thất nhà họ Tạ sớm đã không ưa hắn.

Dưới sự mưu hại có chủ đích, hắn lại mất tích ở núi tuyết.

Chỉ là lần này, không ai đi tìm hắn nữa.

Nghe được những tin tức này, ta cùng A Du đang ngồi dưới gốc cây hóng mát.

Nàng nuôi một con mèo, ngày ngày ôm không rời.

Ta cũng học được cách đan lạc tử.

Con mèo thỉnh thoảng lúc A Du không để ý, nhảy vào lòng ta, làm rối tung đống chỉ trong tay.

"A Du, nàng xem nó kìa!"

"Thôi nào, tỷ tỷ tốt, Ninh tỷ tỷ, đừng gi/ận nữa, tối nay em sẽ trừ khô cá của nó."

Con mèo như hiểu được, kêu meo meo.

Tiếng cười tràn ngập vườn.

Xuân ý dần ấm áp.

Chuyện cũ kinh thành thuở trước, sớm đã hóa thành giấc mộng xưa.

Với ta, với nàng, đều tiêu tan hết.

(Toàn văn hết)

Danh sách chương

3 chương
23/07/2025 03:12
0
23/07/2025 03:08
0
23/07/2025 03:03
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu