Suối Trăng

Chương 2

27/06/2025 03:35

Thấy bình tĩnh lau nước vội kéo Tần nhà, chỉ đang hóa đ/á gấp gáp: "Dì ơi, cháu chảy m/áu quá!"

Trong lúc ấy gọi m/áu đã hơi Tuy hơi đ/áng s/ợ, thực trọng.

Dì Tần hộp c/ứu cho giúp dọn dẹp mảnh sứ vỡ trên sàn. Trước về, dặn một được dính gật đầu gật gà.

Đợi đưa Tần đi từ trong phòng đồ ăn cho hào phóng nói: "Em gái, ăn đi!" Khi nói, giọng vẫn vương chút ngào.

Tôi đôi hoe của anh, lẽ sợ rồi? Nghĩ thức an ủi: "Anh ơi, sao đâu, đừng khóc nữa."

Nghe Vân đang lén liếc bắp chân bỗng cứng đờ, rõ ràng chút bối rối, ngào nói: "Em đâu khóc! Đó ngoài gió to thôi!!"

Tôi mày, chạm phải ngoan cố ấy: Phải gió to. thì cứ thế.

5

Tối đó, cũng chuyện, kiên chỉ bảo Vân rằng sau hâm bằng vi sóng được trực tiếp thò lấy, cần đeo găng chịu nhiệt mới được. Vân nghe xong túc, hứa hẹn so easy! Ngày mai nhất hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo!

Nhưng tiếc, cơ hội hiện. Bởi vì, phải lại trẻ.

Vốn đến họ hàng ở, đã hiệu trưởng việc trường, tục đã làm gần xong, lại nữa, sau làm đặc biệt đi làm lại tục cho mai lại trẻ.

Biết tin, bực cùng, sau lưng tức gi/ận dậm cũng đành chịu.

Tôi tưởng cuối cùng đã từ bỏ cơ hội hiện Sáng hôm sau.

Khi thức dậy, thấy trong bếp, bóng dáng nhỏ đeo găng chịu nhiệt, sữa từ vi sóng ra. Rõ ràng mới một, tỏ chạc, một nhỏ.

Thấy vẫy tay, vui gọi: "Em gái, lại đây uống sữa đi!"

Bố dậy thấy cảnh bật khen anh: "Anh đối quá."

Anh mỉm lại nén xuống, bình tĩnh nói: "Em mà! Tốt đương nhiên!"

Thấy nhau, bật cười. Mặt bị cũng cười theo một cách ngây ngô.

Ngoài cửa sổ, bình minh chiếu ba trước họ bàn ăn sọc kẻ, trên bày cốc sữa và mì hổi, bên cạnh, trên ghế sofa vải ngổn ngang mấy con thú thỏ và gấu, lộn xộn mà trật thời gian ngừng lại lúc vẽ nên một bức tranh gia đình ấm áp.

Tôi lẽ trước mặt, đến cuối cốt truyện, chuyện của mà hao tâm tổn sức, già đã bạc mày tiều trong bỗng trào một suy nghĩ. muốn thế. muốn cả bình an.

6

Sau hôm đó, qu/an h/ệ giữa nên thân thiết hơn. Để chứng minh lời của mình mẹ—

Tôi dọn thú bông, gi/ật lấy: "Để làm! Em đi!" Rồi, mệt đẫm mồ hôi, thở phò. Tôi: "..."

Tôi muốn ăn vặt, heo đất ra: "Anh đi m/ua đi!" Rồi, lưng để lại cho một dáng ngầu lòi. cắn môi đ/au Tôi: Món ăn này hình cũng nhất thiết phải ăn.

Sau Khi khỏi thấy đứng xa cổng, sững Vân đeo nặng trịch, đứng cùng hào hứng vẫy tay: "Em gái!"

Không trước thấy đứng yên, bước "Em gái, đến đón nhà!" Bên cạnh sau lời đó tiếng. "Mạnh Vân Xuyên, nhỏ xíu, dễ quá!" "Ừ, thật sự dễ thương!"

Lòng tự ái của phình to, liên tục, đầy mong tôi. Tôi: "??" Nghĩ đến điều gì, ngọt ngào nói: "Anh~" Nghe nhếch mép đắc ý "Ừ, gái, đây!" Mấy đứa con Tôi: "..."

Được Đã thấy khoe giàu, khoe đẹp, thấy khoe bao giờ. vừa cười vừa bất lực, vẫn nắm "Đi nào." cười khúc khích, giọng dịu dàng hẳn đi: "Ừ~"

7

Việc đón rước này thành thói quen. Mãi đến tiểu học, mỗi sau cùng nhà. Tất nhiên, muộn hơn Dần dần, cũng quen.

Cho đến một nọ. Sau học, thêm trong đủ một tiếng, làm xong bài tập chuẩn bị cho mai, cửa sổ, vẫn thấy bóng dáng thuộc.

Gần đến mùa ngắn đêm sắp tối. Tim đ/ập mạnh, lờ mờ nảy sinh cảm bất an.

Mạnh Vân khu tiểu cách khá xa. nhiều, dọn chạy đến khu chỉ thấy trong lác đ/á/c liếc qua thấy bóng dáng Vân Xuyên.

Trong thấy một mình chạy lên, lộ ngạc nhiên. Một trong số đó gãi gáy, thắc mắc: "Mạnh Vân đi mà, hôm nay dạy thêm, sớm hơn mọi mười mấy phút."

Nghe sững Tan sớm hơn mọi thêm, đầu đi xuống lầu.

Danh sách chương

4 chương
05/06/2025 16:06
0
05/06/2025 16:06
0
27/06/2025 03:35
0
27/06/2025 03:33
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu