Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- cua ẩn sĩ
- Chương 4
“Hừ! Con đĩ thối này lấy tiền của tao, nhận đồ của tao xong giờ định giở mặt hả? Mày tưởng đẹp bằng ngọc à?”
Tôi sững người, nhìn bạn thân đang đứng hình bên cạnh rồi chợt nhớ đến người phụ nữ vừa xuất hiện trước cửa. Một suy đoán đi/ên rồ lóe lên trong đầu. Tôi mở lại đoạn camera giám sát, dí màn hình điện thoại vào mặt gã đàn ông đang trợn mắt nhìn mình: “Ông tìm người này phải không?”
Gã liếc mắt nhìn cảnh quay rồi nhe răng cười gằn: “Giả nai tơ cái gì? Đây chẳng phải mày à? Trong video mày gửi tao có ảnh mày, làm sao tao nhầm được?”
“Video nào?” Tôi nhíu ch/ặt mày, cảm thấy chuyện càng lúc càng vô lý, “Còn chuyện ông bảo tôi lấy đồ của ông, tôi lúc nào nhận đồ của ông?”
“Giỡn mặt à? Lúc livestream thì anh anh em em dụ tao tặng quà mười mấy triệu, giờ hết hứng rồi phủi à?” Mặt gã đàn ông méo mó, giãy giụa muốn thoát khỏi dây trói. “Trên WeChat ngày nào cũng than đ/au chỗ nọ chỗ kia, tao tốn bao nhiêu quà cáp để mày vui, giờ có đại ca mới liền block tao hả? Không dễ đâu! Nếu không gửi quà cho mày thì làm sao tao biết nhà mày ở đâu? Giờ còn giả bộ ngây thơ nữa à?”
Tôi đã hiểu ra - gã khờ này bị lừa. Nhưng tôi không thể tưởng tượng nổi tại sao hắn lại khăng khăng người đó là tôi. Tôi còn chẳng bao giờ đụng đến mấy cái livestream.
Đang lúc bối rối, người bạn nhanh như c/ắt đạp mạnh vào gã đàn ông vừa gi/ật đ/ứt dây trói. Tiếng thủy tinh vỡ tanh tách vang lên. Cả ba chúng tôi tròn mắt nhìn chất lỏng trong chai đổ ụp xuống nền nhà, bốc khói trắng nghi ngút cùng tiếng xèo xèo rợn người. Khỏi cần hỏi cũng biết thứ này nguy hiểm thế nào. Nếu không có cú đ/á của bạn tôi, có lẽ giờ tôi đã bị chất lỏng đó dội thẳng vào mặt. Toàn thân tôi run bần bật khi nhìn ánh mắt đi/ên cuồ/ng của gã đàn ông.
Bạn tôi đ/á thêm mấy phát nữa vào người hắn, trói ch/ặt vào tay vịn cầu thang rồi vừa dỗ dành tôi vừa bấm máy gọi cảnh sát.
7
Tôi xoa mặt lấy bình tĩnh. Trận tai bay vạ gió này khiến tôi bực bội vô cùng. Tôi bước tới, t/át thẳng hai cái vào mặt gã đàn ông đang ch/ửi bới, giọng mỉa mai: “Cái n/ão lợn này của mày, bị lừa đáng đời.”
“À không, nói mày là n/ão lợn còn xúc phạm loài lợn.”
Tôi đứng thẳng người, nhìn gã đỏ mặt tía tai mà châm chọc: “Thứ nhất, tao chưa bao giờ livestream, nói gì đến chuyện lừa tiền mày. Thứ hai, tao đi công tác ba tháng nay, làm sao nhận quà của mày được?”
“Cuối cùng, lúc nãy mày không lái xe theo sau xem tao ra khỏi nhà à? Tao đâu phải Tôn Ngộ Không có phân thân, làm sao vừa ở cửa nhà vừa ra đường được? Mày dùng n/ão lợn suy nghĩ xem có hợp lý không?”
Nghe thấy cảnh sát sắp tới, gã đàn ông vốn đang giãy dụa bỗng im bặt. Không biết hắn đang nghĩ gì, nhưng tôi cần làm rõ tại sao hắn nhất quyết tôi là người l/ừa đ/ảo: “Mày nói trong video có ảnh tao, video đâu?”
“Trong điện thoại.” Gã ngước lên nhìn tôi chằm chằm, giây lát mới lẩm bẩm: “Không đúng... Giọng hai người khác nhau, sao lúc nãy tao không nhận ra...”
Bạn tôi lục điện thoại từ túi gã đàn ông, mở khóa vân tay và phát hiện màn hình đang hiện cảnh camera giám sát trước cửa nhà tôi - góc quay từ trên trần hành lang. Mặt bạn tôi tái mét: “Mày lắp camera khi nào? Ở đâu?”
“Hai tuần trước, trong chụp đèn hành lang.” Gã đáp lại rất hợp tác, có vẻ đã tỉnh ngộ và còn muốn biết sự thật hơn cả chúng tôi.
Thời điểm hắn nói trùng khớp với ngày tôi trở về sau chuyến công tác.
Tôi mở album ảnh, tìm thấy đoạn video hắn nhắc đến. Giọng nữ ngọt ngào vừa giới thiệu vừa quay phòng ốc - căn phòng tôi nhận ra ngay là nhà mình! Khi ống kính lướt qua tủ đầu giường, tấm ảnh chân dung tôi chụp trước đây hiện rõ mồn một.
Cả đời tôi chưa thấy điều gì vô lý đến thế. Nếu oán khí hóa thành thực thể, chắc xung quanh tôi giờ đang đen kịt một màu. Chỉ muốn hét lên một tiếng “đen quá”, đúng là chuyện tày trời.
Thì ra trong ba tháng tôi đi vắng, có người phụ nữ ngang nhiên dọn vào nhà tôi. Cô ta không chỉ livestream đào mỏ mà còn khoe không gian sống của tôi cho các “đại ca”, thậm chí dùng địa chỉ nhà tôi nhận quà và gọi đồ ăn. Lừa tình lừa tiền xong thì cao chạy xa bay, để lại cho tôi đống hỗn độn này. Tôi làm gì nên tội chứ?
Bạn tôi cũng sững sờ, một lúc lâu không nói nên lời. May mà còn đủ tỉnh táo đặt câu hỏi then chốt: “Vậy làm sao cô ta vào được nhà cậu?”
Đúng vậy, tôi cũng muốn biết.
Nhưng chúng tôi không thể moi thêm thông tin từ gã đàn ông này. Gã khờ bảo khi lướt app hẹn hò livestream, bị giọng nói ngọt ngào của cô ta hút h/ồn rồi yêu say đắm. Nhưng khi gã ngỏ ý gặp mặt, cô ta viện đủ lý do từ chối, đồng thời vòi vĩnh các món quà hiệu. Thấy gã hết tiền, cô ta bắt đầu lạnh nhạt.
Không ngờ gã này cũng không phải dạng vừa, dọa sẽ tìm đến địa chỉ cô ta từng cho để gửi quà. Kết quả là cô ta chặn mọi liên lạc, biến mất không dấu vết.
Chương 6
Chương 10
Chương 6
Chương 10
Chương 12
Chương 7
Chương 5
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook