Một con m/a nhút nhát đột nhiên dọn vào nhà tôi.
Khi đang du lịch, tôi hét vào camera an ninh: "Này, cậu có thể giúp tôi tắt vòi nước được không?"
Không phản hồi.
"Đừng giả vờ nữa, tôi biết cậu đang ở đó."
Im lặng giây lát, vòi nước từ từ đóng lại.
"Ngoan lắm, tối nay thưởng cho cậu được chui vào chăn."
1
Một luồng gió lạnh từ từ lướt tới trước camera.
Giọng con m/a run run: "Cậu... cậu biết tôi ở đây?"
"Mỗi tối tắt đèn xong, cậu chui vào chăn còn nhanh hơn cả tôi, sấm sét lại rúc vào lòng tôi, muốn không biết cũng khó."
Nó lí nhí: "Xin lỗi... tôi hơi... sợ bóng tối."
Đối phương ngây người, đờ đẫn trước màn hình vài giây: "Ủa, chẳng lẽ cậu không phải người sao?"
Tôi đảo mắt.
"Cậu mới là đồ không phải người."
"Xin lỗi xin lỗi, tôi không có ý ch/ửi cậu. Ý tôi là, cậu nhìn thấy tôi à?"
Ờ...
Lúc này tôi cảm thấy vô cùng ngớ ngẩn, như thể bưu kiện Hùng Đại gửi bị Ultraman chặn đường lại còn đổ lỗi cho Hồ Đồ Đồ làm mất hộp triệu hồi giáp trụ.
"Trước khi tá túc, cậu không thèm điều tra lai lịch chủ nhà sao?"
"Nhóc con, nhà ta ba đời làm đạo sĩ đấy."
Nó ấp úng: "Tôi quên mất..."
Rồi như vừa hết can đảm:
"Vậy... cậu có thể bảo vệ tôi không?"
"Cả tòa nhà này, chỉ có nhà cậu là không có m/a dám đến."
Không phải đâu anh bạn... kiểu như lợn nái đeo áo ng/ực, hết bộ này đến bộ khác vậy.
"Không thu tiền thuê đã là tốt lắm rồi, còn dám đòi hỏi nữa?"
Con m/a siết ch/ặt ngón tay, bồn chồn lo lắng.
"Không, không ở không đâu. M/a... có thể giúp cậu làm nhiều việc lắm."
Tôi nhướng mày, nhìn vào màn hình: "Ví dụ?"
"Làm... làm mát giường. Được không?"
2
Tôi chống cằm nhìn nhiệt độ 45 độ C của thành phố A.
Ờ... nghe cũng được đấy.
Con m/a áp sát camera, cố gắng nhìn thấy tôi qua thứ đồ chơi nhỏ ấy.
Đôi môi anh đào kia, phải công nhận là khá dễ thương.
Nó cầm camera cẩn thận trong tay: "Cậu... bao giờ về nhà?"
Kỳ nghỉ này, tôi đặc biệt đăng ký tour du lịch đi tránh nóng.
"Còn hai ba ngày nữa."
"Ừ."
Đối phương có vẻ hụt hẫng.
Muỗi vo ve bên tai, bị tôi đ/ập bét: "Nếu chán thì cậu xem TV đi."
Con m/a mắt sáng rực: "Tôi có thể xem iPad không?"
iPad có gì hay ho?
Con m/a "Ừm!" một tiếng, ngượng ngùng:
"Trong trình duyệt, hình như cậu lưu mấy video ngoại văn mà cậu rất thích xem mỗi tối."
"M/a tò mò~"
Á! Mặt tôi đỏ bừng: "Không được! Cấm tiệt!"
Con m/a gãi đầu ngơ ngác: "Tại sao?"
"Không có lý do!"
Tôi ho giả: "Đó là mật ngữ đạo sĩ, tôi đang học lén đấy! M/a xem vào sẽ bị thương."
Con m/a vỡ lẽ, giơ ngón cái khen: "Vậy cậu là người siêng năng."
Nó nghiêng đầu suy nghĩ: "Tôi có thể đọc sách không?"
"Sách gì?"
"Trong tủ đầu giường, có cả tranh minh họa, chắc m/a hiểu được."
Không lẽ mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình mìên phí đều bị cậu phát hiện rồi?
Tôi lắc đầu quả quyết: "Cũng không được."
Con m/a xịu xuống, cụp tai buồn bã.
Tôi chợt nghĩ ra điều gì: "Có thứ cậu được phép xem."
Con m/a lại phấn khích.
"Cái gì?"
Tôi bảo nó lấy điện thoại dự phòng trong ngăn kéo, mở WeChat.
Sau đó tải mấy bản txt môn học bắt buộc về đức tính nam giới gửi qua tài khoản phụ.
"Học thuộc lòng đi."
"Về tôi sẽ kiểm tra."
3
Con m/a gật đầu ngoan ngoãn, bắt đầu đọc.
"Vòng một khiêm tốn là của hồi môn quý giá nhất của đàn ông."
"Chị nói phải nghe, chị gi/ận phải dỗ, chị nói gì cũng đúng."
"Đàn ông phải biết nấu ăn, gia tài vạn lượng; đàn ông làm việc nhà, cả nhà phát tài; đàn ông chịu khổ, tất lái Land Rover."
Nhìn vẻ ngây ngô khờ khạo của nó, tôi yên tâm thoát khỏi camera.
Con m/a đã dọn vào đây một tháng trước.
Đêm đó, sấm chớp đùng đùng.
Chẳng mấy chốc, tôi cảm thấy luồng khí lạnh chui vào chăn: "Xì~ ấm quá đi~"
Tôi gi/ật mình tỉnh giấc.
M/a nào dám vào nhà đạo sĩ?
Tôi lật người dậy, mở tủ đầu giường định lấy bùa. Ác q/uỷ! Hôm nay cho mày biết thế nào là lao vào lưới nhện!
Nhưng ngoảnh lại, con m/a bên cạnh ướt sũng co ro trong chăn, ngón chân co quắp, run lẩy bẩy.
"Tối nay cuối cùng cũng được ngủ ngon, hu hu..."
Hả? Không phải m/a á/c?
Là m/a nhút nhát!
"Chăn của chị thơm quá, muốn ở đây mãi..."
Emmm, sao còn tự nói nữa vậy?
Nghe nói m/a nhút nhát là tầng đáy địa phủ, hay bị b/ắt n/ạt. Có khi không chịu nổi nên trốn lên trần gian, không hại người. Khi làm phép gặp m/a nhút nhát, thường tha cho chúng. Nhìn vẻ rụt rè của nó...
Thôi kệ.
Tôi quay người giả vờ không thấy.
Đúng là tôi, mỹ nữ lương thiện.
"Đắp kỹ vào, không là chị lạnh bụng đó."
Lơ mơ ngủ, hình như có luồng gió vuốt chăn cho tôi.
Con m/a rất sạch sẽ, từ khi nó vào ở, nhà tôi gần như không còn hạt bụi.
Một tuần sau, thấy nó đứng bên cửa sổ, cần mẫn đ/ập bay con gián.
"Bao giờ cậu đi?" Câu hỏi nuốt lại bụng.
Ờ, có lao công miễn phí cũng tốt.
4
Về đến nhà, con m/a đang lục điện thoại dự phòng trên sofa.
Thấy tôi, nó vui mừng: "Chị ơi, m/a mặc đồ này được không?"
Tôi cầm lên xem, suýt nữa m/áu cam phun.
Trên màn hình toàn ảnh Bồ T/át nam mặc đồ lót ren, trang phục người hầu, vòng xích...
Tôi bịt mũi ngửa mặt lên tránh chảy m/áu: "Như thế thì quá phản cảm rồi."
"Chị không thích sao?"
Tôi thu dọn vali: "Định Cosplay tình người - m/a à? Thôi đi, chị chỉ thích người sống thôi."
Nó cúi mặt.
"Phải rồi, chị chắc nhiều người theo đuổi lắm. Tôi thấy trên WeChat, bao người gọi chị là cục cưng."
Tôi dừng tay, quan sát nó.
Xươ/ng cốt nó còn non, hẳn vẫn là m/a con.
Ừm, không thể làm hư trẻ con.
Tôi xoa đầu nó: "Chị biết thế không tốt, sẽ sửa đổi."
"Thật ư?" Mắt m/a lấp lánh.
Tôi gật đầu.
Kiến thức giới tính với nó còn sớm quá, phải hạn chế cho xem mấy thứ này kẻo làm hư đầu óc non nớt.
Mấy ngày du lịch khiến tôi kiệt sức.
Chưa dọn đồ xong đã ngã vật lên giường.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, đối diện đôi mắt đỏ hoe.
Chương 6
Chương 8
Chương 7
Chương 16
Chương 6
Chương 21
Chương 6
Chương 4
Bình luận
Bình luận Facebook