「Thật tuyệt, tươi này, canh làm ra chắc chắn rất ngon!」
Anh nướng giỏi, nắm bắt trái đàn ông thì phải nắm bắt dày ta, câu áp dụng nữ biết ăn.
Canh hôm rất ngon, ngon nỗi thời phấn khích, thể kìm lòng chiếm đàn ông đang đối diện uống canh này.
Vì hỏi Lập: 「Anh còn nhớ ngày ta gặp lần tiên không?」
「Tất nhiên rồi.」
「Thật kỳ lạ, bình thường chẳng ai đến, hôm lại xuất lúc xem ta phải rất duyên không, chân tử trời định dành em?」
Sự im kéo cười cố nặn ra lo lắng đông cứng môi.
「Ha ha em đùa thôi, đừng nghiêm túc quá.」
Tôi cố gắng huống khó xử bằng cách đùa giỡn, buông tha tôi.
Anh nhẹ nhàng nói: 「Hôm xuất bạn gái anh, quấy rầy làm khó dễ, ở ít người, hẹn chuyện.」
Đây lý do chưa bao giờ nghĩ tới.
Tôi im lúc, hỏi: 「Tại sao lại tay?」
Tần nhún vai: 「Còn cái gì nữa, chê nhạt nhẽo, khác rồi.」
「Người hơn không, còn cơ hội vãn không?」
Anh cười nhẹ: 「Em hỏi vậy công thể thừa nhận kém cỏi Còn việc vãn, sẽ ép yêu ở lại.」
Cuộc nặng dễ thấy sự thất vọng ngập tràn trong mắt anh.
Giống tôi.
Anh vẫn còn lưu luyến ấy, hỏi biết được câu lời. Cũng lời tỏ chưa thức bắt đã kết quả rồi.
Phải tất ở thượng phong trong yêu đều trân cạnh, cảm anh, cảm mẹ yêu anh, mẹ yêu bố.
Vì vậy định bỏ.
Từ ngày đó, công viên nữa, hoạt động đi dạo dừng cố ý mở rộng phạm vi ra thành phố.
Chỉ thật tà/n nh/ẫn, cố gắng thêm kỷ niệm mới thuộc lại cứ làm quản ngục, cầm trong câu yêu và nữ khác.
Anh coi thư kỷ thư thư khác, bóng dáng nhiên len lỏi ngày qua ngày khác, cuộc khi đi dạo, dần lại hình ảnh gái tên Trình Kỳ này.
Cũng bạn học đại học cùng khóa nhân vật tiếng đáng, đã từng thấy xa tại buổi tiệc tối ở trường, diễn múa dân tộc mình, mặc chiếc váy xanh áo dài, động ngón uyển chuyển, ngẩng lên công kiêu hãnh.
Nhớ lại lúc bạn cùng từng cảm thán, nữ vậy sinh được đàn ông theo đuổi.
Quả vậy.
Tôi quan nghe rất nhiều theo đuổi, ngờ ngày lại tư cách làm địch ấy.
Cô trong lời kể thì càng sống động hơn, hoa rực rỡ, truyện cổ tích lãng mạn, canh ngon, sôcôla nhân ngọt ngào.
Trong ngày dùng đôi chân đo đạc thành phố này, đo đạc yêu ký ức anh.
Tôi thường tự cười trong lòng, làm sao nữ yêu đàn ông dành khác mà yêu ta. sự thật vậy, ngày trời rơi xuống đã yêu cái tiên, lòng chung thủy đổi càng yêu lâu ngày.
Khi cảm đậm đà, mật ong đông sẽ kết tinh tự nhiên, sự manh đông đặc thành yêu nồng nàn.
Tình yêu hai trái trao nhau, cái yêu hai, yêu, ta yêu khác.
7
Năm thứ sáu nhau, cầu hôn tôi.
Tôi sẽ bao giờ quên xuân năm đó, hoa trắng hồng nở rộ cành, mẹ tự lừa dối đời, cuối cùng thoát khỏi lời dối trói đời bà, tư tuyệt đối chịu thua.
Đứa giá bố nhà, mục đích rất rõ ràng, nhà, tiền, cửa hàng.
Bố nhanh chóng quyết bà lượng, dù sao trai ruột thể nối tông đường, mạnh hơn gái sớm muộn gì phải gả đi.
Mẹ vẫn bảo vệ trong bà, lần đối tượng bố đổi thành lạnh lùng vô tình, chịu nhà bố.
Bà vô lần gi*t lần thì không.
Bà ra đi và quyết cốc nhỏ th/uốc trừ sâu pha canh đặc bữa tối, bà thực nguyện mãi mãi ở bố.
Đêm hôm nhận được thoại cảnh sát, công viên cũ, ngắm đi thẳng cái hồ nhỏ đó.
Trên chiếc ghế hồ, đã trước.
Anh quay lại thấy khuôn mặt, tiếng nức nở thật sự tò mò: chưa bắt sao đã khóc rồi?
Có nghe thấy đến, quay giọt nước mắt vừa trượt ra mắt, trượt qua sự bối rối, ngạc nhiên và đ/au buồn chưa tan biến khuôn mặt anh.
「Sao em ở đây?」
Chúng thanh.
Anh tự động nhường chỗ đi xuống.
Bình luận
Bình luận Facebook