……
「……」
「Anh rồi, nay tha đâu.」
Ch*t ti/ệt!
Mười mấy sống họ như chỉ một dạo chơi vô nghĩa.
Tôi tưởng mình rõ từng viên nhà họ Hạ, hóa kẻ hề tôi.
Hu hu...
...
10
Chớp mắt một qua, sống đảo lộn hoàn toàn kể đêm đó khi cùng nhau.
Hạ đưa tập Thị, làm thư đặc biệt anh - đúng nghĩa "đặc biệt" khi túc trực 24/24. Ban lý tài công ty, tiếp anh "bóc l/ột".
Mẹ chồng cũng chịu yên, mỗi đều hớn hở mang bát th/uốc - ý cháu nội hiển hiện rõ khuôn mặt.
Chưa giờ thấy bà kiên trì việc gì thế.
Giá như lúc đi bà cũng tâm như vậy thì tốt biết mấy.
Còn mối qu/an h/ệ như cũng tốt hơn trước.
Chúng nắm dạo bước con đường nhỏ, sau giờ làm cùng xem phim, rong ruổi quán ăn vặt giấu mình ngõ hẻm...
Chẳng ai chúng từng lên "thích", như mọi thứ hiểu.
Hai "ly hôn" chỉ hiện tâm trí lúc mơ hồ.
...
Hôm đó, chúng viện dưỡng lão bố chồng về.
Vì cần hoàn tất thủ quen thuộc nơi này, xung phong lo việc này.
Khi làm xong quay lại, thấy giọng bố chồng:
"Hạ định khi nào rõ An An? Con bé cô gái con làm này công bằng nó."
"Bố yên con lý ổn Con nhiệm ấy."
...
Xấp giấy nhàu nát.
Lặng lẽ rút lui, phịch xuống ghế dài, ôm ng/ực mà cảm thấy nghẹn ứ.
Kết cục này nằm liệu, nên tâm ly hôn.
Như bạn thân từng nói: "Hạ tú như vậy, quyền lựa chọn đời mình muốn. Sao cô trói buộc?"
Rồi chàng gặp được cô gái xứng đôi, nhận cảm Trần An An chỉ nhiệm.
Tôi rời đi trước khi trở gánh nặng, nào ngờ khó khăn thế.
Đó - chàng xưa leo cửa phòng an ủi đêm tiên nhà họ Hạ: "Đừng sợ, anh luôn bên em".
Là người xông kẻ chê "đồ côi", cùng thắp nến giỗ ba má tôi, trắng đêm chăm mỗi khi ốm...
11
Chàng ấy trưởng thành. Không biết còn nhớ nhiêu, ức ấy khắc tâm khảm tôi.
Mắt nhòe đi vì nước Một bàn ấm áp đầu, giọt lệ lăn dài.
Hạ quỳ xuống: "Trần An An đồ ngốc! Đi làm thủ mà cũng lóc được".
"Hạ chúng ta ly đi. Dù anh thích ai, cũng cản đường. Không cần nhiệm gì đâu, chỉ cần trả triệu căn hứa được."
"..."
Mặt đùng đục: "Trần An anh bóp cổ cái đồ vô tâm này mất thôi!"
Tôi:???
Sao còn ch/ửi người ta nữa?
Nước mắt tuôn như suối.
Hạ cuống quýt dùng mặt tôi: "Anh xin lỗi, đừng nữa. Lúc anh bố đang bàn cưới. Bố biết chuyện anh tính toán nên rất gi/ận, bắt anh rõ xin tha thứ. Bố bảo xứng nhất, giới biết bà xã anh."
"Tính toán?"
"Không thầy phong thủy nào Đó chỉ viên anh thuê qua mặt mẹ. thích nay, luôn rời xa anh. bất đắc dĩ nghĩ kế "hôn nhân xung hỷ".
"Ai ngờ sau vẫn ly hôn, còn xúi anh. Thế anh nhờ giúp. Không triệu căn nào mẹ: Nếu con, con hứa nay bế cháu nội."
"Anh đợi anh thật lòng, chút e dè!"
Ba má món quà các người gửi con không?
Tôi lao lòng dòng lệ chảy hết lên sơ mi anh.
...
Trước cưới, đưa quê m/ộ ba má. tự báo tin vui này.
Dưới hoàng rực phủ lên người như hào quang, anh quỳ trước m/ộ ba má tôi, lấy chiếc nhẫn định mệnh.
Bình luận
Bình luận Facebook