「Chị thật là mặt mũi đấy.」
Gương mặt Lâm đã đen sì.
Bầu khí tiếp trở nên ngột ngạt. Lâm im lặng, đôi khi ngay khi bạn gọi thèm Hứa rõ ràng biết tất nhưng lại giả vờ ngây ngô Cuối cùng, chúng cùng nhau trước vòng quay khổng lồ. Gần đóng cửa, chẳng còn ai trò này.
Hứa nắm lấy cổ kéo lao lên cabin sắp chuyển bánh. Lâm nhóm bạn bị bỏ lại dưới đất, phản ứng. Trong cabin chỉ còn chúng hoàng hôn dần buông tĩnh lặng.
Hắn ngả thoải mái trên ghế mèo con, vừa đủ liều lĩnh mà vượt quá hạn. "Vẫn chưa chia à?" Hắn nghiêng đầu vẻ thẳng thắn phàng.
"...Tôi cảm cam lòng."
Ánh chiều nhuộm bầu mây trôi bồng bềnh. hiểu gì anh ấy đã trải qua. Anh ấy x/ấu... chẳng tốt, nhưng nghĩ mình mới là quan nhất lòng Nếu chia tay, cứ mối tình chỉ là trò đùa, để bạn anh thắng tuyệt đối. hèn Hứa Dã, cái gì?"
Tôi đang tâm nghiêm túc thì bật haha, chỉ là buồn thôi." Hắn nỗi thể thẳng lưng. Đôi phượng lấp phản chiếu hoàng hôn, chỉ chăm chú "Ép bản làm gì? Rõ ràng là lỗi của Hắn dung túng ngạo mạn của cô ta hèn mọn của cậu."
Hắn đầu né tránh. "Mà này, giỏi ủi đâu." Hắn chép miệng, ôm ghì lấy vò đầu tai. rất hứng thú cư/ớp khỏi hắn."
Hôm đó, thẳng nói chưa từng hiểu Hứa là thế nào. Khi trầm tĩnh, khi bồn chồn. Một mâu thuẫn kỳ lạ, khiến ta tò mò về quá khứ của lẽ đó là lý do hấp từng trải nhưng tràn đầy sức dù cảm nhận ngọn đã từ lâu.
Hắn đưa ra. "Làm gì?"
"Đưa điện thoại đây."
Tôi đưa máy. Hắn ng/uồn. "Được rồi, sẽ đưa trốn Hắn kéo chạy, bỏ mặc nhân viên ninh la phía sau về leo lên cabin nguy hiểm. nghe tiếng Lâm gọi "Mạnh lên nào, ngoái lại." Hắn siết cổ thì thầm.
Tôi ngoái đầu. Mãi ngoái.
11
Gió đêm lướt má. Lần đầu ngồi trên mô tô phân khối lớn, cảnh vật bên vụt ánh chớp. Chúng dừng ở chân núi nơi tập trung hàng chục xe xe. Đèn pha rọi sáng vùng hoang.
"Tiểu Dã, có bạn gái à?"
Có vẫy tay. nhận ra chị ca chính ban nhạc trước. Hứa cười, khéo léo che sau lưng. "Chưa phải đâu."
Tiếng trêu đùa vang "Ai đích cuối thì đãi cơm nhé!"
"Kệ chúng nó, em ngồi yên." Hắn cúi xuống dây mũ bảo hiểm của Đôi nội mi nốt ruồi nhỏ đuôi vì sao "Bị bỏ xa kìa." nhắc.
"An trên hết." Hắn vỗ đầu nụ cong lưỡi liềm.
Khi mô tô n/ổ máy, quay lại nói: "Ôm ch/ặt vào."
Tôi đặt hờ trên eo. Hắn thở dài, đạp ga mạnh khiến suýt ngã. "Cần gì phải nhanh thế!!!"
Gió rít tai. ôm ch/ặt eo thon gọn dưới lớp mi mỏng. Hắn lớn "Tôi muốn đãi cơm!"
Chúng vượt xe. Khi leo lên đỉnh núi, ánh đền thành phố xa xa hiện ra thoát khỏi trần tục. Gió ào tim đ/ập thình thịch nhưng tâm h/ồn nhẹ Dù vậy, chúng vẫn về chót.
Hứa đỡ xuống xe. "Vui không?" lấp hơn ngàn vì sao trên đỉnh núi tối om. Vài đứng vực sâu nghĩa. bật theo.
Bình luận
Bình luận Facebook