Tính ra, dường như tôi chưa thất hứa bao giờ.
Năm 18 tôi Tân nghe quyết thắng kiện cha dượng hắn.
Năm 19 dạy cho Tân lùng cứng nhắc biết cười thành hòa với bạn bè.
Năm hành Tân đứa bét lớp trở thành sinh viên danh tiếng.
Năm 21 xây dựng hai đứa căn phòng trọ vài mét vuông, ăn mì gói nhường nhau miếng xích.
Ban chạy việc, thức trắng sửa bug mờ mắt.
Năm 22 tiền bối đố vu cáo Tân đạo nhặt học Chỉ thần thành kẻ thiên hạ nguyền rủa.
Cả năm đó, hộp thư studio và MXH cá nhân bão hate.
"Hay là... cuộc đi."
Trong tóc rũ che đôi hoe của chàng trai. Màn hình điện thoại sáng rực lộ ra những dòng chữ phạm tôi thậm tệ: "Đồ liếm gót", "Hoa hồng trắng à? Lông chân của kẻ đạo "Nhìn mặt đã thấy trà xanh..."
Nắm lấy bàn ngắt, tôi tắt màn hình, nụ cười ấm áp: Tân, sẽ khi ánh đèn sáng rực."
3.
Nửa năm sau, mây tanh mưa tạnh.
Studio của Tân dần ổn định, năm sau trở thành ứng dụng game đứng bảng. Hắn mở sang vực khác, bước lên cao.
Chỉ 5 năm, kẻ trắng trở thành ông trùm mới nổi nắm quyền lực tối thượng.
Đêm công ty lên sàn, chúng tôi say mềm ôm nhau khóc cười. cũng tựa nhau ánh sáng.
Hắn bù đắp cho tôi lễ hoa, chiếc kim cương đắt giá. Nhưng tôi vẫn chiếc trai xưa - duy nhất có thể m/ua khi chỉ 800 tệ.
Nhưng lúc nào...
Chiếc của Tân đã biến mất khỏi ngón hắn.
Nhà càng rộng, tim càng Hai con ôm ch/ặt phòng trọ chật chội, giờ biệt thự hiếm khi mặt.
Tình vượt bão táp lại ngã trước yên bình.
Gió lùa qua cổ tôi co rúm. sáng lấp lánh dây nữ sinh tôi chợt nhớ - đó là món trang sức "Tình Gian Khó" được quảng cáo rầm rộ.
Chuỗi lam được công tự chế tác, biểu cho tình cam cộng khổ. Tôi định đấu giá nhưng doanh nhân bí ẩn chặn tay.
Hóa ra... đó là Tân. Hắn "Tình Gian Khó" cho cô thực sinh kia.
Trái tim vỡ vụn. Đằng xa, Tân đứng cạnh cô gái trẻ đang cười khúc khích. đầy chiếm hữu của tôi nhòe đi.
4.
Tôi gọi cho hắn, giọng băng: Tân, nhớ lời cưới?"
"Lời nào?" Giọng bông đùa, mãi bên nhau? em?"
Những lời nặng tựa non sông xem thường. Tôi nhắm mắt, nụ cười giá: "Ngày mai về nhà, chúng ta cần chuyện."
Nhưng chẳng về. Đến năm, trợ lý báo đưa nữ thư ký Maldives.
Ngồi bệt sofa, tôi chợt tỉnh ngộ - Tân năm sợ tôi gi/ận dỗi gym mỗi ngày, tôi thích hoa đào khuya đặt máy bay... giờ đã ch*t tự lúc nào.
Sáng sau, tôi mình lên máy bay Nam. Đơn phong bì ảnh ngoại tình được gửi tận đồn n/ổ ra như bom, rung chuyển thị chứng khoán.
Bình luận
Bình luận Facebook