Tôi không muốn làm phu nhân họ Lục nữa rồi.

Chương 1

24/07/2025 00:42

Bạch nguyệt quang của Lục Diệp đã trở về. Cô ta khóc lóc c/ầu x/in tôi: "Tống Tình, trả Lục Diệp cho tôi được không?".

Tôi cũng khóc.

Khóc vì vui sướng:

"Hu hu, sao giờ chị mới tới, chức phu nhân họ Lục này tôi chán chẳng muốn làm từ lâu rồi!"

1

Khi biết tin Hạ Ngâm Thu về nước, tôi đang quay phim.

Vừa mới treo người lên huyền a, bỗng có người hét lên:

"Trời ạ, Hạ Ngâm Thu ly hôn rồi! Hôm nay về nước bằng máy bay, còn được Lục tổng đích thân ra đón!"

Tin sốc quá, huấn luyện viên huyền a nghe xong hưng phấn, buông tay luôn.

Thế là tôi đáp xuống từ trên không một cách ngoạn mục.

May huyền a chưa lên cao lắm, tôi chỉ g/ãy chân.

Tôi lập tức được đưa vào bệ/nh viện.

Cảnh tôi được khiêng lên xe c/ứu thương bị paparazzi chụp lại, lập tức lên top tìm ki/ếm, tiêu đề đồng loạt gây sốc:

"Lục thiếu đích thân đón Hạ Ngâm Thu về nước, Tống Tình biết tin tức gi/ận ngất xỉu, rơi từ huyền a xuống!"

Nghe có vẻ thật như đúng rồi.

Khiến cô bạn thân Cố Thiện của tôi vội vã tới bệ/nh viện thăm.

"Cô bé ngốc này!"

Cố Thiện vừa lo lắng vừa bực bội, "Chẳng qua chỉ là bạn gái cũ của Lục Diệp thôi mà! Giờ cô đang là phu nhân họ Lục chính hiệu, sợ gì chứ!"

Nói xong cô nhìn tôi đầy nghi hoặc:

"Tống Tình, cô đang xem gì thế?"

Tôi dán mắt vào tờ giấy trong tay, không ngẩng đầu:

"Thỏa thuận ly hôn."

Cố Thiện gi/ật b/ắn người:

"Gì cơ!? Lục Diệp tên khốn này! Hạ Ngâm Thu vừa mới về nước, hắn đã định ly hôn với cô rồi sao!?"

Lúc này tôi mới ngẩng đầu, ánh mắt sáng rực:

"Không phải hắn ly hôn với tôi, mà là tôi muốn ly hôn với hắn!"

2

Việc tôi lấy Lục Diệp hoàn toàn là ngoài ý muốn.

Ban đầu nhà họ Lục không cho hắn cưới Hạ Ngâm Thu vì cha cô ta là kẻ n/ợ x/ấu.

Gia tộc quyền thế là vậy, có thể cưới cô gái bình thường, nhưng không thể cưới cô gái có xuất thân không trong sạch.

Hạ Ngâm Thu buồn bã kết hôn với một kiều bào, rút khỏi làng giải trí ra nước ngoài.

Còn Lục Diệp, không cam tâm với những tiểu thư khuê các do nhà sắp đặt, bèn hỏi tôi có muốn lấy hắn không.

Lúc đó tôi khá m/ù quá/ng trong tình yêu, yêu Lục Diệp đến ch*t đi sống lại, tưởng đây là cơ hội ngàn vàn, lập tức đồng ý.

Tôi từng nghĩ mình sẽ có cuộc hôn nhân ngọt ngào.

Nhưng sau này tôi mới phát hiện, ngọt ngào cái nỗi gì.

Làm thiếu nãi nãi nhà giày này đúng là nhảy vào hố lửa.

Không được đóng phim tình cảm, không được dính scandal, không được lộ vùng dưới cổ.

Một loạt yêu cầu khiến sự nghiệp diễn xuất đang lên của tôi tiêu tùng.

Chưa hết, mẹ chồng tôi suốt ngày giục đẻ, th/uốc Bắc và phương th/uốc lạ ngày ngày mang tới nhà.

Nhưng bà ta không nghĩ xem, con trai cưng không gieo giống, tôi mà có th/ai thì phải là tổ tiên nhà họ Lục phát quang chứ.

Tóm lại, ba năm hôn nhân đã th/iêu rụi chút tình cảm tôi dành cho Lục Diệp.

Giờ tôi chỉ muốn trốn thoát.

Nhưng gia tộc quyền thế đâu phải muốn vào vào muốn ra ra.

Với Lục Diệp, tôi chỉ là công cụ đối phó gia đình.

Hắn sao chịu để công cụ bỏ trốn.

Nhưng giờ đã khác.

Bạch nguyệt quang của hắn đã trở lại.

Vậy nên, mùa xuân tự do của tôi, rốt cuộc đã tới rồi sao?

3

Lục Diệp không tới bệ/nh viện thăm tôi g/ãy chân.

Tôi cũng không bận tâm.

Dù sao năm ngoái khi tôi sốt gần tắt thở, hắn vẫn ở nước ngoài đàm phán làm ăn.

Tôi chỉ nóng lòng sai người mang thỏa thuận ly hôn đến cho hắn.

Nhưng chưa đợi được bản ly hôn có chữ ký Lục Diệp, tôi đã đón Hạ Ngâm Thu tới trước.

Ba năm không gặp, Hạ Ngâm Thu vẫn xinh đẹp như trong ký ức.

Là vẻ đẹp thanh thuần, hoàn toàn khác vẻ rực rỡ của tôi.

Cô ta đặt bó hoa xuống, chưa mở miệng đã đỏ mắt:

"Tống Tình, tôi xin cô, trả Lục Diệp cho tôi được không?"

Hạ Ngâm Thu nói giọng thảm thiết đầy tuyệt vọng, như thể tôi nhất định sẽ cự tuyệt.

Nhưng không ngờ tôi nắm ch/ặt tay cô ta, nghẹn ngào:

"Chị em ơi, chị có biết tôi đợi câu này bao lâu rồi không?"

4

Tôi thấy Hạ Ngâm Thu đờ người ra.

Vẻ mặt thảm thương của cô ta đơ luôn.

"Tống Tình." Cô ta buột miệng, "Cô uống nhầm th/uốc gì thế?"

Nhìn ánh mắt nghi ngờ của Hạ Ngâm Thu, tôi thông cảm gật đầu.

Tôi không trách cô ta.

Tại tôi năm xưa theo đuổi Lục Diệp quá trơ trẽn, khiến cô ta nghĩ tôi không thể rời xa hắn.

"Tôi không uống nhầm th/uốc."

Tôi chân thành vỗ tay cô ta, "Tôi nghiêm túc đấy, nói xem giờ chị và Lục Diệp có kế hoạch gì?"

"Tôi nghĩ hay là hai người làm chuyện đã rồi, chị mang th/ai trước đi? Vậy nhà họ Lục có thể sẽ đồng ý cho chị vào cửa?"

Tôi thật lòng bày kế cho Hạ Ngâm Thu.

Suy cho cùng ba năm qua cho tôi thấy sự ám ảnh truyền tông tiếp đại của nhà giàu.

Mang th/ai chắc chắn là vũ khí lợi hại.

Nhưng không ngờ Hạ Ngâm Thu biến sắc.

"Tống Tình!" Cô ta gi/ận dữ gi/ật tay, "Cô coi tôi là gì chứ!"

Tôi thầm kêu "ôi trời", định nói tôi đâu có coi thường chị.

Tôi coi chị là bồ t/át c/ứu khổ c/ứu nạn mà!

Nhưng chưa kịp mở miệng, ánh mắt Hạ Ngâm Thu đã vượt qua vai tôi, nhìn thấy gì đó.

Sắc mặt cô ta lập tức thay đổi.

Vẻ gi/ận dữ biến mất, thay vào đó là nét mặt thê lương đẫm lệ.

Không chỉ vậy, cả người cô ta yếu ớt ngã xuống đất, rồi h/oảng s/ợ ngẩng đầu nhìn tôi.

"Tống Tình, tôi thật sự không có ý cư/ớp Lục Diệp của cô, tôi... chỉ cần được nhìn hắn từ xa là mãn nguyện rồi!"

5

Diễn xuất của Hạ Ngâm Thu vừa đột ngột vừa gượng gạo, không cần ngoảnh lại tôi cũng biết—

Chắc chắn Lục Diệp đã tới.

Tôi nhìn Hạ Ngâm Thu, ánh mắt đầy thương cảm.

Chị xem đi.

Rút khỏi giới giải trí ba năm quả là lãng phí.

Diễn xuất thế này, dù Lục Diệp có độn thổ vì chị cũng không thể tin được.

Suy cho cùng hắn chỉ là kẻ m/ù tình, đâu phải ngốc nghếch.

Danh sách chương

3 chương
05/06/2025 00:20
0
05/06/2025 00:20
0
24/07/2025 00:42
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu