Đậu Phụ Nương

Chương 5

06/09/2025 09:13

Lần trước Lục Hữu Tài gây sự, đã quẳng xuống một trăm lạng. Khi ấy vì phải sắm lại quán đậu hũ, lại m/ua chỉ lụa cho phu nhân cũng chẳng rẻ, tiêu tán đủ thứ chỉ còn ba mươi lạng. Dạo này quán đậu hũ làm ăn khá dần, đồ thêu của phu nhân cũng b/án được, tích cóp gần hai mươi lạng. Mười lạng còn lại b/án đồ thừa cũng gom đủ sáu mươi lạng.

Ta cùng Ôn Lan đối mắt nhìn nhau, quay vào phòng trong.

- Thiếp đi lấy bạc.

Từ dưới giường đào ra hũ tiền giấu kín. Vừa nhìn thôi, mặt tôi đã tái mét. Bạc... đã bị động rồi!

20

- Tú Châu, sao lâu thế? - Phu nhân sốt ruột đi lại quay vòng, hối thúc tôi.

Thấy sắc mặt tôi, bà chợt hiểu ra điều chẳng lành.

- Có chuyện gì?

Tôi vội che giấu:

- Không sao ạ, tiện nữ ra ngay.

Phu nhân gi/ật lấy hũ tiền, run giọng khi thấy số bạc hao hụt:

- Mất bao nhiêu?

Trong miệng tôi đắng ngắt:

- Năm lạng...

Đúng bằng giá con vịt quay Bảo Trân hằng thèm khát. Mới hôm kia đòi ăn, hôm nay tiền đã mất. Kẻ lấy tiền mà không đoạt hết, ắt chỉ là người nhà. Ta nghĩ ngay đến Bảo Trân.

Đúng lúc ấy, tiếng Bảo Trân vang ngoài cửa:

- Ơ, nhà đông thế ạ?

Tôi cùng phu nhân hớt hải chạy ra. Bảo Trân mặc nguyên bộ đồ con trai nhảy chân sáo bước vào, tay xách túi dầu nức mùi vịt quay.

Tôi đứng ch*t trân.

21

Phu nhân xông tới, t/át Bảo Trân một cái rõ mạnh. Đây là lần đầu tôi thấy bà đ/á/nh con.

Bảo Trân ngơ ngác:

- Mẹ làm gì thế?

Phu nhân chợt tỉnh, nhìn con rồi nhìn túi vịt, gi/ật phăng ném xuống đất, ôm con khóc nức nở:

- Con có biết miếng vịt này suýt gi*t cha con không?!

Ôn Lan bước tới, hiểu ngay tình cảnh. Thầy th/uốc còn đợi ngoài kia, tôi khẽ nói: "Thiếp đi v/ay mượn".

Ôn Lan theo sát:

- Ta đi cùng.

Chúng tôi đưa tiền mặt cho lương y, xin kê th/uốc trước, còn thiếu hứa trả trong ngày. Lương y nhân hậu đồng ý ngay.

Tôi cùng Ôn Lan dọn đồ đạc, b/án rẻ mấy tấm khăn thêu của phu nhân, đem sách vở cùng đồ dùng không cần thiết đi cầm. Gom nhặt được mười lạng. Vẫn thiếu đúng năm lạng.

Đến nước này thật hết cách.

Bước khỏi tiệm cầm đồ, hai chúng tôi nhìn nhau ngơ ngác. Ngồi bệt vệ đường, tôi xoa bắp chân mỏi nhừ. Ôn Lan đắn đo:

- Bảo Trân nó...

- Thiếu gia, hầu chưa từng kể quá khứ của mình nhỉ? - Tôi c/ắt ngang.

Chàng ngẩn người. Tôi nhắm mắt, ký ức ùa về thuở xa xưa.

22

Mẹ mất sớm, cha tôi một tay nuôi nấng. Ông có gánh đậu hũ, sớm hôm b/án dạo. Từ nhỏ tôi đã phụ cha ngâm đậu, xay đậu... Cuộc sống bình dị cứ thế trôi.

Rồi một ngày, cha lâm trọng bệ/nh. Tiền chữa trị cạn kiệt. Tôi b/án hết đồ đạc, cả gánh đậu hũ. Nhưng cha vẫn ra đi. Đau đớn hơn, tôi chẳng có tiền m/ua qu/an t/ài.

Tôi cắm bông cỏ lên đầu, quỳ giữa chợ b/án thân táng phụ. Bao kẻ bu quanh xem hàng: mụ tú bà lầu xanh, lão phú hào tham sắc, bà già tìm dâu tơ... Họ mở miệng xem răng, l/ột áo kiểm thân tôi như xem súc vật.

Đúng lúc tuyệt vọng, có tiếng thơ ngây vang lên:

- Mẹ ơi, chị kia làm gì thế?

- Sao mọi người b/ắt n/ạt chị?

23

Đó là Bảo Trân. Nghe câu chuyện, nó khóc lóc đòi phu nhân m/ua tôi. Thế là tôi may mắn được vào phủ Ôn, sống bằng sức lao động chứ không phải thân x/á/c. Cũng vì thế, ngày phủ Ôn bị tịch biên, tôi ở lại cùng chủ nhân.

Từ khi vào phủ, tôi tham tiền, tích cóp. Như thể nghĩ nhiều tiền sẽ c/ứu được cha ngày xưa. Nào ngờ số tiền ấy lại c/ứu cả nhà họ Ôn.

Tôi quay sang Ôn Lan đang chăm chú lắng nghe:

- Vậy nên thiếu gia đừng áy náy chuyện đêm đó. Gia đình cũng đừng mang n/ợ hầu. Với tôi, đây chỉ là báo ân.

- Lão gia không đáng lo lắm. Cực chẳng đã đem cầm quán đậu, vài hôm chuộc lại. Mạng người quan trọng hơn.

- Đừng trách Bảo Trân. Tiền vịt quay là tôi đã hứa cho nó.

Ôn Lan nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt khó hiểu:

- Được.

Chàng gật đầu, nắm tay tôi đi về. Tôi giãy giụa muốn thoát, nhưng bàn tay ấy siết ch/ặt. Đành để vậy. Trên đường về, có gì đó đã thay đổi.

24

Vừa tới nơi, phu nhân hối hả đón hỏi:

- Sao rồi? Đủ tiền chưa?

Danh sách chương

5 chương
06/06/2025 12:30
0
06/06/2025 12:30
0
06/09/2025 09:13
0
06/09/2025 09:11
0
06/09/2025 09:10
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu