Tiểu Lệ

Tiểu Lệ

Chương 10

31/12/2025 10:03

Đây là lần đầu tiên tôi nổi gi/ận với Tiểu Luy.

Tiểu Luy dừng bước nhìn tôi.

"Anh nghĩ em m/áu lạnh phải không?"

Tôi không nói gì, nhưng cũng coi như mặc nhận.

Tối hôm đó, lần đầu tiên cô ấy kể cho tôi nghe về hoàn cảnh gia đình.

Mẹ Tiểu Luy mất từ rất sớm, bố cô tái hôn với một người phụ nữ khác còn mang theo một cậu con trai.

Mẹ kế phản đối việc Tiểu Luy học vẽ, nói rằng vô ích, phải dành tiền cho con trai học đại học, cưới vợ m/ua nhà, dù thằng bé giờ mới tám tuổi.

Tiểu Luy nuốt h/ận, chỉ muốn thi đỗ trường tốt để sớm rời khỏi cái nhà đó, sớm bắt đầu ki/ếm tiền.

Tôi bỗng thấy x/ấu hổ.

Trong thế giới của tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mưu sinh sau này.

Dường như chỉ cần đỗ đại học, cuộc sống sau này sẽ êm đềm trôi theo khuôn khổ.

"Kim Giác, nếu anh từng trải qua cuộc sống như em, anh sẽ hiểu rằng đời người ngắn ngủi, không cần phí hoài tình cảm vào những chuyện đâu đâu."

Tiểu Luy nói:

"Hiện tại em chỉ có anh, và chỉ quan tâm đến anh, anh hiểu chưa?"

"Ừ."

Tiểu Luy thương xót vuốt môi tôi.

"Còn đ/au không?"

"Đỡ nhiều rồi."

Tiểu Luy nhón chân lên.

Đầu lưỡi tôi lại đ/au nhói.

"Em..." Một tay tôi bịt miệng, tay kia chỉ về phía cô ấy, "sao lại thế nữa?"

"Hí hí... Đau thì anh mới nhớ em."

20

Về đến nhà, tôi đã kiệt sức.

Vừa lim dim chợp mắt, Tiểu Luy lại xuất hiện.

Cô ấy không đi thẳng về phía tôi mà dựa vào cửa nhìn tôi chằm chằm.

"Này, Kim Giác..."

"Em... sao em lại đến nữa?"

Tiểu Luy từ từ bước lại gần.

"Không ngủ được, đến xem anh thôi."

Trước khi tôi kịp phản ứng, một luồng gió lạnh thổi thẳng vào mặt.

Tôi bỗng rùng mình, không biết vì lạnh hay vì xúc động.

Người cô ấy toát ra hơi lạnh, như một con rắn vừa được lấy ra từ tủ đông.

Tiểu Luy thấy tôi căng thẳng liền bật cười, nụ cười tắt dần rồi im lặng, mở máy nghe nhạc và đưa cho tôi một chiếc tai nghe.

Tôi nghe nhạc rồi dần thiếp đi.

Giai điệu "Yêu Đơn Giản" của Châu Kiệt Luân văng vẳng bên tai.

Gió bên sông thổi tung mái tóc dài

Nắm tay em bỗng thấy xuyến xao

Anh muốn dắt em

Về nhà ngoại

Cùng ngắm hoàng hôn

Cho đến khi cả hai chìm vào giấc ngủ

Anh muốn cứ thế nắm tay em chẳng buông

Tình yêu liệu có thể mãi thuần khiết không buồn đ/au

...

21

Mấy năm ấy an ninh không tốt như bây giờ, cách vài ba ngày lại có án mạng.

Chuyện Vương Diễm nhanh chóng bị lãng quên.

Nhưng tôi luôn cẩn thận, không nói chuyện với con gái, chỉ tập trung vào việc vẽ.

Hôm đó khi tôi xách xô nước đi đổi nước, Chu Lâm bất ngờ tiến đến, cười tươi vòng tay qua cánh tay tôi.

"Kim Giác, tan học về chung nhé?"

Chu Lâm cùng lớp với tôi, chúng tôi từng cùng nhau đến đây học vẽ.

Dù đã học chung hơn hai năm nhưng tôi và cô ấy chưa bao giờ thật sự thân thiết.

Hôm nay thấy cô ấy đột nhiên nhiệt tình với mình, tôi bối rối không biết phản ứng sao.

Chu Lâm lắc lắc cánh tay tôi làm nũng.

"Được không mà?"

Tôi lúc ấy đứng hình, nghĩ thầm không lẽ như bố nói, đào hoa của mình đã đến?

Thật lòng mà nói, Chu Lâm xinh đẹp, được coi là hoa khôi lớp, nhưng rất kiêu kỳ.

Tôi và cô ấy vốn dĩ không thân, không hiểu sao hôm nay lại thế này.

Tôi vội gỡ tay ra, nói không được vì tôi đã có người yêu rồi.

Chu Lâm bỗng bật cười.

"Chuyện từ bao giờ? Sao tớ không biết, thế gọi người yêu cậu cùng về đi?"

Tôi nói cô ấy không cùng đường.

Chu Lâm lại tiếp tục làm nũng bắt tôi phải đi cùng, đúng lúc tôi không biết xử trí ra sao thì phát hiện Tiểu Luy đã đứng sau lưng Chu Lâm từ lúc nào.

Chu Lâm thấy sắc mặt tôi khác lạ, quay lại nhìn, liếc Tiểu Luy một cái rồi hỏi tôi với vẻ mỉa mai:

"Người yêu cậu đấy?"

"Ừ."

Chu Lâm cười, vỗ vào vai tôi một cái.

"Giỏi đấy Kim Giác, đã tìm được người yêu rồi?"

Rồi cô ta lại nhìn Tiểu Luy một lần nữa.

"Người đâu thế? Từ Thành? Thiểm Tây? Phì Hương?"

Thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tiểu Luy, tôi sợ hãi vội kéo cô ấy đi.

Đằng sau vang lên tiếng khịt mũi của Chu Lâm.

Tôi và Tiểu Luy ngồi xuống vẽ, thấy không khí dịu đi đôi chút, vội giải thích:

"Anh không nói chuyện với cô ấy, cô ấy tự tìm anh."

Tiểu Luy ngoảnh mặt, vẫn lạnh lùng nhìn tôi.

"Thế sao cô ta lại tìm anh?"

"Cái này anh biết sao được? Có lẽ vì cùng lớp..."

Tôi chợt hiểu tại sao Tiểu Luy lo lắng, vội nói:

"Ở trường anh cũng không thân với cô ấy."

"Em không trách anh chuyện đó."

Tiểu Luy vừa gọt bút chì bằng d/ao kiến trúc vừa nói:

"Dạo này cô ta yêu một anh chàng trường Tứ Trung, hôm nay cãi nhau nên lôi anh ra để chọc tức hắn."

"Hả?"

Điều này tôi hoàn toàn không ngờ tới, càng bất ngờ hơn khi cô ấy nhìn ra ngay.

Tiểu Luy nhìn tôi đầy ngán ngẩm.

"Không chọn ai khác, sao cứ chọn anh?"

"Ờ..." Tôi thật sự không biết.

"Vì anh trông rất dễ b/ắt n/ạt."

Tôi im bặt, đúng là như vậy thật.

Lúc nào cũng có bạn nhờ vả, lần nào tôi cũng không từ chối, dù giúp đỡ nhiều người nhưng ngoài Trần Vĩ, dường như chẳng có thêm bạn thân nào.

Tiểu Luy nói:

"Với cái đầu này, sau này em sao yên tình để anh tồn tại ngoài xã hội?"

Dù là lời trách móc nhưng khiến lòng tôi ngọt ngào.

"Vâng, lần sau nhất định sẽ chú ý."

"Kim Giác à, anh thật chẳng hiểu gì cả."

Thấy sắc mặt Tiểu Luy dịu xuống, tôi thận trọng hỏi:

"Em... không gi/ận chứ?"

Tiểu Luy mỉm cười nhìn tôi.

"Em đã nói rồi, tình cảm của em có hạn, sẽ không dùng vào chuyện không đâu."

Cái ch*t của Chu Lâm giống hệt Vương Diễm.

Cũng được phát hiện vào ban ngày hôm sau, cũng ở ngoại ô.

Nghe nói ch*t rất thảm, da mặt bị l/ột mất.

Kỳ lạ hơn, chiếc xe đạp của Chu Lâm đột nhiên tăng tốc, lao ra ngoại ô với tốc độ khó tin.

Tin tức truyền đến xưởng vẽ, lại một phen xôn xao.

Tôi ngồi trước giá vẽ, nhìn tờ giấy trắng tinh, lòng như lửa đ/ốt.

Hối h/ận vì hôm đó không tiễn cô ấy về.

Rắc -

Từ trong cổ áo vang lên tiếng nứt nhỏ.

Tôi lấy chiếc bùa hộ mệnh xươ/ng hổ ra xem, trên đó lại thêm một vết rạn.

Một bàn tay lặng lẽ luồn ra sau gáy tôi, nhét vào một chiếc tai nghe.

Danh sách chương

5 chương
25/12/2025 12:27
0
25/12/2025 12:27
0
31/12/2025 10:03
0
31/12/2025 10:02
0
31/12/2025 10:00
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu