Tôi đến để cưới bạn rồi đây

Chương 1

10/06/2025 03:56

Năm 13 tuổi, bố tôi phát tài ở thành phố, cùng mẹ lái xe về đón tôi đi, bắt tôi lên phố hưởng thụ cuộc sống sung sướng.

Năm 15 tuổi, họ lại vứt bỏ tôi.

Tôi nói với Phạm Thần: Chúng mình về đi, em không vui. Cuộc sống thành phố không dành cho chúng ta. Cây táo trước cổng nhà chắc đã nở hoa rồi.

Phạm Thần im lặng, đi b/án m/áu rồi nói: Chúng ta ở lại đây. Sau này anh sẽ làm khí CO của em.

Tôi: ?

Mãi sau này tôi mới hiểu, ý cậu ấy là muốn làm dopamine của tôi.

1

Tôi và Phạm Thần lớn lên ở làng Táo, bố mẹ cậu mất sớm, còn bố mẹ tôi đi làm xa.

Làng nghèo đến mức mỗi ngày đi học, chúng tôi phải bộ hành ba tiếng qua núi đến trấn. Phạm Thần hơn tôi ba tuổi, từ khi vào lớp Một, tôi đã lẽo đẽo theo sau cậu như hình với bóng.

Mỗi lần cậu đều kéo dây cặp lôi tôi đi, càu nhàu vì tôi chậm chạp.

Bởi chúng tôi phải kịp đến chỗ ông lão b/án bánh trắng trong trấn. Tiền hàng tuần không đủ ăn cơm trường, chỉ đủ m/ua bánh trắng.

Mỗi lần cậu lại vét sạch hai chiếc bánh trong túi tôi.

Thôi thì, cậu ấy cao lớn hơn tôi, ăn cũng nhiều hơn.

Năm tôi học lớp Hai, Phạm Thần đ/á/nh nhau.

Nguyên nhân là đại ca trong trường bắt tôi làm hộ bài tập.

Tiếng chuống tan trường vang lên, Phạm Thần nhìn thấy ngay tôi bị tên đại ca túm cổ áo.

Cậu vác chiếc cặp xanh rá/ch nát, chân đi đôi giày vải hở ngón, sải ba bước làm một, miệng lẩm bẩm ch/ửi thề.

"Vương Cẩu Đản mày đừng có đụng đến em gái tao!"

Rồi một cước đ/á ngã tên đại ca.

Tối đó tôi trèo qua tường rào, cầm theo lọ th/uốc tím và bông, bôi th/uốc cho Phạm Thần mặt mày tím bầm.

Tôi cẩn thận thoa th/uốc, cậu nhăn nhó vì đ/au.

Nhìn vết thương ở khóe mắt cậu đã trầy da, tôi mếu máo, nước mắt rơi tõm xuống mặt cậu.

Cậu véo má tôi: "Đồ ngốc, khóc cái gì? Cấm khóc!"

"Anh Thần ơi, sau này đừng đ/á/nh nhau nữa nhé."

Trông đ/au lắm mà.

Phạm Thần dùng lực xoa nước mắt cho tôi, xoa đến mức má tôi đỏ ửng, rồi nhắm mắt: "Ai bảo nó b/ắt n/ạt em."

Ánh trăng in lên gương mặt điển trai nhưng lấm lem vết thương của cậu, trông vừa buồn cười vừa thương.

Khi tôi tốt nghiệp Tiểu học, Phạm Thần đã vào cấp Hai. Hôm tốt nghiệp, cậu đến đón tôi, bảo sẽ đãi tôi bữa ngon. Bữa đó chúng tôi ăn gà sốt cay ở trấn. No căng bụng, tôi vỗ bụng nhìn đống xươ/ng gà trên bàn.

"Sau này anh phải thường xuyên dẫn em đến ăn nhé!"

Tôi nheo mắt nhìn Phạm Thần đối diện.

Cậu nhún vai: "Đợi em tốt nghiệp cấp Hai đã."

Tôi cười hì hì, nhưng rốt cuộc cậu không đợi được đến ngày đó.

2

Học kỳ hai lớp Bảy, bố mẹ tôi bất ngờ xuất hiện ở trường.

Họ ki/ếm được tiền, muốn đưa tôi lên thành phố.

Tôi ngơ ngác, im lặng nhìn họ làm thủ tục với giáo viên rồi dẫn tôi về thu dọn đồ đạc.

Mọi việc xong xuôi trong một buổi chiều. Tôi mơ màng theo họ lên xe, khi đồ đạc đã chất đầy, lòng bỗng thấy thiếu thiếu điều gì.

Đến khi xe n/ổ máy, tôi chợt quay đầu nhìn lại ngôi nhà cách chỗ tôi ở chưa đầy hai mét.

Anh Thần ơi, tôi chưa kịp nói lời tạm biệt.

Cậu ấy không biết tôi đã đi rồi.

Tôi lên thành phố.

Còn cậu vẫn ở lại.

Cuộc sống thành phố không tốt đẹp như trong sách giáo khoa.

Vì thân hình g/ầy gò và đôi má ửng đỏ đặc trưng trẻ nông thôn, chẳng bạn nào chịu chơi với tôi.

Họ bảo người tôi có mùi. Về nhà, tôi cởi áo ngửi đi ngửi lại, tắm rửa mấy lượt, lén xịt nước hoa của mẹ.

Nhưng họ vẫn chê tôi nặng mùi - mùi đồng lúa không thể tẩy sạch.

Hôm đó lớp trưởng bất ngờ bảo tôi nộp tài liệu cho chủ tịch hội học sinh. Tôi mừng thầm, không biết đây có phải dấu hiệu họ chấp nhận mình, sẽ chơi với mình không?

Tôi cầm tài liệu gõ cửa phòng Trình Lộ D/ao.

Giữa giờ nghỉ trưa, cậu ta tỏ vẻ vô cùng bực bội.

Tôi lắp bắp: "Em là Tưởng Đậu Đậu lớp 7/3... Lớp trưởng bảo em mang... tài liệu này... cho anh..."

Cậu ta đ/ập rơi tập giấy trên tay tôi: "Cái gì mà phải đúng trưa nay mang đến?"

Tôi nuốt nước bọt: "Em... em cũng không biết..."

Cậu ta ch/ửi thề.

Tôi vội nhặt tài liệu đưa lại, định bỏ chạy thì bị gọi gi/ật lại.

Giọng điệu càng lạnh băng: "Trưa nay mày đến đùa tao hả?"

Tôi đứng ch*t trân, linh cảm chẳng lành.

Quay đầu lại, quả nhiên trong tập giấy là tờ A4 trắng với dòng chữ: "Em thích anh."

Mặt tôi đỏ bừng, không biết vì sợ hay ngượng.

"Không... không phải, đây là lớp trưởng... lớp trưởng bảo em đưa..."

Chắc lúc đó tôi giống con khỉ, tay chân quơ quào, mặt đỏ lựng líu giải thích.

Trình Lộ D/ao cáu kỉnh ném tập giấy vào người tôi: "Cút!"

Cánh cửa đóng sầm khiến người tôi run bần bật. Tôi cắn ch/ặt răng không cho nước mắt rơi.

Nếu về mà khóc, họ lại cười nhạo mất.

Từ đó, chuyện tôi tỏ tình bị Trình Lộ D/ao từ chối được các bạn thêm mắm dặm muối truyền khắp trường. Mỗi bước chân tôi đi đều bị chỉ trỏ: "Đồ trơ trẽn", "Cóc muốn ăn thịt thiên nga".

Tôi gh/ét nhất lúc đến trường, chỉ mong tan học.

Hôm đó đi ngang hẻm về, tôi thấy Trình Lộ D/ao và bạn gái. Đang định cúi đầu lướt qua, da đầu bỗng đ/au nhói. Một bàn tay nắm ch/ặt tóc tôi gi/ật mạnh, quăng tôi xuống đất.

Danh sách chương

3 chương
10/06/2025 04:00
0
10/06/2025 03:58
0
10/06/2025 03:56
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu