Cảm giác mất mát sau ly hôn

Chương 7

26/06/2025 06:10

Thảo trai tôi biết chuyện Ý gái đó!

Tôi ngẩn ra chút.

Một gái đẹp váy trắng, trên cánh mũi nốt ruồi nhỏ đen bỗng hiện trong tâm trí.

Tôi nhớ ra rồi, gái từng ấy đến thành phố tìm người.

Hơn nữa, trong khoảng thời gian đó, mỗi lần tôi Ý đến nhà ăn cơm, ấy dường đều tìm do chối.

Giờ thì cả mọi chuyện đều rõ ràng.

"Lúc tôi thỏa thuận, đợi gái rời thì sẽ hủy hôn Ý cùng nhau, tôi ấy việc này."

Không giúp...

Tôi ngẩng lên, lát, cắn môi "Vậy từng thích Ý chưa?"

Nghe vậy, nét thanh tú Dĩ Trạch khẽ lên, "Em gh/en à?"

Nhưng trước tôi thẳng vào tôi "Chưa."

Ở khoảng gần vậy, sự chân thành thẳng thắn trong ánh tôi rõ.

Tôi tin.

Đột nhiên nhớ ra gì, tôi nheo "Nhưng gọi tên Ý em."

Châu Dĩ Trạch nghe cứng nhẹ nhàng quay đi,

"Ba nay, luôn còn nhớ đến Mộc, biết trong lòng vị trí không."

"Vậy chỉ là thử thôi sao?"

Châu Dĩ Trạch "Ừm" ánh thoáng chút nhiên,

"Lúc Mộc vừa nước, sợ sự ta, nên cũng cuống mất bình tĩnh."

Anh từ tiến gần, áp trán vào tôi nhẹ nhàng cọ rời ra, giọng khàn đặc quyện chút hối lỗi,

"Xin chuyện là lỗi chắc buồn."

Tôi vào Dĩ Trạch lúc, mỉm cười, "Thôi chuyện tạm thời cho anh."

Tôi ngờ, lùng chủ Dĩ Trạch cũng cảm bất vậy.

Nhưng tôi còn câu nữa.

"Anh thích nào?"

Châu Dĩ Trạch ngâm giây lát, "Lúc đầu lẽ là phó việc bức hôn nhà."

Tôi nhướng mày.

Anh cúi khẽ môi, giọng pha chút dịu dàng,

"Nhưng sau phát hiện, biết nào, chuẩn bị hai bộ bát đũa sau nấu cơm, bế ngủ trên sofa phòng ngủ, mỗi lần tiệm chọn bông hồng sâm banh mà thích, thậm chí còn đặt dây chuyền riêng cho trước kỷ niệm ngày cưới tháng, tạo bất ngờ."

Đang tôi ngẩn người, bỗng lôi ra sợi dây chuyền hình sao sáu cánh đâu đó.

Đầu ngón tay mát lướt qua ấm nóng, tôi co rúm người, cài khóa dây chuyền, buông tay khỏi tôi.

Anh tôi lúc, giọng khàn, "Rất đẹp."

Mặt tôi ửng đỏ, đầu ngón tay thức chạm vào dây chuyền.

Trái đột nhiên đ/ập mạnh, n/ổ tung.

Hóa ra "Y"—

Là Thời Vũ.

Là tôi.

"Nhưng mà..." cúi xuống, cắn nhẹ môi, "Nếu là phải cũng sẽ chứ?"

"Sẽ nấu cho ấy, m/ua cho ấy, bế ấy phòng ngủ chứ?"

Giọng tôi thức xuống, vừa đến năng trong chảy, nỗi chua xót lẽo xâm chiếm thân.

Không khí yên lặng giây.

"Thực ra cũng từng đến vấn đề này."

Châu Dĩ Trạch thẳng ánh thấu vào tận đáy lòng tôi,

"Mới vỡ lẽ ra rằng, nếu ban đầu phải hôn."

Nhịp thở tôi thay đổi, chưa mở miệng, nghe nói,

"Mẹ phải hủ, cái gọi là bức chỉ đơn giản là thúc giục câu thôi."

"Hơn nữa bà tốt, bế cháu mà ép muốn. Ba nay, hai phải vui vẻ sao?"

Tôi thức đầu, cũng sai.

Mẹ Dĩ Trạch luôn xử ba rồi, sự chưa từng thúc giục tôi sinh con.

"Em vẫn chưa hiểu sao?"

Châu Dĩ Trạch chằm chằm khóe môi lên,

"Ngay đầu, là hình mẫu tưởng anh."

Tôi vào bị sợi chỉ quấn quanh siết ch/ặt, nên lời, cho đến hôn đáp xuống.

Anh áp môi vào đầu ngón tay xoa nhẹ eo giọng mờ khàn đặc, "Tay vết thương, lát nữa phải cẩn thận."

Thoáng nghe "Không đây."

Chưa táo, tôi bị bế lên.

Tôi thức lấy kêu lên, định đưa đâu!"

Anh nhướng mày, giọng cười, nhanh chậm,

"Bế phòng ngủ."

Phần Mộc:

"Tất cả là ta! Nếu phải ta cố đưa trai theo, sao xảy ra chuyện vậy! Chính ta hại ch*t em!"

"Nếu còn chút lương tâm, hãy chia tay ta! Em cho biết! Cô ta cả đừng vào nhà em!"

Mẹ tôi gào thét đi/ên bên tai tôi hết lần đến lần nguyền, khiến tôi đ/au nhói từng cơn.

Tôi phản giải thích.

Nhưng đôi ngầu thốt nên lời.

Mất đứa con gái khiến bà hào nhất, giờ bà quá manh, tôi nên kích động bà.

tôi kẻ đào ngũ lần, nào, sang Mỹ.

Hoặc lẽ, bản thân tôi vốn cũng Thời Vũ.

Tôi vật vờ năm, ngày cũng dùng rư/ợu tê liệt th/ần ki/nh, dường chỉ vậy, nỗi buồn hoang vu trong lòng nhấn chìm tôi.

Cho đến trong trung tâm thương mại khuôn nghiêng ấy đến bảy phần, trùng khớp tám phần.

Lúc mọi thứ chân tôi bị đóng băng tại chỗ.

Chỉ đờ đẫn gái đó.

Chàng trai bên cạnh eo ấy, thân mật bên tai, khiến ấy co gốc tai bừng.

Danh sách chương

4 chương
05/06/2025 17:13
0
26/06/2025 06:10
0
26/06/2025 06:07
0
26/06/2025 06:05
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu