Kế Hoạch Tiêu Diệt Quái Vật

Kế Hoạch Tiêu Diệt Quái Vật

Chương 13

30/12/2025 08:16

“Là tôi đây!”

Tàng Sơn nheo mắt, gương mặt vẫn còn phảng phất vẻ ngái ngủ đỏ ửng, trông chẳng có chút tinh thần nào. Hắn đờ đẫn một chút, rồi lại đổ ập xuống, ôm ch/ặt lấy tôi trong lòng.

“Đi đâu vậy?” Giọng trầm đục vang lên từ sau lồng ng/ực.

“Ra ngoài đi dạo một chút.” Tôi từ từ dịch người ra xa khỏi hắn.

“Đừng cọ quậy.” Giọng nói phía sau lười nhảu vang lên.

Tôi không đáp lại. Một lát sau, hắn lật người tôi lại, ánh mắt chằm chằm nhìn thẳng vào mặt tôi.

Vốn dĩ khi không cười, Tàng Sơn đã rất nghiêm nghị. Đặc biệt là lúc nhìn tôi như thế này, lại càng toát ra khí thế đ/áng s/ợ tựa mãnh thú.

“Đừng nhìn tôi.” Tôi quay mặt đi chỗ khác.

Tàng Sơn lại kéo tôi quay lại, vẫn không rời mắt khỏi gương mặt tôi.

Tôi lập tức quát tháo: “Mày bị đi/ên à? Sao mày vẫn chưa ch*t? Đồ quái vật bẩn thỉu đáng gh/ét!”

Gương mặt Tàng Sơn tối sầm lại đ/áng s/ợ: “Em vừa nói gì?”

Tôi còn định ch/ửi tiếp, nhưng ngay tích tắc sau, Tàng Sơn đã đ/è ập xuống.

Hơi nóng tràn ngập căn phòng.

Mãi rất lâu sau, Tàng Sơn mới lại kéo tôi vào lòng.

“Khát chưa? Vậy thì ra ngoài ăn cái gì đi.”

Tôi chẳng còn sức động đậy. Tàng Sơn mặc đồ giúp tôi, vừa nhặt áo khoác lên thì từ trong túi rơi ra một phong thư.

Đầu óc tôi “ù” một tiếng, định gi/ật lại thì Tàng Sơn đã né người, mở thư ra đọc:

“Tiểu thư Cung, làm sao cô biết không có ai sẵn lòng yêu cô với độ thuần khiết một trăm phần trăm?”

Là thư của Cố Hạ.

Tàng Sơn cúi đầu, ánh mắt nặng nề nhìn tôi, âm trầm mà đ/è nén.

Lần nữa tôi không ra được cửa.

Hắn áp sát vào tai tôi, lạnh lùng nói: “Dù em thích ai đi nữa, cũng chỉ có thể ở bên cạnh ta.”

Giấc ngủ này kéo dài triền miên, căn phòng yên tĩnh đến mức khi tỉnh dậy, tôi thậm chí có chút hoang mang không biết bây giờ là năm nào tháng nấy.

Tàng Sơn ngồi bên giường, vẫn đang nhìn tôi chằm chằm.

Hắn cúi đầu, tay khẽ đặt lên xươ/ng lông mày tôi, gương mặt lộ vẻ hạnh phúc như đang muốn khắc họa điều gì đó. Chỉ có điều trong đôi mắt đen kia, vô thức lộ ra nỗi buồn đặc quánh đến ngạt thở.

Rất lâu sau này, mỗi khi nhớ về Tàng Sơn, trong đầu tôi hiện lên không phải ngoại hình hay trang phục của hắn, không phải khuôn mặt xanh xao ảm đạm, càng không phải hình tượng quái dị phi nhân được tạo bởi dãy số “DL-009”…

Những thứ ấy trong ký ức tôi dần phai mờ, hóa thành nắm cát vàng mang tên lịch sử giữa dòng trường giang của năm tháng. Nhưng tôi mãi không thể quên được – đôi mắt hắn khi nhìn tôi lúc ấy, tựa như tôi đã xây trong đó một nhà tù mang tên gia đình.

Tàng Sơn lặng lẽ nhìn tôi tỉnh giấc, mở miệng là một câu chấn động: “Công chúa, hãy kết hôn với ta.”

Tôi gi/ật mình, vội đáp: “Anh đi/ên rồi? Tôi không có ý đó.”

“Em vừa nãy không từ chối ta.” Hắn giơ tay ra, khẽ móc vào ngón út của tôi, “Hơn nữa theo tập tục mấy ngàn năm văn hóa của chúng ta, chuyện này chỉ vợ chồng mới được làm. Đợi về nhà, chúng ta đi làm giấy tờ.”

Rõ ràng là mệnh lệnh không thể từ chối, nhưng lại bị hắn nói ra bằng giọng điệu nửa như dỗ dành.

Tôi im lặng, vừa cảm thấy hoang đường, vừa thấy đ/au đầu, thậm chí ngờ rằng hắn bị ai đó chiếm x/á/c.

Tàng Sơn vẫn tiếp tục nói, hiếm khi hắn kiên nhẫn giải thích tỉ mỉ như vậy: nào là em quen ta lâu hơn Cố Hạ, chúng ta hiểu nhau hơn; nào là dù ta không trẻ bằng Cố Hạ nhưng cơ thể khỏe hơn, thu nhập cao hơn, ngoại hình đẹp hơn, tiềm lực lớn hơn… đủ thứ nhảm nhí để chứng minh hắn mới là đối tượng kết hôn phù hợp với tôi.

Hắn kỳ quặc đến mức tôi không biết phải trả lời thế nào.

Chưa bàn đến ân oán giữa hắn và nhà tôi, bản thân chúng tôi còn không cùng loài. Huống chi tôi cũng không yêu hắn, việc không từ chối chỉ là vì tôi nghĩ… hắn sắp ch*t, thật đáng thương, còn tôi – kẻ lừa dối hắn – thật đáng gh/ét, chỉ là tâm lý bù đắp mà thôi.

Nhưng không thể nói ra điều này với hắn, cuối cùng tôi chỉ kéo chăn trùm mặt, trả lời qua quýt: “Vậy anh lấy nhẫn kim cương mười cara mà cầu hôn đi.”

15

Quán rư/ợu nhỏ bên sông.

Tôi theo hẹn chọn bàn ở sân thượng. Tình trạng sức khỏe của Tàng Sơn vẫn không khá hơn là mấy, nhưng tâm trạng rõ ràng tốt hơn mấy hôm trước, mặt mày tươi cười, còn gọi một bình Nữ Nhi Hồng.

Tôi không thiết ăn uống, chỉ chờ đợi hành động của Cô Quân cùng đội thanh trừng – từ chờ đợi trong căng thẳng, đến lo lắng hồi hộp, rồi chờ đợi trong tê liệt, nhưng cuối cùng chẳng có gì xảy ra.

Tàng Sơn đưa cho tôi một chén sứ.

Tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ, không nghĩ ngợi uống cạn một hơi.

Ngay lập tức, vị cay xè từ bụng trào lên cổ họng.

Định nhổ ra thì Tàng Sơn đã bịt miệng tôi lại, mắt cong cong nhìn tôi nói:

“Không được nhổ, đây là giao bôi tửu.”

Giao bôi cái con khỉ.

Tôi trừng mắt nhìn hắn, định ch/ửi thì phát hiện nụ cười trong mắt đen hắn khác hẳn kiểu cười góc cạnh trước đây, giống như hạnh phúc thật sự, pha chút mộng ảo.

Hắn không đùa, mà thật sự đang nghĩ tới chuyện kết hôn.

Phát hiện này khiến tôi rùng mình, toàn thân nổi da gà.

“Công chúa.” Hắn vẫn khẽ gọi, như van nài, “Uống đi.”

Thôi kệ.

Dù sao hắn cũng sắp thành con nhện ch*t rồi.

Tôi nuốt trôi chén rư/ợu.

Tàng Sơn rõ ràng vui hơn, ánh mắt nhìn tôi dịu dàng tựa nước: “Từ nay phải gọi em là vị hôn thê.”

Tôi vội nhổ nước miếng ra: “Phịt!”

Địa điểm thứ hai là rừng trúc phía tây thị trấn.

Khu rừng trúc này hình như là một thắng cảnh, tên là Trúc Lâm Tinh Hải, nghe nói là vì mùa hè sẽ có rất nhiều đom đóm.

Tàng Sơn đứng trước bia đ/á ở rừng trúc một lúc, chăm chú đọc văn tự ghi trên đó.

Tôi cũng cúi xuống xem, trên bia ghi rằng nếu đôi tình nhân cõng nhau băng qua Trúc Lâm Tinh Hải, hai người sẽ bị trói buộc vĩnh viễn, cả đời không chia lìa.

“L/ừa đ/ảo thật.” Tôi bật cười.

“Ta cõng em.” Ánh mắt Tàng Sơn lóe lên sự hào hứng.

Tôi: ?

Dù tôi hết lần này tới lần khác giải thích đó chỉ là lời quảng cáo sản xuất đại trà, cả nước có hàng vạn cảnh điểm tương tự, bọn tư bản chỉ chuyên lừa gạt những đôi tình nhân ngây thơ chứ không hề có dịch vụ hậu mãi thực tế…

Danh sách chương

5 chương
24/12/2025 18:35
0
24/12/2025 18:35
0
30/12/2025 08:16
0
30/12/2025 08:14
0
30/12/2025 08:12
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu