Dù trả lời được kha khá câu hỏi phỏng vấn, nhưng vị trí này có quá nhiều người cạnh tranh, trong lòng tôi cũng không chắc chắn.
Sau đó, hồ sơ của tất cả ứng viên đều được chuyển cho Lục Dư Cẩm, không ngờ anh ấy thật sự chọn tôi!
Mấy ngày đeo thẻ nhân viên đi làm, đầu óc tôi cứ mơ màng.
May là Lục Dư Cẩm dường như không trông chờ một thư ký nhỏ như tôi giúp anh giải quyết công vụ gì.
Thường chỉ phân công tôi pha cà phê, in tài liệu, sắp xếp lịch trình.
Chưa kịp giải thích, Lisa đã đẩy tài liệu cho tôi, "Yên tâm đi, sáng mai tới tôi sẽ kiểm tra lại lần nữa, có sai sót gì cũng kịp sửa, sẽ không có vấn đề gì đâu."
"Bạn trai tôi đang đợi dưới lầu rồi, tôi đi trước đây, mai gặp nhé!"
Nói rồi, Lisa vụt chạy mất.
Để mình tôi ngồi nhìn chằm chằm vào tập tài liệu.
Ôi, thôi kệ, đã nhận lương của tập đoàn Lục thị thì làm báo cáo cho công ty có là gì.
Coi như học trước, để sau này Lục Dư Cẩm đột nhiên muốn bóc l/ột, bắt tôi làm báo cáo cũng không bị bất ngờ.
Thế là tôi thức cả đêm ở công ty, cuối cùng cũng hoàn thành báo cáo.
Sáng hôm sau đi làm, hai mắt cứ díp vào nhau.
Thậm chí khi mang cà phê vào văn phòng Lục Dư Cẩm, tôi không nhịn được mà ngáp một cái.
Lục Dư Cẩm nhận ly cà phê, nhìn tôi một lúc, "Việc báo cáo tình hình công ty không gấp, dạo này tôi khá bận, không rảnh xem, em cứ từ từ chỉnh lý trong hai ngày tới."
"Dạ, vâng ạ."
Dù tôi thức khuya vì giúp người khác làm báo cáo, nhưng thật sự không còn sức giải thích với Lục Dư Cẩm.
Thấy tôi gật đầu, anh nhấp ngụm cà phê, cúi xuống làm việc, "Đi làm việc đi, hôm nay tôi ở công ty xem tài liệu, không cần sắp xếp lịch trình khác."
Không cần sắp xếp lịch trình?
Vậy chẳng phải hôm nay tôi có thể... ngồi chơi sao?!
"Vâng, Tổng giám đốc Lục."
Tôi nén niềm vui sướng tột độ, đóng cửa phòng tổng giám đốc lại.
Bước những bước chân lâng lâng, trở về chỗ ngồi.
Đầu tiên gửi email tài liệu làm đêm qua cho Lisa, dặn cô ấy nhất định phải kiểm tra.
Lisa đồng ý ngay, "Cảm ơn nhé~ Chiều mời cậu trà sữa."
Nhìn Lisa mở tài liệu ra kiểm tra, tôi mới yên tâm quay đi.
Vui sướng bắt đầu ngồi chơi, chống cằm lén chợp mắt.
Ai ngờ đang ngủ ngon, bất chợt bị tiếng gõ bàn đ/á/nh thức.
Mở mắt ra, thấy quản lý đứng sừng sững bên cạnh.
Tôi tưởng mình bị bắt quả tang ngồi chơi, tim đ/ập thình thịch.
Không ngờ tiếp theo, quản lý mặt nặng như chì ném một tập tài liệu lên bàn tôi.
"Cậu làm cái này à?"
03
Tài liệu trên bàn chính là báo cáo tôi thức cả đêm làm.
Tôi gật đầu không hiểu chuyện gì.
Quản lý lập tức nổi trận lôi đình, chỉ vào tập tài liệu, "Tự cậu xem đi, làm cái đồ bỏ đi gì thế này!"
Hả?
Lần đầu làm báo cáo, dù biết trước không tốt lắm, nhưng...
Lại tệ đến mức khiến quản lý đích thân tới m/ắng sao?
Tôi x/ấu hổ cúi đầu, im lặng hứng chịu một trận m/ắng của quản lý.
Nhưng chưa hết, quản lý m/ắng xong tôi, lại vừa gi/ận vừa tiếc nhìn Lisa đang cúi đầu theo sau, "Tối qua không phải giao báo cáo này cho cậu làm sao? Sao lại đến tay cô ta."
Thấy quản lý có vẻ chưa hết gi/ận, định trút lên đầu Lisa.
Tôi nghĩ báo cáo rốt cuộc do tôi làm, không lý nào vì làm không tốt mà khiến Lisa bị liên lụy.
Định mở miệng giải thích hộ, nhưng bị cô ấy cư/ớp lời trước.
Lisa hối h/ận nói, "Quản lý, chuyện này đều tại em! Tối qua em không khỏe, nên giao báo cáo cho Lâm Thư làm."
"Em nghĩ cô ấy là thư ký tổng giám đốc, chắc chắn làm tốt hơn em, sáng nay đến chẳng thèm xem liền nộp lên, ai ngờ cô ấy làm ra thứ này..."
Tôi không giỏi làm báo cáo.
Nhưng tôi không ng/u.
Tất nhiên nghe ra Lisa bề ngoài nhận lỗi, nhưng thực chất đang ám chỉ năng lực tôi kém cỏi.
Mặt tôi lập tức lạnh lại, "Vâng, tôi thừa nhận mình không giỏi làm báo cáo."
"Nhưng tôi có học nghiêm túc, cũng biết lần đầu có thể mắc lỗi, nên sau khi giúp Lisa làm xong báo cáo đã đặc biệt dặn cô ấy, trước khi nộp nhất định phải kiểm tra lại."
"Nên Lisa này", tôi bình tĩnh nhìn cô ta, "Thì ra sáng nay cậu chưa kiểm tra đã nộp rồi sao?"
"Hứ! Ai ngờ thư ký tổng giám đốc lại chẳng biết gì cả", Lisa ngập ngừng, né tránh ánh mắt, "Hơn nữa trong báo cáo của cậu toàn lỗi, tôi sửa sao nổi..."
"Toàn lỗi?" Tôi nhíu mày.
Không thể nào!
Dù sao tôi cũng sống trong môi trường công ty gia đình nhiều năm, lại tra c/ứu cả đêm, sao có thể toàn lỗi được?
Nhìn vẻ né tránh của Lisa, tôi bỗng nghi ngờ, bất chấp Lisa ngăn cản, cầm tài liệu lật xem.
Quả nhiên, tài liệu có vấn đề.
Bản giao cho quản lý không những không được sửa, ngược lại thêm vào không ít lỗi sơ đẳng rõ ràng!
"Không đúng! Đây không phải tài liệu tôi làm!", tôi ném tập tài liệu trước mặt Lisa, chất vấn, "Sao lại h/ãm h/ại tôi như vậy?"
Lisa trán đổ mồ hôi, nhưng vẫn cố chấp, "Đây... đây là tài liệu cậu làm mà. H/ãm h/ại gì chứ? Mọi người đều là đồng nghiệp, tôi chỉ nhờ cậu giúp thôi. Cậu làm không tốt thì thôi, sao còn đổ lỗi ngược?"
"Đổ lỗi ngược?"
Tôi phì cười vì tức gi/ận, "Vậy mở email tôi gửi cậu sáng nay ra xem, xem rốt cuộc là ai——"
"Đủ rồi!" Quản lý th/ô b/ạo c/ắt ngang lời tôi, thậm chí từ chối đề nghị xem email của tôi.
Ông hít một hơi sâu, "Lisa về chỗ ngồi đi, nhanh chóng làm lại báo cáo gửi cho tôi."
"Còn cậu——" Quản lý quay sang nhìn tôi, "Cô Lâm, cô bị sa thải."
Nghe lời quản lý, tôi không thể tin nổi, "Rõ ràng là Lisa sửa tài liệu h/ãm h/ại tôi, kiểm tra lịch sử email của hai chúng tôi là chứng minh được, sao người bị sa thải lại là tôi!"
"Cô Lâm, Lisa là nhân viên cũ, có thể tạo ra nhiều giá trị hơn cho công ty. Giờ hai người xung đột, vì sự hòa thuận trong nhóm, chúng tôi buộc phải sa thải cô, từ mai cô——"
Bình luận
Bình luận Facebook