Thoát Khỏi Công Viên Nước

Chương 6

11/06/2025 11:07

Tần Tình bỗng nghĩ ra điều gì đó, kéo mạnh tay tôi, đợi tôi áp tai lại gần, cô ấy thì thầm:

"Chị này, nhưng sao chị biết mấy chuyện về ký sinh trùng thế?"

Tôi liếc nhìn xung quanh. Hiện tại chúng tôi đang ở cửa vào cầu trượt, xa bờ nước, xung quanh chỉ toàn x/á/c khô. Những kẻ bị ký sinh vẫn đang mải mê săn người trên bờ.

X/á/c định an toàn, tôi kể lại tỉ mỉ chuyện tin nhắn cho Tần Tình. Khi xem những dòng tin, Tần Tình đờ người ra.

"Mấy câu này... sao quen quen?"

Lúc đó tôi chỉ lo chạy mất mạng, chẳng kịp ngẫm kỹ. Từ vị trí cao nhất công viên, tôi phóng tầm mắt bao quát mọi ngóc ngách.

Tôi nói:

"Trần Thư Quận tuy đã xử lý rồi nhưng hắn vẫn còn đồng bọn trốn đâu đó. Bọn chúng nhất định sẽ tìm cách sống sót, nếu phát hiện ra ta, chắc chắn sẽ gi*t người diệt khẩu. Vậy nên ta phải tiêu diệt hậu họa trước khi bị chúng ra tay."

Họng tôi khô khốc vì nói nhiều, nhưng chẳng nhận được phản hồi. Quay lại nhìn thì Tần Tình vẫn đang dán mắt vào điện thoại. Tôi búng tay, cô ấy mới chớp mắt tỉnh táo.

Nhưng cô ấy đáp không đúng trọng tâm:

"Chị, trong tin nhắn bảo em uống chai nước đó, sao chị không tin?"

Nhắc đến điều này tôi cũng thắc mắc. Hệ thống lỗi sao? Sao lại đưa thông tin sai? Nếu không nhanh trí, có lẽ Tần Tình đã...

Tôi quay mặt đi:

"Vì em là em gái chị."

Tần Tình khẽ run ngón tay, mắt đỏ hoe. "Chạy đi." Cô ấy bất ngờ thốt lên khiến tôi càng bối rối.

"Chỗ này trốn đằng nào?"

Tần Tình liếc nhìn: "Theo em!"

Đột nhiên tôi thấy Tần Tình hôm nay kỳ lạ. Vốn là đứa nhút nhát hay khóc, giờ lại lạnh lùng đến lạ, như thuộc lòng địa hình nơi này. Chỉ trong chớp mắt, cô ấy như biến thành người khác. Nhưng tôi không có thời gian suy xét, dù thế nào thì cô ấy vẫn là đứa em khiến tôi đ/au đầu.

17

Tần Tình chọn lối thoát hiểm ở cổng sau bỏ hoang của công viên nước. Cỏ dại mọc um tùm che kín lối đi, có lẽ du khách chẳng ai phát hiện ra. Nhưng làm sao Tần Tình biết được chỗ này?

Vén lá cây, tôi thấy hàng rào sắt gỉ vẫn căng lưới điện. Tôi thất vọng: "Giống cổng trước, không thoát được đâu."

Tần Tình liếc đồng hồ: "Lưới điện chỗ này chập chờn, công nhân lười sửa vì cổng bỏ hoang. Chị, phải liều thôi - cược lúc này nó đang hỏng!"

Suốt quá trình, Tần Tình tỉnh táo khác thường. Tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy: "Sao em quen thuộc nơi này thế? Dạo này..."

Đang nói thì một kẻ biến dị vừa hút xong m/áu phát hiện ra chúng tôi. Hắn hét lên, cả đám biến dị lao tới.

"Không kịp rồi, có gì ra ngoài hẵng tính!" Tần Tình đẩy tôi trèo lên. Tôi leo lên trước, lưới điện vẫn im lìm. Có vẻ chúng tôi đã thắng cược.

Đang với tay kéo Tần Tình lên thì một phụ nữ m/áu me tóc tai bết dính bám vào chân cô ấy. Tôi nhận ra - Minh Hân D/ao! Cô ta còn sống!?

18

"Chạy à? Không được!" Minh Hân D/ao gi/ật mạnh Tần Tình. Tôi định nhảy xuống nhưng Tần Tình dùng sức đạp cô ta rơi xuống. Đám biến dị đã xông tới, Minh Hân D/ao bị chúng vây lấy cắn x/é. Cô ta cười đi/ên cuồ/ng: "Ch*t thì kéo hai chị em mày xuống địa ngục!"

X/á/c cô ta bị lũ quái vật vùi lấp. Đám biến dị trèo lên nhanh như gió, Tần Tình yếu sức không chống nổi. Tôi định nhảy xuống thì cô ấy thảng thốt: "Đừng!" Ánh mắt cô ấy ngấn lệ: "Chị, em xin..."

Đột nhiên luồng điện gi/ật xẹt qua người. Tôi hẫng tay rơi ra ngoài cổng. Trong chớp mắt, thấy Tần Tình và đám biến dị cũng bị điện gi/ật. Môi cô ấy khẽ nhắc: "Cuối cùng, lần này em đã bảo vệ được chị."

19

"Tần Tình!!!" Tôi bật mở mắt, đã nằm trong bệ/nh viện. Bố mẹ tóc bạc trắng ôm tôi khóc nức nở: "May mà con còn sống..."

Cảnh sát thông báo đồng bọn Trần Thư Quận đã bị bắt. Các nạn nhân bị ký sinh đã được c/ứu chữa bằng th/uốc giải.

Danh sách chương

4 chương
11/06/2025 11:09
0
11/06/2025 11:07
0
11/06/2025 11:06
0
11/06/2025 11:04
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu