Mối Tình Không Đáng Tin

Chương 3

13/06/2025 04:55

7

Ngày hôm sau, giáo viên đang giảng bài say sưa trên bục giảng, còn tôi ngồi cạnh bàn giáo viên gật gà gật gưỡng.

Thực ra dù không nghe giảng nhưng tôi vẫn kiểm soát được việc ngủ gật.

Buồn ngủ thì ngủ, tỉnh dậy thì học.

Bất chấp nhịp độ của giáo viên, kẻ muốn giành vị trí nhất khối phải có nhịp độ riêng.

Nhưng người cần mặt cây cần vỏ, hoàng đế ngủ gật triều chính còn phải treo rèm che.

Lẽ nào tôi lại ngủ ngay trên bục giảng?

Đều tại Đoàn Thường Dực.

Tôi càu nhàu: "Cậu đúng là đồ n/ão tình."

"Ừ, Niên Niên n/ão tình."

Ch*t ti/ệt, lại đỏ mặt nữa rồi.

"N/ão cậu phát xuân à, năm nào cũng muốn yêu đương?"

"Hiểu như vậy cũng được."

???

Dù trường tôi học có đủ cấp Tiểu học, THCS, THPT nhưng tôi và Đoàn Thường Dực chỉ quen sơ.

Năm nào hắn cũng có một bạch nguyệt quang?

Không sao, đợi tôi kéo hắn khỏi ngai vị nhất khối, tôi sẽ trở thành hắc nguyệt quang của hắn.

Suy nghĩ lung tung đến nửa đêm, vừa chợp mắt được thì lại mơ suốt đêm.

Trong mơ có trăm Đoàn Thường Dực dùng đồng phục trói tôi lại, viết xong một câu "nan đề hóc búa" lại hôn tôi một cái.

Bực quá tôi quát ầm lên.

...

Rầm! Một tiếng vang lớn!

Tôi gi/ật nảy mình.

Mở mắt ra mới biết mình vừa ngủ quên.

Bàn học đổ sõng soài, tôi cũng nằm lăn dưới đất.

Đầu va đ/au điếng.

Cả lớp bị đ/á/nh thức, đứa nào đứa nấy vươn cổ nhìn tôi.

Tôi bò dậy, ngượng ngùng vẫy tay với cả lớp.

"Ai muốn tử tiết thì xin ki/ếm, đi ch*t luôn đi, tôi không nghe đâu."

"Trần Hạ Niên!! Đúng là đế vương rồi."

Giáo viên chủ nhiệm quát ầm lên.

Lúc này tôi mới tỉnh hẳn.

Cả lớp run như cầy sấy, nghe vậy hóa đ/á hết.

Tôi: ...

"Trần Hạ Niên, có cần đem bàn ra ngoài không?"

"Thưa cô, không ạ... Nếu bạn ấy ngồi ngoài lớp mình sẽ thành khu du lịch mất."

"Chị Hạ là cảnh sắc nổi bật của trường, sợ có người đến xin chụp ảnh, kê bàn kiểu này giống họp fan lắm."

"Vừa hay, ai chụp ảnh thì thu điện thoại."

Mạng tôi cũng là mạng người đấy.

Giáo viên chủ nhiệm phì cười.

"Trần Hạ Niên, không có chỗ nào nhét cậu vào, hình như cậu lại muốn về... Cậu ra đứng cuối lớp!"

Tôi lủi thủi bước ra phía sau.

"Thưa cô."

Đoàn Thường Dực đột nhiên lên tiếng.

"Cho Trần Hạ Niên về chỗ ngồi đi ạ. Bọn em ngồi cùng bàn sẽ tiện trao đổi bài. Những phần em yếu lại là sở trường của bạn ấy."

"Cái này..."

Lúc này, Đoàn Thường Dực trong mắt tôi tỏa sáng rực rỡ!

"Cậu không sợ cô ấy ảnh hưởng?"

Đoàn Thường Dực liếc tôi: "Không ạ, em thấy rất đáng yêu."

"Ơ, hai người này không phải không thân à?!"

"Lần đầu thấy học bá Đoàn bênh ai, có ẩn tình gì đây."

"Ch*t, cuộc chiến nhất nhì khối, bề ngoài phong bình tĩnh nhưng giữa họ như có th/uốc sú/ng, sắp n/ổ."

"Không phải tia lửa à? Nghe nói có người thấy họ nắm tay sau lưng."

"Haizz, đứa nào tin là ng/u."

"Được rồi! Trần Hạ Niên về chỗ đi, lần sau còn gây sự thì nghỉ hè cũng phải đến trường."

Vâng ạ, xin tha cho con.

8

Hết giờ, tôi cúi đầu ngủ tiếp.

Đến tiết tự học tôi mới tỉnh dậy.

Xoa xoa đầu mới phát hiện có cục u to tướng.

Đang nhăn nhó méo miệng thì một túi chườm lạnh đặt trước mặt.

"Vừa m/ua ở phòng y tế, chườm đi."

"Cảm ơn nha."

Hí hửng, bạn trai dụ được cũng có ích.

Đang chườm vui vẻ thì bất tiện.

Tay phải viết bài, tay trái cầm đ/á lạnh cóng, nước đ/á chảy rỉ ra.

Cục đ/á cứng cộp, không áp sát trán được.

Một lúc sau tôi lười chườm nữa.

Thấy vậy, Đoàn Thường Dực không ngẩng đầu lên khỏi đề bài, cũng chẳng nói gì.

Đưa tay nhận lấy túi chườm.

Tôi tưởng ý hắn là không chườm thì thôi.

Cúi mặt làm bài tiếp.

Bỗng nhiên, trán tôi mát lạnh.

Một bàn tay mềm mại, mát rượi.

Là tay Đoàn Thường Dực vừa cầm đ/á lâu.

"Cậu làm bài đi, tớ chườm cho."

Hắn liếc nhìn.

Ánh mắt ấm áp khiến tôi bỏng rát.

"Sao lại đóng vai Quận Vương Quả?"

Cảm nhận lòng bàn tay ấm áp, tôi cúi đầu dụi vào tay hắn.

Đoàn Thường Dực gi/ật mình.

Rút tay rồi lại đặt lên, xoa nhẹ mái tóc tôi.

"Làm bài đi, đừng cựa quậy."

Ơ, sao mặt tôi nóng thế này?!

Làm bài nóng mặt à!

9

Không ngờ cảnh này lọt vào mắt Cố Trạch Tân.

Ngẩng lên thấy cậu ta trợn mắt như đèn pha.

Lập tức tin nhắn ập đến.

Tôi vội trốn dưới ngăn bàn trả lời.

Cố: [Tình hình gì thế?]

Tôi giả ngây: [Gì cơ?]

Cố: [Sao cậu ấy xoa đầu cậu?]

Tôi: [Đầu có dầu, cậu ấy sờ cho khỏi dính bút.]

Cố: [...Cậu nghĩ tôi ngốc à.]

Thấy cần phải thú nhận để cậu ta đỡ lỡ lời.

[Chúng tớ yêu nhau rồi.]

[??? Yêu kiểu gì? Yêu đời yêu lý tưởng? Không thể nào, kẻ th/ù truyền kiếp sao yêu được. Địch thủ thì phải đấu nhau, lên giường đấu à? À không... ý tôi là...]

[Yêu đương.]

[...Cậu bị bệ/nh à?]

[Biến đi, tớ đang đ/á/nh lạc hướng để cư/ớp ngôi nhất khối.]

[Nhưng cậu đỏ mặt như đít khỉ từ nãy giờ.]

Tôi sờ má nóng bừng, có thật không?

Quyết định cho cậu ta xem bằng chứng.

Chụp ảnh chú thích cho Đoàn Thường Dực gửi Cố Trạch Tân.

[Xem chú thích của tớ thế nào?]

Đen đủi, Đoàn Thường Dực cũng nhắn tin, mạng lại đơ.

Đang chuyển sang dùng 4G thì lỡ tay gửi nhầm ảnh chụp cho Đoàn Thường Dực.

Trên ảnh loè loẹt dòng chữ: [Hạng nhất là của Trần Hạ Niên.]

Hắn trích dẫn: [Em thật sự nghĩ vậy?]

Toang rồi! Hắn biết mưu đồ của ta rồi.

Tôi bĩu môi: [Thì sao?]

Hạng nhất là của Trần Hạ Niên: [Ừ, là của em.]

Kèm icon chó con rải hoa.GIF

Hắn đang s/ỉ nh/ục tôi?

Tôi: [Nước khóc, cá hay. Anh khóc, ai hay.GIF]

[Em sẽ mãi rình rập anh.GIF]

Danh sách chương

5 chương
13/06/2025 05:02
0
13/06/2025 04:58
0
13/06/2025 04:55
0
13/06/2025 04:51
0
13/06/2025 04:49
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu