Ông nội chồng tôi hoàn toàn không biết giữ ý tứ. Sau khi sinh con, ông nhất quyết dọn đến ở cùng. Mỗi lần tắm xong bước ra từ phòng tắm, ông chỉ mặc mỗi chiếc quần l/ót, thong thả ngồi trong phòng khách ngoáy tai, hong tóc. Đã thế, ông còn thường xuyên 'quan tâm' cháu trai đúng lúc tôi cho con bú!

(1)

Hai năm trước, tôi kết hôn. Mọi người đều cho rằng chồng tôi rất chiều chuộng tôi, cuộc hôn nhân của tôi vô cùng hạnh phúc. Đúng là nhà chồng tôi thuộc dạng gia đình bản địa khá giả, nhà lầu xe hơi không n/ợ nần. Nhưng Thượng đế mở cửa sổ ắt đóng ch/ặt cửa chính - bởi chúng tôi có một ông bố chồng gia trưởng điển hình. Chính ông đã biến cuộc hôn nhân của tôi thành mớ hỗn độn khó nói thành lời.

Một lần, tôi và chồng - Đại Vĩ đi ăn tối. Vừa cưới nhau lại thêm men rư/ợu, chúng tôi ôm ấp nhau leo cầu thang về nhà. Vừa mở cửa, ánh đèn sáng trưng trong phòng khách lộ ra hình ảnh ông lão ngồi nhấm nháp trà bên bàn ăn. Đó chính là bố chồng tôi - vị lãnh đạo có m/áu mặt trong tập đoàn, chỉ còn vài tháng nữa là về hưu.

Đặt chén trà xuống, ông nghiêm khắc nhìn Đại Vĩ: 'Muộn thế này?'. Đại Vĩ vốn khéo ăn nói lập tức buông tay khỏi eo tôi, đôi mắt say khướt bỗng tỉnh táo hẳn: 'Dạ... bố...'. Ánh mắt ông chuyển sang tôi, soi xét từ đầu đến chân như tia X-quang. Cảm giác bị 'quét' này tôi đã trải nghiệm từ lần đầu gặp mặt trước cưới. Khó chịu. Vô cùng khó chịu.

Tôi vừa thay giày vừa nhẩm đọc châm ngôn hôn nhân các cô các dì dạy: 'Nhẫn nhịn là vàng, giữ thể diện là trên hết'. Tôi gượng cười hỏi: 'Sao bố không báo trước để chúng con chuẩn bị?'. 'Nhà tao m/ua, tao không được đến?'. Giọng điệu bình thản mà đầy hiển nhiên.

Tổ ấm của chúng tôi trở thành nơi bố chồng có thể xông vào bất kỳ lúc nào, bất kể có người ở nhà hay không. Chúng tôi chẳng có lý do nào từ chối - bởi mọi chi tiêu của Đại Vĩ đều do bố chu cấp: nhà đ/ứt giá, xe trả thẳng, hàng tháng còn đút túi thêm tiền. Điều này tôi chỉ biết sau hôn nhân.

(2)

Bố chồng vẫn gia trưởng. Chồng vẫn nhu nhược. Nhưng tôi có th/ai. Que thử hiện hai vạch khiến Đại Vĩ mừng rỡ. Nét mặt nghiêm nghị của bố chồng cũng giãn ra. Nhưng thứ ông mong đợi không phải một đứa trẻ - mà phải là cháu trai. Bất chấp khoa học, ông luôn mồm 'cháu nội tao'. Ông còn ra vào nhà tôi thường xuyên hơn với tư thế 'ngai vàng đã có người kế vị'.

Bố chồng tự ý đảm nhận việc sửa sang phòng trẻ em, không cho Đại Vĩ động tay vào. Cuộc sống chúng tôi càng bị xâm lấn. Tôi nhìn căn phòng màu xanh dương xinh xắn mà lo lắng: Nếu con mình là gái, không biết ông sẽ làm gì.

Khi th/ai được 4 tháng, bố chồng nhờ người siêu âm giới tính. Tôi thở phào khi biết đó là bé trai. Nhưng chuyện chưa dừng ở đó. Khi tôi sinh con ở cữ, để được gần cháu, ông ta dọn hẳn vào ở chung. Chính lúc này, tôi phát hiện bản chất bi/ến th/ái ẩn sau vẻ gia trưởng của ông.

(3)

Ỷ vào địa vị 'chủ nhân', ông tự ý ra vào. Mỗi lần tắm xong, ông trần truồng thượng b/án thân, chỉ mặc mỗi quần l/ót rồi ngồi lì trong phòng khách. Đã thế, ông còn thường xuyên xông vào phòng đúng lúc tôi cho con bú dù tôi đã khóa cửa. Có lần tôi đang vén áo cho con tu, ông đẩy cửa xồng xộc vào khiến tôi chỉ kịp vội vàng che chắn. 'Cho cháu bú à? Bố xem cháu no chưa' - ông nói rồi xăm xăm tiến lại gần. Tôi co rúm người vào góc tường, lòng đầy phẫn uất nhưng không dám hé răng nửa lời.

Danh sách chương

3 chương
06/06/2025 14:39
0
06/06/2025 14:39
0
07/06/2025 16:27
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu