Trong nhịp thở giao nhau, một giọt nước từ mái tóc tôi rơi xuống ngón tay Quý Trạch. Anh đột nhiên tỉnh táo, lùi lại xa tôi với vẻ mặt ngơ ngác.
"Tôi đi đây! Cô... cô nhớ đừng dính nước!" Giọng anh r/un r/ẩy vội vã rời đi.
Tôi ngẩn người tự hỏi: Hay anh lộn kịch bản rồi?
**7**
Từ hôm đó, Quý Trạch tránh mặt tôi. Không gặp, không trả lời tin nhắn. Tôi nghiến răng nghĩ: Trai quá ngây thơ đôi khi cũng phiền phức.
Đang vươn vai thì điện thoại rung liên hồi - Lớp trưởng tổ chức họp lớp. Hồi đại học tôi từ chối mọi buổi họp lớp vì sợ gặp Quý Trạch. Lúc ấy anh nhắn tin dồn dập, tôi trốn tránh bằng cách ít về nhà. Cho đến khi tốt nghiệp, biết anh còn đ/ộc thân...
Nghĩ đến đêm Quý Trạch đỏ mặt bỏ chạy, tôi bật cười. Nhắn lớp trưởng đăng ký tham gia và dò hỏi: "Quý Trạch có đi không?"
"Hai đứa không đi chung à?" - Lớp trưởng phản hồi sau vài giây.
Tôi ngạc nhiên. Lễ đính hôn của chúng tôi diễn ra vội vàng nên ít người biết. Sao lớp trưởng nói như thể chúng tôi đang hẹn hò?
"Chắc không đâu. Lớp trưởng cố gắng mời Quý Trạch đi nhé."
Vài ngày sau, lớp trưởng báo Quý Trạch đồng ý. Tôi khẳng định: Anh đang cố trốn tôi.
Đến hôm họp lớp, tôi trang điểm chỉn chu, cố tình đến muộn. Tống Giai Thanh ngồi cạnh Quý Trạch. Anh dán mắt vào ly nước, không liếc nhìn tôi. Cả lớp tinh ý lảng tránh chủ đề nh.ạy cả.m.
Đang ăn thì lớp trưởng thì thào: "Sao thế? Cô ấy đi cùng Quý Trạch. Hai người chưa đến với nhau à?"
Tôi sặc sụa, kịp hỏi lại thì Trần Dị xuất hiện. Anh bạn thân hồi phổ thông với khuôn mặt baby, từng cùng tôi ôn thi đại học.
Mọi người chuyển sang quán bar. Tôi lẳng lặng theo đoàn, mắt dán vào cặp đôi Quý Trạch - Tống Giai Thanh. Uống vài ly rư/ợu, tôi lẻn vào góc lặng nhìn nhóm bạn kéo Quý Trạch chơi bài.
Quý Trạch thua thảm hại, mặt dán đầy giấy. Kỳ Hàng - bạn thân anh - reo lên khi thấy tôi: "Chị dâu ơi! Quý Trạch chơi dở ẹc, chị vào thay đi!"
Quý Trạch bặm môi: "Đừng gọi bậy." Không khí đóng băng. Tôi cười xòa, nâng ly uống cạn nỗi tủi hờn.
**8**
Trò chơi "Truth or Dare" bắt đầu. Quý Trạch thua ngay vòng đầu. Lớp trưởng hích cùi chỏ bảo tôi ra câu hỏi.
Ánh mắt anh lạnh băng khi tôi hỏi: "Sao trốn em?"
Quý Trạch quay mặt, im lặng như tượng đ/á. Tôi dịu dàng gợi ý: "Hay anh chọn thử thách?"
Cả phòng hò hét. Tôi chạm mắt anh qua bàn tiệc, thì thào: "Hãy hôn em ngay bây giờ."
Ánh đèn nhấp nháy. Quý Trạch cúi đầu, nốc cạn sáu ly rư/ợu. Luật chơi quy định: Không trả lời thì uống ba ly. Nhưng anh uống gấp đôi - từ chối cả hai lựa chọn.
Tiếng cười gượng gạo nổi lên. Tôi mím môi cười, nuốt trọn nỗi đ/au vào trong...
Bình luận
Bình luận Facebook