Giếng Trấn Hồn

Giếng Trấn Hồn

Chương 1

31/12/2025 08:58

Em gái thứ hai vừa chào đời đã bị bà nội tôi quẳng ra sân sau. Đêm đó, tận mắt tôi chứng kiến lũ chó hoang x/é x/á/c em. Mẹ tôi khóc đến m/ù mắt trong tháng ở cữ. Bố tôi chê mẹ đẻ không được con trai, ly hôn rồi cưới người đàn bà khác, chẳng mấy chốc phất lên thành nhà giàu mới nổi. Mười tám năm sau. Đứa em trai cùng cha khác mẹ của tôi dẫn về một cô bạn gái.

Cô ta ân cần nắm tay tôi, ánh mắt lạnh lẽo đầy ý cười: "Chị à, chị giống chị gái ruột của em quá."

***

Hôm mẹ tôi vỡ ối, bà đang cấy lúa giữa trưa nắng chói chang. Bà gồng mình cúi xuống, đột nhiên đ/au quặn ngồi phịch xuống ruộng nước.

Bà nội và bố tôi chở mẹ lên bệ/nh viện huyện bằng xe công nông. Bác sĩ bảo th/ai quá to, có nguy cơ băng huyết. Bà nội vội hỏi: "Bác sĩ ơi, con dâu tôi đẻ trai hay gái thế?"

Bố tôi chen vào: "Trai thì giữ con, gái thì giữ mẹ."

Bác sĩ im lặng giây lát, chỉ đáp: "Chúng tôi sẽ cố hết sức."

Mười tiếng sau, mẹ tôi được đẩy ra phòng mổ, mặt tái nhợt như tờ giấy, như người mất h/ồn. Y tá bế đứa bé cẩn thận, mừng rỡ thông báo: "Chúc mừng, một tiểu thư quý giá."

Mặt bà nội tối sầm, quay đi không thèm nhìn. Bố tôi liếc con, nửa ngày không nở được nụ cười.

Về nhà, bà nội và bố tôi lén bàn chuyện đem em gái tôi cho người nuôi. Họ nhờ hỏi khắp làng bên nhưng chẳng ai nhận.

Hồi ấy nông thôn nghèo đói, nhà nào cũng đông con ít gạo, chẳng ai thiết gái vì cho rằng con gái là đồ tốn cơm.

Em bé mắc bệ/nh vàng da, khóc thét suốt đêm. Mẹ tôi tắc tia sữa, vết khâu tầng sinh môn nhiễm trùng, băng huyết, người kiệt quệ.

Bà nội bất chấp mẹ tôi can ngăn, đem em phơi nắng gắt, bảo nắng tháng sáu sẽ diệt khuẩn. Chưa đầy nửa tiếng, mặt em đỏ ửng, tiếng khóc ngày một yếu. Tôi không đành lòng, lén bế em vào nhà. Bà nội xông tới véo mạnh: "Con nhỏ này to gan, ai cho mày tự ý bế nó vào?"

Bà đ/ấm đ/á tôi túi bụi. Vốn dĩ khi tôi mới sinh, bà đã định quẳng tôi xuống giếng cho ch*t đuối. Vừa tới miệng giếng, tôi khóc thét khiến con rắn đ/ộc bò ngang bỏ chạy. Bà thầy bói trong làng bảo tôi mạng tốt, sau này giúp gia đình phát tài, bà mới tha cho.

Mẹ tôi ôm em gái, nước mắt giàn giụa. Người đàn bà ở cữ bất lực, trườn từ giường xuống quỳ lạy xin bà nội đưa con đi viện.

Bà nội gi/ật phăng đứa bé, đ/á mẹ tôi ngã lăn: "Trẻ con nhà nào chả bị vàng da, có thấy ai vội vã đi viện không? Nhà nhiều tiền lắm để phung phí hả?"

Hôm sau, bệ/nh em càng nặng. Em nôn mửa, mắt lác, người co gi/ật liên hồi. Bà nội bế em quẳng vào nồi nước, chất đầy củi dưới bếp, bảo theo bài th/uốc dân gian: thêm hạt thương nhĩ tử vào nước sôi, ngâm trẻ con một tiếng sẽ khỏi.

Mùa hè bếp như lò lửa, bà châm lửa rồi khóa cửa, phe phẩy quạt đi đ/á/nh bài đầu làng.

Tôi bám cửa sổ nhìn ngọn lửa bùng lên, nước sôi sùng sục, mặt em tái nhợt trong nồi, mùi thịt bốc lên nồng nặc. Hoảng hốt, tôi chạy đi gọi bố mẹ.

"Bố ơi dậy mau, c/ứu em! Nó sắp ch*t trong nước sôi rồi! Con xin bố!" Tôi gào khóc bên giường.

Bố tôi say khướt, đ/á tôi ngã lăn: "Đồ tốn cơm tốn gạo, ch*t cho rảnh!"

Mẹ tôi sốt mê man, mắt không mở nổi. Tôi đành chạy ra kêu hàng xóm. May sao gặp bác Ba sang mượn gạo, thấy tôi hoảng lo/ạn liền hỏi: "Cháu sao thế?"

"C/ứu em cháu!" Tôi khản giọng.

Bác Ba đạp tung cửa bếp, vớt em gái tôi lên thì nó đã chín nhừ trong nước sôi.

Tôi ôm thân hình bé bỏng đỏ hỏn, nhìn khối thịt luộc chín, ọe thốc ra. Mẹ tôi mang bầu em bị nghén nặng, ăn gì óc nấy, khổ sở vô cùng. Bác Ba từng giúp mẹ tôi tìm th/uốc dân gian. Ông nhìn em, mắt rưng rưng: "Đứa bé đẹp thế này... Sao nỡ lòng? Không sợ quả báo sao? Ch/ôn đi, kiếp sau đừng đầu th/ai vào nhà này nữa."

Bác Ba là người tốt. Nhà ông bảy đứa con gái, đứa nào cũng bụ bẫm. Ông thường nói con gái là áo ấm trái tim, dân làng chê cười ông không có con trai, ông chẳng bận tâm.

Giá như tôi và em là con bác ấy.

Nghĩ vậy, mũi tôi cay cay. Tôi lấy cuốc ngoài nhà, ch/ôn em ở góc tây bắc vườn rau.

Em ch*t, tôi không dám nói với mẹ, sợ bà gục ngã. Bố tôi tỉnh rư/ợu nghe tin, mặt không biến sắc. Bà nội chê tôi làm bẩn đất nhà.

Nửa đêm tôi dậy ra hố xí sau nhà, mơ màng thấy lũ chó hoang đang gặm xươ/ng. Đến gần, dưới chân chúng là chiếc đầu lâu trẻ con, mũi miệng biến mất, chỉ còn một nhãn cầu lồi.

Lũ chó gầm gừ, tôi đái cả ra quần, ba chân bốn cẳng chạy về nhà.

Sau này tôi mới biết bà nội đã đào x/á/c em lên, quẳng ra sân sau. Bà nghe ai bảo để chó hoang ăn thịt bé gái ch*t yểu, lần sau sẽ đẻ được trai.

Tôi hoảng lo/ạn phát bệ/nh. Mẹ tôi khóc đến m/ù mắt trong tháng ở cữ. Bà nội không đưa tôi đi viện, mà mời bà đồng trong làng đến. Bà đồng đặt bát nước cạnh giường tôi, dựng hai chiếc đũa trong bát, lẩm bẩm vài câu rồi buông tay. Chiếc đũa đứng thẳng tắp trong nước.

Bà đồng thất sắc: "Nhà này có người ch*t oan sao?"

Danh sách chương

3 chương
25/12/2025 12:17
0
25/12/2025 12:17
0
31/12/2025 08:58
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu