Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
“Đừng tin hắn! Thằng này chó cùng dứt giậu, muốn kéo người khác xuống nước.”
“Không ngờ tin nhắn kia lại là thật, trong thang máy thật sự có sát nhân. Thằng này ng/ược đ/ãi động vật, chắc chắn cũng gi*t người.”
Tống Tư Tư liếc nhìn sợi cáp sạc dính m/áu, nén cảm giác buồn nôn bước tới, dùng mũi chân đ/á sợi cáp ra khỏi đống n/ội tạ/ng nhầy nhụa. Đá hồi lâu vẫn thấy nó quấn ch/ặt ruột già của con mèo, không cách nào gỡ ra. Cô đành bất đắc dĩ dùng bàn tay vừa làm móng xong, khó nhọc dùng đầu ngón tay gỡ từng chút một. Vừa đưa cho đối phương thì bóng đèn chớp tắt hai lần, kiệt sức điện hoàn toàn. Bóng tối lại bao trùm thang máy.
13.
“Đúng là xui xẻo thật...”
Lời than của anh Trương nghẹn lại trong cổ họng.
Một âm thanh kỳ quái vang lên. Phía đầu kia thang máy đột nhiên im bặt. Mùi hôi thối trở nên nồng nặc hơn. Linh cảm bất tường dâng lên trong lòng tôi. Tôi vội rút điện thoại bật đèn pin chiếu về phía anh Trương.
Dưới ánh đèn, người đàn ông nhuốm đầy m/áu me đang đ/è lên ng/ười Quý Minh, co gi/ật từng hồi. Âm thanh quái dị kia phát ra từ cổ họng bị c/ắt đ/ứt của anh ta. M/áu phun ra từ vết thương tạo thành tiếng “ùng ục” kỳ dị. Hai chân anh ta co quắp đ/au đớn, hai tay yếu ớt đ/è lên vết thương nhưng không thể nào cầm m/áu. Trương Cường há hốc miệng, phát ra âm thanh không rõ ràng như đang cầu c/ứu.
14.
Tống Tư Tư thét lên. Cô ta co rúm vào góc chỉ tay Quý Minh:
“Là hắn! Hắn gi*t anh Trương!”
“Hắn... hắn chưa ngất, hắn giả vờ đấy! Tôi vừa thấy ngón tay hắn cử động!”
Vừa dứt lời, Quý Minh vốn đang nằm bất động chậm rãi ngồi dậy từ vũng m/áu. Ánh đèn tôi chiếu thẳng vào mặt hắn - gương mặt đỏ lòm, tròng mắt trắng dã, mái tóc rối bù. Một bên mép sưng vếu. Hắn ngồi im hồi lâu rồi sờ sờ vào gáy nơi bị Trương Cường đ/á/nh, lau m/áu trên mặt. Bỗng nhiên như nhớ ra điều gì, hắn nhìn bàn tay nhuốm m/áu dưới ánh đèn điện thoại, lại nhìn x/á/c anh Trương nằm cạnh. Quý Minh thốt lên “Vãi l**” rồi ngất xỉu.
15.
Mười mấy phút sau, ba chúng tôi ngồi ba góc thang máy nhìn nhau. Cường Cường ngủ thiếp đi bên th* th/ể bà nội sau khi được tôi dỗ dành. Để đề phòng, tôi đã trói tay Quý Minh khi hắn bất tỉnh. Giờ đây, mọi người trong thang máy đều có nghi vấn.
“Chuyện này đơn giản thôi. Có kẻ nhân lúc hỗn lo/ạn hạ sát người. Nhưng hung thủ chắc chắn không phải tôi. Tôi thề, tôi chỉ dám gi*t mèo gi*t chó chứ không dám động thủ với người.” Quý Minh lên tiếng.
“Cũng không phải em. Em sợ ch*t khiếp rồi. Em với họ không th/ù oán gì, không thể là em được.” Tống Tư Tư vội vàng biện minh.
“Càng không phải tôi. Tôi mới chuyển đến khu này. Hơn nữa lúc anh Trương ch*t, tôi đứng rất xa.” Tôi nhanh nhảu đáp.
Cả ba cùng đưa mắt nhìn về phía Cường Cường đang ngủ say. Trên má cậu bé còn đọng nước mắt, khuôn mặt ửng hồng, que kẹo mút đã ăn xong vứt lăn lóc. Cậu nắm ch/ặt vạt áo bà nội, dường như chưa nhận ra mình sẽ không bao giờ được gặp bà nữa.
Vì tất cả đều phủ nhận là hung thủ, cách tốt nhất là trói tay mọi người, mỗi người ngồi một góc chờ c/ứu hộ. Quý Minh đã bị tôi trói. Tôi và Tống Tư Tư thống nhất sẽ tự trói lẫn nhau. Đang lục lọi tìm dây thừng thì tôi mở chiếc cặp da của anh Trương. Vô tình lật ra vài tấm ảnh bên trong.
16.
Nhìn thấy ảnh, tim tôi đ/ập thình thịch. Chỉ một giây sau, tôi đã bình tĩnh lại, giả vờ như không thấy gì. Tôi vội đóng cặp: “Trong này không có gì dùng được.”
Nghe vậy, Tống Tư Tư x/é vạt váy lấy hai sợi vải: “Dùng cái này vậy.”
Tôi gật đầu: “Được.”
Điện thoại bật chế độ đèn pin đặt dưới đất. Ánh sáng mạnh từ dưới chiếu lên mặt cô ta. Lớp trang điểm đã nhòe nát, một bên mi giả rơi mất. Mái tóc xoăn lấm tấm m/áu, lòa xòa trước ng/ực trông chẳng khác nào nữ q/uỷ trong phim kinh dị. Gương mặt âm trầm: “Để em trói chị trước nhé.”
17.
Tôi lùi một bước: “Để tôi trói em trước. Tôi là sinh viên y, học qua cách thắt nút thắt ch*t. Xong tôi sẽ tự trói mình.”
“Vậy sao?” Giọng cô ta lạnh lẽo, mặt mày tái mét tiến lại gần.
“Hai người làm gì mà lề mề thế? Nhanh lên!” Quý Minh ở góc kia sốt ruột thúc giục.
Tôi quay lưng lại, hai tay sau lưng lặng lẽ bắt chéo hình chữ X. Không biết hắn có hiểu ý tôi không. Có lẽ, tôi đã đoán ra hung thủ gi*t Trương Cường rồi.
Tống Tư Tư là một streamer mờ mặt chuyên phát sóng nội dung nh.ạy cả.m, đêm khuya còn kết nối riêng với các “đại ca” hảo tâm trên bảng quà tặng. Không hiểu sao danh tính cô ta bị anh Trương phát hiện. Trong cặp da của anh Trương có hàng chục bức ảnh chụp màn hình lúc cô ta livestream và kết nối riêng - cả ảnh lộ mặt và không. Trong ảnh, cô ta không mảnh vải che thân, động tác phóng khoáng, mức độ táo bạo. Anh Trương định dùng ảnh để u/y hi*p - hay đúng hơn là tống tiền Tống Tư Tư. Động cơ gi*t người đã rõ ràng.
18.
Tôi lùi dần về phía Quý Minh, giả vờ vấp ngã. Khi ngã xuống, tôi lén cởi dây cáp trói tay hắn. Trong ánh sáng mờ ảo của thang máy, Tống Tư Tư hẳn không để ý. Cô ta cầm dải vải tiến lại gần: “Không phải chị nói sao? Để đảm bảo an toàn cho những người còn lại, phải trói tay ngồi yên chờ c/ứu hộ. Không trói chị trước, em không yên tâm.”
Tôi khẽ cười lạnh, liếc mắt ra hiệu cho Quý Minh: “Đừng giả vờ nữa Tống Tư Tư. Hung thủ gi*t Trương Cường là em đúng không?”
Chương 10
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook