Đền thần

Đền thần

Chương 3

30/12/2025 09:52

Thấy không thuyết phục được, tôi cũng chẳng phí lời, cúi đầu làm nốt phần việc của mình.

Đồng hồ điện tử hiển thị 09:53, thời gian trực nhật sắp kết thúc.

Triệu Thắng vẫn thản nhiên đung đưa chân, vẻ mặt đắc ý.

Ngụy Cảnh cũng không nhịn được, hắn cầm một chiếc giẻ lao về phía Triệu Thắng:

- Đại ca, đúng thời khắc sinh tử đấy, chúng ta hãy giảng hòa đi. Phiền ngài giặt giúp cái giẻ này nhé?

Triệu Thắng giả vờ không nghe thấy, cuối cùng còn nhắm tịt mắt giả vờ ngủ gật.

- Được rồi, tốt bụng hóa ra bị coi như gan lừa! - Ngụy Cảnh bất lực giơ tay với tôi.

Đành mặc kệ Triệu Thắng tự chuốc họa.

Những người chơi khác hoàn thành nhiệm vụ cũng lần lượt trở về chỗ ngồi.

Mọi người nín thở dõi theo đồng hồ điện tử, thời gian hiển thị 09:54.

Một phút cuối cùng dài đằng đẵng.

Tôi đảo mắt nhìn ra ngoài lớp học. Vừa khi kim đồng hồ nhảy sang 09:55, hai NPC đeo băng đỏ đã đúng giờ bước vào.

Trên băng tay đỏ của họ lần lượt có chữ cái: Một người là A, người kia là B.

- Chúng tôi đến kiểm tra vệ sinh. - Thanh tra A nói với khuôn mặt lạnh lùng.

Thanh tra B nheo mắt cười: - Tôi phụ trách ghi chép.

Nói rồi hắn rút cuốn sổ nhỏ, bước từng bước theo sát thanh tra A.

Ánh mắt hai người quét khắp lớp học, thanh tra A gật đầu hài lòng: - Vệ sinh đạt yêu cầu!

Đúng lúc mọi người thở phào nhẹ nhõm, hắn đột nhiên chỉ tay về một góc, mặt đen sầm: - Nhưng kẻ vi phạm nội quy vẫn phải bị trừng ph/ạt!

- Trường quy định rõ ràng, vệ sinh lớp học là trách nhiệm chung. - Thanh tra B bước lên giải thích, vẫn nở nụ cười ôn hòa. - Do có một học sinh không tham gia lao động buổi sáng, chúng tôi rất gh/ét những đứa trẻ lười biếng. Vì vậy, cậu ta phải chịu ph/ạt.

Thanh tra A búng tay cái tách. Triệu Thắng trên ghế chưa kịp kinh ngạc đã biến mất không một dấu vết.

Giọng nam vô h/ồn vang lên: [Người chơi Triệu Thắng đã ch*t!]

Những người còn lại đồng loạt rùng mình. Lại thiếu một người nữa!

Ngụy Cảnh thở dài: - Không liều thì không ch*t. Cứ ngoan ngoãn nghe lời mới sống sót được tới cuối.

Tiễn hai thanh tra rời khỏi lớp, tôi ngẩng đầu nhìn đồng hồ: 09:59.

- Rẹt...

Tiếng nhiễu âm x/é màng nhĩ, giọng nữ phát thanh viên NPC lại vang lên:

- Các em học sinh thân mến, kiểm tra vệ sinh đã hoàn tất! Một ngày học tập chính thức bắt đầu!

- Lịch học hôm nay là tiết Văn công khai. Mọi người hãy tập trung cao độ, hoàn thành tốt nhiệm vụ học tập.

* * *

- Reng reng reng...

Chuông điện gấp gáp liên hồi khiến trái tim người chơi như muốn nhảy khỏi lồng ng/ực.

Tất cả nín thở, dán mắt vào cửa lớp đúng lúc cô giáo Văn bước vào.

Bà mặc chiếc váy đen dài quá gối kiểu cổ, tóc búi gọn gàng, khuôn mặt hốc hác như thức trắng đêm, ôm chồng vở dày cộp.

Bước lên bục giảng, đặt chồng vở xuống, bà quét ánh mắt sắc lạnh khắp mười học sinh còn lại:

- Các em, hôm qua cô đã đọc cho các em nghe truyện ngoại khóa "Ngôi Đền Thần", và cho các em nửa tiếng viết cảm nhận.

- Tối qua cô thức cả đêm chấm bài, từng người cô đều ghi nhận xét cẩn thận.

- Vì nội dung bài học khô khan, cô quyết định cho các em đắm mình vào câu chuyện, hóa thân thành nhân vật.

Cả lớp xôn xao.

Tôi và Trần Dưỡng Chi liếc nhìn nhau.

Trần Dưỡng Chi giơ tay lên hiệu ý muốn moi thêm thông tin.

Nào ngờ bị cô giáo lạnh lùng từ chối: - Trần Dưỡng Chi, em có thắc mắc gì để sau giờ học hỏi sau.

Bà tiếp tục: - Các em nhớ kỹ: Có câu trả lời nằm trong lớp học, có câu trả lời chỉ tìm thấy bên ngoài bốn bức tường!

Lời cuối của cô giáo chìm vào làn sương m/ù dày đặc...

* * *

Giọng nam máy móc lại vang lên:

[Chào mừng đến "Thanh Sơn Thôn". Ngôi làng nhỏ heo hút này quanh năm biệt lập.

[Con đường duy nhất thông ra ngoài cũng bị lũ cuốn trôi vài ngày trước. Bí thư thôn đang lên kế hoạch khẩn trương sửa chữa, dự kiến mất một tháng.

[Cả làng chỉ còn lại người già, phụ nữ, trẻ nhỏ và một thanh niên tình nguyện dạy học.

[Tại đây, các bạn sẽ ngẫu nhiên thay đổi thân phận, trở thành trẻ mồ côi hoặc công nhân sửa cầu.

[Mỗi khi mưa đêm ập xuống, chính là Đêm Săn Mồi. Điều đó có nghĩa: Một bé gái và một công nhân sửa cầu sẽ lần lượt t/ử vo/ng!]

[Hãy tìm ra hung thủ gi*t hại bé gái và công nhân, giải mã bí mật ch/ôn giấu của Thanh Sơn Thôn.

[Chuông tan trường chưa vang, các bạn không thể rời khỏi nơi đây.

[Chỉ khi tất cả t/ử vo/ng, hoặc có người chơi vượt ải, tiếng chuông mới reo lên!]

Sương m/ù tan dần.

Tôi ngồi trong lớp học tồi tàn, người ướt sũng, nhớp nháp. Tóc tai dính bết rũ xuống từng giọt nước.

Bên ngoài sấm chớp đùng đùng, mưa như trút nước. Mái lớp dột nát cũng rơi lộp bộp.

Mấy cậu bé khoảng bảy tám tuổi hớt hải chạy quanh.

Trên bàn học, dưới nền nhà chất đầy ca đ/á/nh răng, xoong nồi chén bát.

Bất cứ thứ gì có thể hứng nước đều được đặt khắp góc lớp.

[Người chơi Hàn XX đã ch*t!] [Người chơi Vương XX đã ch*t!]

Thông báo đột ngột khiến tôi rùng mình.

Vừa vào làng đã ch*t hai người? Quá tàn khốc!

- Thầy Vương ơi, chị công nhân sửa mái đang lấy đầu hứng nước kìa!

Một cậu bé da đen nhẻm chỉ vào tôi hét toáng.

Mấy đứa nhóc trong lớp vỗ tay hùa theo: - Lại đây xem con gà rán nè!

Chàng thanh niên đeo kính văn nhân thấy vậy cũng bật cười:

- Sư phụ Từ, không ngờ chị còn tinh thần hi sinh cao thế.

- Ừ ha! - Tôi đành cười trừ cho qua.

Rõ ràng, tôi đã trở thành một công nhân sửa cầu.

Thầy Vương áy náy nói:

- Phiền sư phụ Từ chạy tới sửa mái nhà. Không ngờ trời mưa không đúng lúc thế này.

Nói rồi, thầy đưa tôi chiếc khăn mặt: - Đây là khăn mới, chị lau mặt đi.

- Cảm ơn thầy. - Tôi cười nhận lấy.

Thầy Vương chỉnh lại gọng kính: - Lẽ ra chúng tôi phải cảm ơn chị. Chị vốn đến sửa cầu cho làng, lại tranh thủ sửa mái lớp. Trận mưa này chắc lại làm chậm tiến độ.

Thầy thở dài như tặc lưỡi: - Mấy ngày nay mưa liên miên, các anh chị cũng bị kẹt lại trong làng.

Danh sách chương

5 chương
24/12/2025 18:50
0
24/12/2025 18:50
0
30/12/2025 09:52
0
30/12/2025 09:50
0
30/12/2025 09:48
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu