Đến ngày Valentine, trở về ký chỉ bạn cùng điểm thì điểm, chọn áo thì chọn áo.
Còn điện thoại bạn trai.
Thấy bước vào, Tiểu - thân - liếc cái, náy nói: "Nguyệt Khê, xin lỗi nhé, tối nay cùng cậu được."
Tôi vẫy sao, cậu hẹn đi."
Trong ký của chúng ngoài ra, tất đều yêu.
Tôi cảm nhưng chọn đồ ngoài, điện rõ tên hiển thị, liền bắt máy: "Anh."
Ngay sau đó.
Giọng đàn ông sảng vang lên bên gái, tối chưa?"
Tôi: "Vẫn chưa."
Mạnh Vân Xuyên: cùng bạn cùng sao?"
Tôi im lặng chút, nói: "Họ đều hẹn rồi."
Lời dứt, đầu dây bên kia bỗng im bặt.
Tôi tưởng Vân Xuyên sẽ nói đại loại như nhắc uống tử tế, nào ngờ ta trực tiếp nghị: "Anh đón em, cùng nhé, tối buồn lắm."
Anh nói như buột miệng.
Nhưng quan tâm rõ ràng ấm áp.
Giọng chủ dịu dàng hơn: "Vâng~"
16
Nhưng chẳng chốc, liền hối h/ận.
Đặc biệt Vân Xuyên Quy say khướt vào tôi.
Mắt suýt trợn ngược, trước mặt, đàn ông cúi trắng nõn đỏ bừng, phất hơi say, đứng vững. Anh nhẹ, ta liền ngã vào tôi.
Tóc đen lướt qua cổ mang ngứa ngáy.
Nếu khác, hẳn lo/ạn xạ, nhưng trước Quy!
Tôi r/un r/ẩy khắp người, cẩn thận đỡ lấy thân hình lảo của ta.
"Anh, hay đỡ ấy đi..."
Lời chưa dứt, đã nháy dõi rồi, ta bạn gái đâu!"
Nói rồi, đầy hào: "Người khác bạn trai, gái có!"
Tôi cúi đại ca diện bị say: "Cái nên nhận đâu!"
Nhưng nghe.
Anh thở dài: "Anh sớm nhận thích ta rồi, thì sao đối xử tốt thế! M/ua quà kèm phần ta, đặt trà sữa luôn đặt đặc biệt nhắc nhớ sinh nhật ta nữa!"
Tôi: "..."
Có khả năng nào muốn tình bạn của bền lâu không?
Nhưng câu nói được.
Đang biết giải thích nào, thổi tới, vốn hơi say bỗng táo hơn. Đôi đen thăm thẳm đặt lên thấm dịu dàng, gọi: "Nguyệt Khê."
Giọng phất từ tính.
Tai đỏ ngây đáp: "Hả?"
Chu Qui từ túi hộp, đuôi cong cong: "Chúc ngày lễ."
S/ay rư/ợu, đàn ông bỏ lạnh lùng ngày, thêm êm dịu.
Nhưng hôm nay mà!
Valentine tặng quà tôi?
Tôi bỗng món quà nóng rẫy tay.
Bên cạnh, Vân Xuyên chằm chúng đầu lia lịa, bình luận: "Còn biết chuyện, biết chuẩn bị quà..."
Tôi: "..."
Tôi cảm giác như mơ.
17
Sau hôm đó, liên lạc giữa Quy bỗng nhiên trở nên xuyên hơn.
Vốn nhiều lời, nhưng lúc mở sử trò chuyện xem.
Chi chít tin gửi.
【Ăn cơm chưa?】
【Còn học không?】
【Anh đặt cơm bò viên thích rồi.】
【Còn trái cây trộn, nhớ nhé.】
【Anh công tác ba ngày, máy bay sắp cất cánh, máy nên nhận được tin nhắn, gửi trước, lát nữa trả lời.】
【...】
Thậm chí lần, bị ốm ở trường.
Anh vội vã đêm khuya đến, vào viện, thức trắng đêm.
Tôi lật xem sử trò chuyện, thở dài.
Tôi rốt cuộc sẽ bị chân thành chạm đến.
Cùng công ty ngày phát đạt, hào phóng nhật 20 tuổi, m/ua Maserati.
Chu Quy tặng vòng ngọc bích.
Nghe vòng ngọc bích trị giá triệu.
Biết tin này, đêm bổ sung tặng vòng cổ năm triệu.
Tôi: "..."
Cái tật thích hiện của trai... tốt lắm.
18
Sau nữa, dự tiệc cưới khác.
Nhìn tên ảnh trên tấm dựng ở sững sờ.
Thẩm Huyền Âm Phó Cảnh Việt.
Đây nam nữ chính sao?
Cứ kết hôn rói này?
Anh bình thản: "Đây bạn học ba của anh, qu/an h/ệ khá."
Tôi chằm gương điềm của anh.
Tốt tốt tốt.
Lần đúng hiện thật!
Bên cạnh, Quy thịt bò, hòa: "Ăn nóng đi."
Tôi hoàn thần sắc ánh liếc lên sân khấu, xao động: "Vâng."
Anh kịp liền lấy cua bắt đầu tăng độ khó: gái đợi chút, cua ăn."
Tôi thanh niên trước động tác về nhưng cố thành thạo, nhịn được trêu đùa, cố ý thêm cua nữa.
Cười rói nói: muốn nha anh~"
Mạnh Vân Xuyên: "...Được!"
Chu Quy: "..."
Nhưng chẳng chốc, bát của đã bị Quy khéo chất đầy.
Tôi: "??"
Mạnh Vân Xuyên cắm cúi cua hoàn hay biết. Đợi xong, đã sắp no.
Anh gi/ận dữ bất lực: "Chu Quy!"
Chu Quy ánh lạnh nhạt liếc anh: "Món ng/uội mất ngon."
Anh lập tức lửa, trông ấm ức.
Khóe môi nhếch đem bát đầy thịt cua "Ôi, giỏi quá!"
Mắt sáng rực.
Tôi nghĩ.
Lúc này, đứng phúc.
(Hết)
Bình luận
Bình luận Facebook