Tìm kiếm gần đây
Sau lễ trưởng thành, các bạn học đua nhau tỏ tình với người mình thầm thương tr/ộm nhớ.
Mọi người đều nghĩ tôi cũng sẽ nhân cơ hội này quấy rối Tống Ninh Tự, ép anh ấy phải đến với mình.
Nhưng cho đến khi đám đông tan đi, tôi vẫn không xuất hiện.
Anh ấy không biết rằng, lúc này trong lớp học vắng tanh không một bóng người.
Tôi đang ngồi vắt ngang trên đùi bạn thân của anh ấy, nén sự ngại ngùng mà lên tiếng.
"Em đang ở ngay trước mặt anh rồi, anh không cần phải nhìn ảnh nữa đâu."
Cố Bình Kinh cúi mắt nhìn tà áo đồng phục tôi cố tình c/ắt ngắn mười phân, quai hàm dần siết lại.
"Chiêu Chiêu, em xuống khỏi người anh ngay bây giờ, vẫn còn kịp."
01
Trong tiệc tối lễ trưởng thành, hầu hết các bạn học đều say khướt.
Những cô gái vốn nhút nhát, e dè cũng nhờ men rư/ợu mà lần lượt đi tỏ tình với thần tượng.
Một người bạn thân khẽ hỏi tôi: "Chiêu Chiêu, em có muốn đi tỏ tình với Tống Ninh Tự không?"
Lúc này xung quanh Tống Ninh Tự đông nghịt người.
Có người đưa anh ấy thư tình, có người tặng anh ấy đủ loại quà nhỏ.
Anh ấy lịch sự, nhã nhặn cảm ơn một cách ôn hòa, nhưng cũng từ chối tất cả những cô gái đó.
Cho đến khi hoa khôi lớp Lục Nhiễm cũng e lệ đến tỏ tình.
Không khí cả phòng hát bỗng chốc lên đến đỉnh điểm.
Người bạn có chút lo lắng nhìn tôi.
Nhưng tôi chỉ mỉm cười, rồi lặng lẽ đứng dậy rời đi.
Và ngay khi tôi vừa bước ra cửa, Tống Ninh Tự đã từ chối Lục Nhiễm.
"Ninh Tự, ngay cả hoa khôi anh cũng nỡ từ chối sao?"
"Rốt cuộc anh muốn tìm một tiên nữ như thế nào?"
"Chẳng lẽ, anh bị Hứa Chiêu Chiêu quấy rối đến mức gh/ét phụ nữ rồi?"
"Nhắc đến Hứa Chiêu Chiêu, cô ấy đâu rồi? Lúc nãy ăn cơm vẫn còn thấy mà."
"Tôi nghe nói mấy hôm trước cô ấy tìm người sửa ngắn tà áo đồng phục, chắc là đi thay chiến bào rồi."
"Ồ, ý này là đêm nay định hạ gục Ninh Tự nhà ta đây?"
Tống Ninh Tự cầm ly rư/ợu, tựa vào cửa sổ.
Nghe mấy đứa bạn tán gẫu không ngừng, anh ấy không khỏi cười mỉa mai.
"Cô ta có bản lĩnh đó sao?"
"Hứa Chiêu Chiêu cũng xinh lắm mà, Ninh Tự, anh thật sự không động lòng chút nào?"
"Ừ, đôi chân ấy dài, lại trắng lại thon."
"Gương mặt cũng dễ thương, cười lên tôi còn hơi đỡ không nổi."
"Cậu đỡ không nổi, vậy đêm nay cậu đi với cô ấy đi."
Giọng Tống Ninh Tự bỗng trở nên lạnh lẽo.
Anh ấy liếc nhìn chiếc ghế trống của Hứa Chiêu Chiêu, rồi quay người rời khỏi phòng.
02
Tròn mười tám tuổi, trưởng thành, nhiều cặp đôi hay nam nữ đang thời kỳ m/ập mờ đều hiểu ngầm.
Nghe nói các nhà nghỉ, khách sạn gần đó đều đã kín phòng.
Mấy cô gái gan dạ trong lớp chúng tôi còn lén lút tặng thẻ phòng cho chàng trai mình thích.
Mọi người bị kìm nén quá lâu, muốn buông thả cho thỏa thích.
Nếu là Hứa Chiêu Chiêu của ngày trước, giờ này có lẽ cũng đang bám lấy Tống Ninh Tự.
Tôi đứng bên đường vẫy một chiếc taxi.
Điện thoại nhận được một tin nhắn WeChat.
Nhưng lại là do Tống Ninh Tự gửi:
"Lục Nhiễm vừa tìm anh tỏ tình, em nói anh có nên đồng ý với cô ấy không?"
Tôi chợt nhận ra, đoạn chat WeChat với Tống Ninh Tự đã dừng lại từ hai tháng trước.
Tin nhắn cuối cùng tôi gửi anh ấy không được hồi âm.
Từ đó về sau, tôi không tìm anh ấy nữa.
Tôi không tìm anh ấy, đương nhiên anh ấy sẽ không chủ động tìm tôi.
Hôm nay anh ấy chủ động, quả là hơi lạ.
Nhưng tôi không hồi đáp, trực tiếp thoát khỏi WeChat.
Khi bước qua cổng trường.
WeChat bắt đầu nhận tin nhắn mới liên tục.
Không ngoại lệ, đều là ảnh chụp màn hình bài đăng công khai tình cảm giữa Tống Ninh Tự và Lục Nhiễm trên trang cá nhân.
Mở ra xem ảnh chụp chung của hai người, Tống Ninh Tự ôm Lục Nhiễm, ôm rất ch/ặt.
Trong lòng tôi lại không chút gợn sóng.
Ba tháng trước, tôi bỗng phát hiện mình xuyên vào một nữ phụ vô thừa nhận trong truyện người lớn.
Tống Ninh Tự là nam chính trong tiểu thuyết.
Còn Lục Nhiễm, là nữ chính trong sách.
Cũng là em gái cùng cha khác mẹ của tôi.
Sau khi biết thân thế của Lục Nhiễm, tôi đã cực kỳ h/ận cô ta.
Cũng vì chỗ nào cũng đối đầu với cô ta mà gây nên bi kịch cả đời.
Cuối cùng bị Tống Ninh Tự tống vào viện t/âm th/ần, chưa đến ba mươi tuổi đã ch*t thảm thương.
Khi đọc sách, tôi không thích nhân vật nam nữ chính cho lắm.
Ngược lại, luôn thích nam phụ ít được nhắc đến trong sách là Cố Bình Kinh.
Tác giả từng đặt bút phục, nói rằng Cố Bình Kinh có một cô gái mình thích.
Nhưng sau đó tiểu thuyết đ/ứt gánh giữa đường, bút phục ấy cũng không được giải đáp.
Tôi luôn đoán xem người anh ấy thích là ai.
Mãi đến một tháng sau khi xuyên vào sách, tôi mới phát hiện ra bí mật của Cố Bình Kinh.
Mới biết người anh ấy luôn thích là ai.
03
Tối hôm đó, sau giờ tự học đã lâu, tôi trở lại lớp để lấy điện thoại bỏ quên.
Nhưng lại thấy Cố Bình Kinh đang ngồi ở chỗ ngồi của tôi.
Màn hình điện thoại anh ấy sáng lên, trên đó rõ ràng là ảnh của tôi.
Trong lớp rất yên tĩnh, yên đến mức tôi nghe rõ hơi thở hơi gấp của anh ấy.
Còn có tiếng chiếc bàn thỉnh thoảng bị cánh tay va vào, cọ sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai.
Tôi đứng đó như trời trồng, ngượng đến mức tay chân luống cuống.
Cũng đến lúc này, tôi mới biết truyện người lớn này quả thật đi/ên rồ.
Cố Bình Kinh cũng nhìn thấy tôi.
Nhưng anh ấy không dừng lại.
Mọi chuyện kết thúc.
Anh ấy đứng dậy, cúi mắt buộc dây quần thể thao.
Rồi mới nhìn lại tôi, trên mặt không chút biểu cảm thừa, giọng cũng rất nhạt.
"Hứa Chiêu Chiêu, xem đủ chưa?"
Tôi ấp a ấp úng mãi mới phát ra tiếng:
"Xem, xem đủ rồi, không không, em chẳng thấy gì cả..."
Cố Bình Kinh dường như khẽ cười một tiếng.
Lúc bước ra khỏi lớp, đi ngang qua tôi.
Tôi ngửi thấy một mùi hương gỗ thanh mát.
Mà ở cuối mùi hương ấy, lại có một mùi vị rất kỳ lạ.
Mặt tôi lập tức đỏ bừng.
Cố Bình Kinh bỗng dừng bước.
Quay lại nhìn tôi: "Tống Ninh Tự không hợp với em."
Tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy, "Cố Bình Kinh?"
Anh ấy đã quay người đi ra ngoài, "Thôi, tùy em, coi như anh chưa nói gì."
04
Cố Bình Kinh là đóa hoa trên núi cao nổi tiếng trong trường.
Thái tử gia từ kinh thành đến, sở hữu ngoại hình đẹp khiến người ta mơ ước.
Buổi tối trong ký túc xá, các nữ sinh tán gẫu, tên anh ấy luôn đứng đầu về tần suất xuất hiện.
Nhưng tính tình anh ấy lạnh lùng kiêu ngạo, một mình một kiểu.
Ở trường cũng chẳng thèm để ý đến con gái.
Mãi đến đêm phát hiện bí mật của anh ấy.
Tôi mới biết sau lưng, anh ấy lại có mặt này không ai hay.
Chương 8
Chương 8
Chương 10
Chương 14
Chương 8
Chương 18
Chương 9
Chương 8
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Bình luận
Bình luận Facebook