Bà chủ nhà cho thuê căn phòng cho một gã nghiện rư/ợu. Tôi lấy hết can đảm gõ cửa: 'Chú có thể nuôi cháu không? Chỉ cần như nuôi một con mèo hay con chó thôi, cháu rất ngoan.' Gã nghiện rư/ợu ợ một hơi đầy rư/ợu: 'Đồ đi/ên!' Rồi đóng sầm cửa lại. Nửa đêm tỉnh dậy. Tôi phát hiện mình nằm trên ghế sofa.
01
Bà chủ nhà dẫn người đến xem nhà. Nghe tiếng bước chân quen thuộc, tôi vội đứng dậy. Nhét sách vào cặp, thu dọn thùng giấy trên sàn, co rúm vào góc cầu thang. Bà chủ hơi m/ập, leo năm tầng nên thở không ra hơi. Thấy tôi, bà đảo mắt đầy kh/inh thường: 'Còn đợi nữa? Người ta đã bảo mẹ mày bỏ trốn rồi, vứt mày lại đây rồi, không hiểu sao?' Rồi quay sang cười giải thích với người đàn ông phía sau: 'Con bé cứ đứng đây đợi mẹ, sợ đi rồi mẹ nó không tìm được.'
Người đàn ông đi qua tỏa mùi rư/ợu nồng nặc. Tôi lén ngước nhìn. Ông ta cao, hơi b/éo với bụng bia, lông mày rậm, mắt tam giác trông rất dữ. Tôi sợ đến rụt cổ. Ông ta thuê phòng ngay sau khi xem qua. Bà chủ nhà cười tươi như hoa khi nhận tiền, quay sang ném cho tôi ánh mắt đ/ộc địa.
Bà đ/á/nh rơi tờ 50 nghìn. Tôi nhặt lên chạy theo: 'Bà ơi, bà đ/á/nh rơi tiền!' Bà chủ né người: 'C/âm đi! Tiền đếch phải của tao!' Tôi nằng nặc: 'Cháu thấy từ túi bà rơi mà.' Bà trợn mắt: 'Bảo không phải là không! Đồ ng/u! Điên!' Rồi bỏ chạy như trốn dịch. Bà chủ tốt bụng lắm. Mỗi lần dẫn người xem nhà, bà đều 'đ/á/nh rơi' tiền. Lần đầu 5 nghìn, sau 10 nghìn. Hôm nay vui nên tới 50 nghìn. Tôi cẩn thận ép phẳng tờ tiền vào trang sách. Đếm lại, tổng được 183 nghìn. Ngoài 65 nghìn của bà chủ, còn lại là tiền nhặt ve chai.
Nhìn cánh cửa phòng trọ - nơi từng là tổ ấm của mẹ con tôi. Hai tháng trước, mẹ đưa 20 nghìn bảo đi m/ua th/uốc. Vui mừng chạy về thì thấy căn phòng tan hoang. Mẹ đã bỏ tôi đi! Trước đây bạn trai mẹ định cưới, nhưng biết bà có con gái nên hủy hôn. Lần này mẹ lại yêu người khác, tôi lo lắng. Và đúng thế, bà đã vứt tôi lại. Còn lấy luôn ống heo tiết kiệm! Tôi đến tiệm rửa chân nơi mẹ làm, nhưng bà đã nghỉ. Không biết tìm đâu, đành quay về. Không tiền trả phòng, tôi bị đuổi. Nhặt đồ đạc chất đống ở cầu thang. Bà chủ đuổi vài lần rồi mệt, quát: 'Dọn sạch sẽ, làm khách thuê sợ thì tao gi*t mày!'
Bà chưa đ/á/nh tôi bao giờ, nhưng chính bà thường xuyên bị thâm tím. Chủ tiệm bánh bao nói chồng bà là tay s/ay rư/ợu hay đ/ập vợ. Tôi sợ bị đ/á/nh nên mỗi khi nghe tiếng chân đều co rúm. Tôi còn nhỏ, không chịu nổi đò/n. Người đàn ông mới đi làm giờ lạ, chiều đi tối về say khướt. Chúng tôi sống yên ổn được một tháng. Trời chuyển lạnh. Ổ giấy carton không che nổi gió, tôi bị cảm. Sốt mê man mấy ngày, khi nghe tiếng bước chân thì không kịp trốn. Đối mặt với khuôn mặt đỏ gay, mắt tam giác đầy m/áu. Tôi gục đầu vào gối, ho sặc sụa. 'Đùng!' Cánh cửa đóng. Ông ta không đuổi cũng chẳng đ/á/nh. Nhìn cánh cửa rất lâu, tôi bất ngờ đứng dậy gõ cửa. Không dám ngẩng đầu, lí nhí: 'Chú có thể nuôi cháu không? Như nuôi thú cưng ấy, cháu rất ngoan.'
02
Tôi rất ngoan. Biết nấu cơm, quét nhà, giặt đồ, nhặt ve chai. Chỉ cần một góc nhỏ trú gió. Thật mà! Tôi muốn sống. Ít nhất qua được mùa đông này. Lâu sau, vang lên tiếng ợ rư/ợu: 'Điên!' Cửa đóng sầm. Tôi khóc nấc trong im lặng, lảo đảo về ổ giấy. Mơ màng sờ trán - nóng như lửa. Mẹ ơi, con không đợi được mẹ nữa rồi. Trong cơn mê, tôi thấy bóng mẹ vội đuổi theo. Suýt chạm được áo thì vấp đ/á. 'MẸ!' Tôi tỉnh dậy, trời tối đen. Sờ trán đã hạ sốt. Ngồi dậy thấy mình đang nằm trên sofa. 'Tách!' Đèn bật. Ông ta lảo đảo cầm chai rư/ợu từ phòng đi ra. Sợ bị đ/á/nh, tôi ôm đầu. Nhưng ông ta vào bếp. Một tô mì nghi ngút được đặt trước mặt: 'Ăn đi đồ ăn mày!' Tôi muốn cãi - tôi không phải ăn mày. Tôi có mẹ! Nhưng khi ngẩng mặt thấy ánh mắt dữ tợn, đành gật đầu. Ông ta gọi điện trong phòng: 'Cho uống hạ sốt rồi, giờ đỡ rồi!', 'Công an nói CMND mẹ nó giả, số điện thoại ngưng...', 'Trẻ con cứ hay khóc nhè, phiền!' Tôi vội lau nước mắt, nhếch miệng cười. Ông không thích khóc, tôi sẽ không khóc nữa. Ăn xong, rửa bát xong, thấy phòng tối om - ông ta đã ngủ. Tôi mở cửa lén mang đồ đạc vào. Mẹ từng dạy: Sống đôi khi phải trơ mặt, được đằng chân lân đằng đầu.
Bình luận
Bình luận Facebook