Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi khẽ cười, gi/ật mạnh tấm voan đầu rồi t/át thêm một cái nữa vào mặt hắn.
"Cút ngay."
03
Bảy năm trước, một người bạn trong giới doanh nhân rủ tôi lên du thuyền quốc tế chơi.
Giới thượng lưu vẫn thế, luôn xem mạng người như trò tiêu khiển.
Trên du thuyền có hẳn đấu trường sinh tử, hai mươi lăm người đ/á/nh nhau đến ch*t, chỉ kẻ sống sót cuối cùng mới được nhận năm mươi triệu tệ và rời khỏi nơi này.
Tôi vốn không hứng thú với trò tàn đ/ộc ấy, nhưng bị bạn kéo ghì lại.
Đang xem thì thiếp đi trong phòng VIP tầng hai.
Tỉnh dậy đã thấy bạn biến mất, dưới đấu trường chỉ còn vài bóng người lê lết. Trong đó có một bóng dáng cao ráo, vai rộng eo thon khiến ánh mắt không thể rời đi.
Lại thêm tính tôi vốn mê trai đẹp, nên khi Lục Tây Từ ngẩng đầu lên, tim tôi đã lo/ạn nhịp.
Mặt hắn nhuốm đầy m/áu nhưng vẫn lộ rõ đường nét sắc sảo như tạc từ đ/á cẩm thạch.
Chính ngày hôm đó, tôi đã mê muội xin bạn đem chàng trai mười tám xuân thì ấy về, không nỡ để hắn ch*t thảm trên biển.
Sau này, tôi dẫn dắt Lục Tây Từ bước vào xã hội thượng lưu, muốn lập nghiệp thì trao cho hắn ng/uồn lực tốt nhất.
Tôi tưởng đóa hồng tự tay vun trồng sẽ không bao giờ phản bội.
Nhưng tôi đã lầm.
Đáng lẽ không nên đưa hắn lên địa vị không thuộc về mình, khiến hắn quên mất thân phận thực sự.
Quên mất ai mới là chủ nhân thực sự của vòng xoáy quyền lực này.
04
Không ngờ Lục Tây Từ sốt ruột đến thế, ngày thứ hai sau khi chia tay đã dẫn Lâm Hựu Diểu tới dự tiệc chiêu thương.
Đây là dạ tiệc kết nối doanh nghiệp, thông thường chỉ mang trợ lý hoặc thư ký để tiện đàm phán.
Nhưng hắn lại mang theo một bình hoa di động vô dụng.
Từ xa đã thấy gương mặt ngơ ngác của Lâm Hựu Diểu, giống hệt tôi ngày đầu dẫn Lục Tây Từ vào giới này.
Mà Lục Tây Từ giờ đây cũng đối xử với cô ta như cách tôi từng nâng đỡ hắn.
Khoảnh khắc này tôi chợt hiểu, hắn không cam tâm sống dưới ánh hào quang của tôi.
Thuở thiếu năng lực, hắn buộc phải tiếp nhận mọi sắp đặt.
Nhưng giờ đây khi Tập đoàn Lục thị vươn lên đứng đầu Ngọc Hải, sao có thể tiếp tục nghe theo tôi?
Hắn không chỉ muốn xóa sổ quá khứ dựa hơi, mà còn cần một kẻ ngước nhìn mình như Lâm Hựu Diểu.
Hắn muốn từ kẻ ở thế yếu vươn lên thống trị.
Thậm chí, muốn đạp cả tôi xuống bùn đen.
05
Dạ tiệc này tập trung đối tác thân thiết của Tập đoàn Thẩm thị.
Mấy người bạn đã vây quanh tôi bàn tán.
"Chi Ý, bảy năm tình cảm, cô dốc sức giúp hắn dựng nghiệp. Giờ Lục Tây Từ thoắt cái đã tìm được người mới, cô cam tâm sao?"
"Đúng vậy, hắn vốn nổi tiếng là người đàn ông mẫu mực. Ai ngờ..."
"Chi Ý, thật ra hai người quen nhau thế nào? Sao cô lại yêu một kẻ tay trắng?"
Trước nay tôi chưa từng tiết lộ xuất thân của hắn là đồ bỏ đi từ đấu trường sinh tử.
Tôi nâng ly chạm cốc: "Rồi mọi người sẽ biết."
"Nhưng giờ cần các vị giúp một việc."
Cả nhóm hưởng ứng nhiệt tình: "Cứ nói đi!"
Ánh mắt tôi hướng về phía Lục Tây Từ:
"Mong các vị ngừng hợp tác với Lục thị. Mọi tổn thất, Thẩm thị sẽ đền bù."
Không gian chợt yên ắng.
"Chi Ý, nếu là trước đây... Nhưng Lục thị sắp hợp tác với Tần thị - tập đoàn top 3 ngành. Một khi liên thủ, thị trường sẽ bị đ/ộc quyền. Giờ mà đắc tội với hắn..."
Tôi gi/ật mình. Làm sao hắn tiếp cận được Tần thị mà tôi không hề hay biết?
"Nghe nói chính Tần thị chủ động mời. Xem ra Lục Tây Từ chỉ xem cô như bàn đạp."
"Hôm nay Tần Dữ Độ cũng tới sao không thấy? Hay chỉ gặp riêng Lục Tây Từ?"
Hà tổng ngành nội thất thì thào: "Nếu cô ngăn được hợp tác Lục - Tần, đưa Thẩm thị thế chỗ, chúng tôi sẽ lập tức c/ắt đ/ứt với Lục thị."
Tôi nâng ly rư/ợu lên: "Quân tử nhất ngôn?"
"Đối tác bao năm, nào giờ dối cô?"
Chương 15
Chương 8 HẾT
Chương 18
Chương 16.
Chương 23.
Chương 20
Chương 15
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook