Thiên Phú Tuyệt Đối Của Em Gái

Chương 2

18/06/2025 07:23

Phải thừa nhận rằng, cảm giác làm chủ kiến thức rồi nhẹ nhàng kiểm soát điểm số thật sự rất đã. Trong khi đó, suốt một năm qua Lâm Ninh ỷ vào "thiên phú" của mình mà học hành lơ là, tâm trí chẳng đâu vào việc học. Kiếp này không có tôi đốc thúc, cô ta kết giao với đám thanh niên hư hỏng ngoài xã hội. Hút th/uốc, nhậu nhẹt, đ/á/nh nhau - không thứ nào cô ta bỏ sót. Mẹ tôi còn khen Lâm Ninh tính tình hoà đồng, khéo giao thiệp, chơi được cả nam lẫn nữ. Khen ngợi cô ta xong bà không quên chê bai tôi: "Con học tập em con đi, nó vừa học giỏi vừa có nhiều bạn. Còn con suốt ngày chỉ biết học gạo, đầu óc như khúc gỗ vậy! Đẻ đôi mà con như con lợn, sao ng/u đần thế không biết?!".

Kiếp trước nghe những lời này, tôi chỉ biết khóc thầm, dằn vặt bản thân, nghĩ tất cả đều là lỗi của mình. Nhưng giờ đây, sau một lần ch*t đi sống lại, tôi thẳng thừng đáp trả: "Dù ng/u đần thì con cũng là ruột thịt của mẹ. Con là lợn thì mẹ là gì? Lợn nái già ư? Rảnh rỗi ch/ửi con, chi bằng xem lại điểm thi thử của cô con gái cưng ở phòng bên trái kia kìa".

Mẹ tôi tức đến nỗi ôm ng/ực trợn mắt, suýt chút nữa đã ngất xỉu. Bà gi/ận dữ rời khỏi phòng tôi. Chẳng mấy chốc, tiếng cãi vã vang lên: "Lâm Ninh! Sao điểm con tệ thế này? Xếp hạng toàn khối tụt những trăm bậc!". Trong khi tiếng tranh cãi dậy sóng phòng khách, tôi ngắm nghía bảng điểm đứng đầu khối của mình, nở nụ cười mãn nguyện. Lần này tôi không kiểm soát điểm số nữa, chính là để vả mặt cô ta một cái đích đáng.

Tuy nhiên, ngọn lửa gi/ận dữ sớm tắt ngúm. Khi xuống lầu, tôi thấy hai mẹ con họ lại quấn quýt vui vẻ. Mẹ hâm sữa cho Lâm Ninh, đưa tận miệng: "Xin lỗi con gái, mẹ nóng gi/ận quá. Mẹ tin nhất định con sẽ đậu trường chuyên!". Lâm Ninh bĩu môi uống sữa: "Con đã bảo là quên tô đáp án rồi mà. Không tính phần trắc nghiệm con vẫn đứng top 20 lớp. Có điểm phần đó thì đứng đầu khối còn dễ ợt. Trường chuyên chẳng đáng lo".

Mẹ tin vào lời xạo n/ổ đó, nhưng tôi biết rõ thực lực của cô ta. Chính tay tôi phát đề, làm sao không thấy cô ta chẳng tô đáp án? Nhưng tôi không vạch trần. Bởi leo càng cao, ngã càng đ/au. Lần này tôi muốn xem thiên phú của cô ta trụ được bao lâu. Tôi lấy sữa lạnh trong tủ, tự hâm nóng rồi lên lầu. Lâm Ninh vừa xem TV vừa chế giễu: "Lâm Noãn, đừng tưởng đứng nhất khối lần này là hơn được em. Trước thiên tài bẩm sinh, mọi nỗ lực đều vô ích. Muốn thi Lâm Thành Nhất? Buông xuôi đi cho khỏe!".

Đối mặt với khiêu khích, lòng tôi chẳng gợn sóng. Tôi cắm ống hút vào hộp sữa, quay lại lạnh lùng đáp: "Ừ nhỉ? Vậy thì đợi xem sao". Nói rồi tôi vào phòng tiếp tục luyện đề. Bộ đề này tôi làm đến lần thứ ba, thuộc làu đáp án. Lâm Thành Nhất là mục tiêu chắc nịch của tôi. Tiếng TV từ phòng khách vẫn ầm ĩ, xen lẫn tiếng cười khoái trá của Lâm Ninh. Lần này tôi chẳng thèm khuyên nhủ cô ta ôn tập. Tôi đeo tai nghe khử ồn, đặt báo thức rồi chui vào chăn ngủ. Buông bỏ tâm lý c/ứu rỗi, tôn trọng vận mệnh người khác. Tất cả sẽ ngã ngũ trong kỳ thi hai tuần tới. Đúng vậy, phải tự tay t/át mới thấm. Tôi háo hức đợi xem đến lúc đó, cô ta còn cười nổi không.

Bóng cây xào xạc, ve râm ran, nắng như đổ lửa. Kỳ thi tuyển sinh áp chót kết thúc trong cái nóng tháng Sáu. Phòng thi hỏng điều hoà, áo đồng phục tôi ướt đẫm mồ hôi. Trước cổng trường, mẹ vừa bóp vai Lâm Ninh vừa quạt mát, mặc kệ tôi đứng kế bên. "Ninh Ninh, làm được bài không con?".

Lâm Ninh liếc mẹ: "Mẹ hỏi gì kỳ vậy? Không những làm được mà còn đúng hết. Mẹ cứ yên tâm đi". Nghe xong, mẹ tươi như hoa: "Mẹ biết ngay con gái mẹ giỏi nhất!". Phụ huynh xung quanh cũng xuýt xoa khen mẹ dạy con khéo. Đang say sưa trong lời tán dương, Lâm Ninh không quên dìm hàng tôi: "Chị Noãn thi sao rồi?". Đáp án các môn đã được công bố, tôi đã soạn xong từ nãy. Mọi thứ đúng như dự tính. Tôi điềm nhiên: "Chờ ngày công bố điểm sẽ rõ, sốt ruột gì?".

Thái độ thờ ơ của tôi khiến Lâm Ninh tịt họng. Cô ta không tiện nổi cáu trước đám đông, chỉ biết ném lời cay đ/ộc: "Đừng để điểm thấp quá không dám nói nhé! Đến ngày đó xem chị còn giữ được vẻ điềm tĩnh không!". Tôi mỉm cười: "Tôi cũng đang rất mong đợi đấy".

Kỳ nghỉ hè lớp 9 không bài tập. Lâm Ninh ăn chơi tưng bừng từ khi thi xong. Có lần tôi thấy cô ta dẫn về nhà một tên tóc vàng xăm kín tay, phì phèo điếu th/uốc. Hắn liếc tôi rồi lẹ vào phòng Lâm Ninh. Dù sao cũng ruột thịt, thấy cô ta sa đà, lòng tôi chạnh buồn. Nhưng nghĩ đến kiếp trước cô ta thẳng tay đ/âm ch*t tôi, chút thương xót tan biến. Lời hay khó lay kẻ mê muội. Đời này tôi chẳng thèm can thiệp nữa.

Kết quả thi hiện ra. Tôi không chỉ đứng đầu khối mà còn là thủ khoa toàn thành phố. Trường Lâm Thành Nhất không những xin nhận tôi mà còn miễn toàn bộ học phí. Còn Lâm Ninh? Điểm số của cô ta thảm họa đến mức trượt cả trường dân lập hạng ba.

Danh sách chương

4 chương
18/06/2025 07:28
0
18/06/2025 07:26
0
18/06/2025 07:23
0
18/06/2025 07:21
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu