Vương Gia Tái Giá

Chương 4

05/07/2025 04:14

Vương phi đường đường chính chính, bị ta nói thành nhàn tạp nhân đẳng, ai có thể chịu đựng nổi?

Ta đối với nữ tử hướng lai từ thiện, cảm thấy thiên hạ nữ tử sinh tồn thật chẳng dễ dàng.

Tiền đề là, nữ tử này cùng nam nhân của ta không hề qu/an h/ệ, dẫu có qu/an h/ệ cũng đừng tới khiêu khích ta. Ta không có hại người chi tâm, nhưng kẻ nào hại ta, ta cũng chẳng buông tha.

Người đi hết, ta kỹ càng đ/á/nh giá người trên giường sắc mặt tái nhợt.

Ta nắm tay hắn đặt lên mặt mình mân mê, "Ng/u ngốc thay cho ngươi, ta nói gì ngươi đều tin thật? Trí dũng vô song bình nhật của ngươi đâu?"

Bởi đang sốt cao, chưởng tâm hắn rất nóng, cái nóng ấy tựa nham tương th/iêu đ/ốt tâm ta.

Nếu một ngày hắn biết, ta trở về bên hắn là có toan tính khác, hắn có hối h/ận vì những việc hôm nay vì ta mà làm chăng?

Nước mắt ta chảy vào kẽ tay hắn.

Ngự y mang th/uốc tới, ta nhấp một ngụm ngậm trong miệng, chẳng ngại ngự y tại trường, cúi người phủ lên môi hắn, truyền sang trong miệng hắn.

Canh giữ hắn hai ngày hai đêm, vương gia rốt cuộc tỉnh lại.

Chau mày vẫn mỏi mệt, nhưng khi thấy ta, ánh mắt lại quang minh hoan khoái.

Hắn gọi ta, "Thanh nhi... lại đây..."

Ta nở nụ cười, nước mắt vui mừng tuôn rơi.

Hắn còn chưa biết, hôm qua ta đã thành thân cùng hắn rồi.

Lão thái phi lấy lý do xung hỉ, bày biện hôn sự của chúng ta.

Chỉ có điều cùng ta bái đường là một con gà trống.

Hôn sự làm vội vàng, nhưng lễ tạm thành, danh phận cũng đã có.

Kiều thái phó mặt mũi khó coi, nhưng Thẩm Dật người còn nằm trên giường sống ch*t khó lường, cưới một thiếp thất xung hỉ, lúc này ai ngăn cản đều chẳng hợp.

Thánh thượng cùng lão thái phi nói: "Không ngờ tam đệ vẫn là kẻ chí tình vậy."

Lão thái phi nước mắt tuôn rơi, "Ngự y nói lần này hắn dẫu tỉnh lại cũng để lại tật bệ/nh, chẳng còn như trước khoẻ mạnh nữa."

Thánh thượng an ủi, "Tam đệ thể chất vốn tốt, thái phi chớ lo lắng."

Ta đem chuyện này nhất nhất kể với Thẩm Dật, Thẩm Dật thở dài u uẩn, "Tiếc là ta không thể tự mình cùng Thanh nhi bái đường, không tận mắt thấy Thanh nhi mặc hồng trang, tự tay vén khăn che mặt của Thanh nhi..."

Hắn nói xong, ngẩng mắt cười, "Thôi, chỉ cần Thanh nhi ở bên ta là được..."

Hắn để vết thương mưng mủ, để lại tật bệ/nh, không chỉ vì để ta vào phủ, mà còn vì chứng minh với thánh thượng, thân thể hắn đã hỏng, không thể trở lại chiến trường, đối với thánh thượng không còn u/y hi*p.

Năm năm này của hắn, hay nói mỗi bước cờ cả đời hắn, đều hung hiểm vô cùng.

Ta là quân cờ của hắn, hắn đối với ta bao nhiêu chân tình ta khó lường đoán.

Hắn trong hoàng quyền bước bước cẩn thận, ta ở chữ tình, cũng cẩn thận đề phòng, giữ ch/ặt tâm ta, không dám giao hết cho hắn, để tránh sau này tâm vỡ nát.

7.

Thẩm Dật tỉnh táo sau, lão thái phi cùng Kiều Bách Uyên cùng tới thăm. Ta thấy Thẩm Dật giả bộ yếu đuối, liền rất biết ý phối hợp hắn diễn kịch.

Lão thái phi dặn dò ta khéo chăm sóc Thẩm Dật, còn chuyện khác, bà lưỡng lự muốn nói lại thôi.

Kiều Bách Uyên trước mặt Thẩm Dật giữ vẻ hiền lương thục đức, ôn nhu đại độ đúng là nhập mộc tam phân, nắm tay ta mỉm cười nói: "Từ nay chúng ta là tỷ muội rồi, muội muội ngày đêm chăm sóc vương gia vất vả, tỷ tỷ không trách muội hôm sau thành hôn không tới thỉnh an phụng trà, vẫn lấy thân thể vương gia làm trọng."

Lời này có ý ngoài lời, ám chỉ mắt ta không có nàng vương phi này.

Thẩm Dật lớn lên trong cung, sao không rõ mưu kế giữa nữ tử. Nói chuyện không cần gi/ận dữ, trong lời ôn nhu đã hại người vô hình.

Thẩm Dật có ý bảo vệ ta, "Ta đ/au đầu lắm, để Thanh nhi hầu hạ ta nghỉ ngơi..."

Thánh thượng tới thăm Thẩm Dật mấy lần, mỗi lần tới đều mang dược tài quý giá, kỳ trân dị bảo ban thưởng cho Thẩm Dật.

Với ngoại nhân, thánh thượng khen thưởng công thần, thánh thượng vương gia huynh hữu đệ cung.

Kỳ thực, thánh thượng mang ngự y tới để x/á/c nhận bệ/nh tình của Thẩm Dật.

Ngự y tấu thánh thượng, "Tam vương gia thân thể quá suy nhược, còn cần bồi bổ."

Suy, sao không suy cho được? Bệ/nh thành thế còn làm ta mệt nửa đêm.

"Thà ch*t trên người ngươi, còn hơn ch*t trong tay thánh thượng, cùng ngươi ân ái tới ch*t, ta nguyện ý."

Nghĩ tới lời tục tĩu của hắn trên giường, ta bỗng đỏ cả tai.

Ta hỏi Thẩm Dật, "Ngươi cam tâm chăng?"

Hắn ngẩng mắt nhìn tây bắc, "Trên chiến trường không có thường thắng tướng quân, nhưng mãi mãi có tướng quân đ/á/nh thắng trận. Ta không làm tướng quân, nhưng ta bồi dưỡng được sĩ tốt có thể chiến đấu. Thanh nhi có biết vì sao năm năm trước ta ra sức ra chiến trường?"

Ta lắc đầu.

"Nhân tài ta bồi dưỡng gốc rễ chưa vững, bị tướng lĩnh mới nhậm chức đ/è nén, không lối thoát. Năm đó nước địch được mùa, nhất định thừa cơ tấn công nước ta. Tướng lĩnh mới không quen phong cách tác chiến của địch, lại không chịu dùng nhân mã của ta, thắng lợi vô vọng. Thất trận phải c/ắt thành nhượng địa, tử thương vô số. Ta phải trở lại chiến trường tây bắc, không thể cầu an hưởng lạc. Nay quân đội tây bắc đã thành thục, dẫu những tướng lĩnh do hoàng huynh an bài trong năm năm tác chiến cũng đã hoà nhập vào quân tây bắc. Tâm sự ta đã buông, cũng nên lui về. Tiếp tục nữa sẽ đụng tới giới hạn của hoàng huynh, tiến thêm bước là vực thẳm!"

Hắn ngừng lại, ôm ta, "Binh quyền trả lại cho hoàng huynh, chỉ còn một mạng sống thoi thóp mà thôi. Hắn nếu muốn lấy đi, ta..."

Ta giơ tay bịt miệng hắn, "Không được nói lời không cát tường."

Ta nghiêng người hôn yết hầu hắn. Ta biết ước mơ hắn là trấn thủ biên cương cả đời, chứ không phải say ch*t nơi nương tử ôn nhu. Nhưng an ủi ta có thể cho hắn chỉ có chừng này.

Cái tâm phòng bị nghiêm ngặt của ta lún sâu hơn.

8.

Trong vương phủ, ta xử xự đâu đâu đều lưu tâm Kiều Bách Uyên. Ta cố ý làm ra vẻ cậy sủng kiêu ngạo, mấy lần trái ý nàng. Bề ngoài nàng rất bao dung.

Ta hi vọng chọc gi/ận nàng, để nàng mau ra tay với ta, hầu cho ta nắm được bằng chứng.

Ta thậm chí đặc biệt một mình ra khỏi vương phủ dạo chơi, cho nàng cơ hội hạ thủ.

Ta biệt ám vệ của Thẩm Dật đang bảo vệ ta, ta không sợ nàng động thủ.

Nhưng nàng lại nhẫn nại lắm, không có hành động nào.

Thẩm Dật phái người điều tra cái ch*t của Tư Ích nhỏ, cũng bởi á/c nô tài sớm bị diệt khẩu, cùng kết quả điều tra thuở trước của ta giống nhau, tới đây rơi vào bế tắc.

Danh sách chương

5 chương
05/07/2025 04:19
0
05/07/2025 04:17
0
05/07/2025 04:14
0
05/07/2025 04:11
0
05/07/2025 04:09
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu