Tôi lỡ ngủ nhầm đối thủ thành anh trai mình.

Khi tôi nhặt quần áo định bỏ đi, anh ta siết ch/ặt eo tôi: 'Định chạy à?'

Suy nghĩ hồi lâu, tôi ấp úng xin lỗi: 'Tôi ngủ nhầm người rồi...'

Ai ngờ Bùi Hữu Chi nghiến răng: 'Tôi không để bụng!'

Tôi sửng sốt, chẳng phải hắn gh/ét tôi sao?!

Tôi nhìn thẳng: 'Nhưng tôi để bụng, người tôi thích không phải anh.'

Bùi Hữu Chi: 'Vậy hắn thứ 2-4-6-7, tôi thứ 3-5?'

1

Tôi thầm thương anh trai nhiều năm nhưng không dám thổ lộ.

Thấy anh sắp 30 tuổi, ba mẹ đang chọn đối tượng môi giới cho anh.

Cuối cùng tôi quyết định tỏ tình.

Trước khi thổ lộ, tôi còn nhờ người hỏi thăm Bùi Hữu Chi - bạn thân của anh trai - xem anh ấy thích kiểu con gái nào.

Bùi Hữu Chi là kẻ th/ù không đội trời chung của tôi.

Hắn nói anh trai thích tiểu thư thuần khiết, trong khi tôi tính cách lại cay nồng như ớt.

Tôi quyết định đóng kịch!

Sau tiệc sinh nhật, tôi giả say để anh trai đưa về.

Nhưng ai ngờ...

Tỉnh dậy lại thấy đối thủ Bùi Hữu Chi nằm bên cạnh?

Tôi kéo chăn che ng/ực trần, nghiến răng: 'Sao lại là anh?'

'Không được là tôi sao?' Hắn hỏi lại.

Tôi định cãi - ai cũng được, trừ hắn!

Cả vòng tròn ai chẳng biết chúng tôi khắc khẩu, gặp mặt là như lửa đổ thêm dầu.

Bùi Hữu Chi là bạn anh trai, nhưng còn quản tôi ch/ặt hơn cả ba mẹ.

Thời đi học, hắn dọa đám con trai viết thư tình cho tôi. Đi làm rồi, hắn u/y hi*p những kẻ theo đuổi tôi.

Lý do hắn đưa ra toàn là: 'Các người không soi gương à? Cô ấy thích người đẹp trai, thông minh, giàu có.'

Nhờ hắn, tôi ế bền vững, hoa đào nào cũng bị hắn vặt sạch.

Để đáp lễ, tôi cũng phá hết các mối qu/an h/ệ của hắn.

Mỗi khi có ai tỏ tình, tôi lại giả khóc bên cạnh: 'Anh nỡ lòng nào bỏ em theo người khác?'

Từ khi nhà tôi gặp biến cố, tôi được gửi đến nhà họ Cố.

Chúng tôi sống theo kiểu gà nhà bôi mặt đ/á nhau, đời nào để đối phương yên ổn.

Tôi càng yêu Cố Thiếu Khanh bao nhiêu, càng gh/ét Bùi Hữu Chi bấy nhiêu.

2

Trong căn phòng tĩnh lặng.

Nhìn những vết hôn, vết răng và vết cào chi chít trên cơ thể hắn, chiếc áo trắng dính đầy vết nhơ dưới đất...

Tôi bẽn lẽn không thốt nên lời.

Đêm qua mình... hung bạo vậy sao?

Nhưng tôi nhớ rõ là anh trai đưa tôi về mà?

Sao giờ lại thành hắn?!

3

Chuyện đã rồi, coi như bị chó cắn!

Chẳng lẽ cắn lại - lại để hắn ngủ thêm lần nữa?

Xem tình hình chiến trường á/c liệt thế này, đêm qua ít nhất cũng bảy tám hiệp.

Giờ lưng đ/au như dần, chân mềm nhũn.

'Đang nghĩ gì? Đêm qua không bảo thích tôi sao? Giờ ăn xong định vứt chạy?'

Giọng nam tử đầy oán h/ận vang lên như sét đ/á/nh ngang tai. Tôi trợn mắt nhìn hắn: 'Làm gì có chuyện đó!'

Chúng tôi đối đầu từ nhỏ, sao tôi lại tỏ tình với hắn được?

'Biết ngươi sẽ chối nên ta đã ghi âm sẵn rồi.' Tiếng thở dài chua xót vang lên.

'Người đưa tôi về không phải anh trai sao?'

'Đêm qua đáng lẽ là anh ấy đưa cậu về, nhưng Bùi Nhiễm - em kế tôi - gọi điện. Anh ấy nhờ tôi đưa cậu.'

'Cậu từ trên lưng anh ấy trườn xuống, bò lên người tôi - quên rồi à?'

Lòng tôi chùng xuống, hình ảnh mờ nhạt hiện về.

Hình như khi Cố Thiếu Khanh cõng tôi được một lúc thì điện thoại reo.

Anh đặt tôi xuống bồn hoa, nghe máy xong vội vã bỏ đi.

Bùi Hữu Chi từ đâu xuất hiện.

Cố Thiếu Khanh đưa tôi cho hắn rồi đi mất hút.

Nhưng tôi biết, người gọi là Bùi Nhiễm.

Giữa tôi và cô ta, anh lại một lần nữa chọn cô ta.

4

'Anh ấy sợ đêm nay cậu say nôn mửa, sợ cậu nghẹn thở nên bắt tôi trông cậu đến sáng.'

'Tôi cũng uống chút rư/ợu, nghe cậu tỏ tình.'

'Cậu hung hăng quá, tôi chống cự không nổi, thế là bị cưỡ/ng b/ức.'

Giọng Bùi Hữu Chi đầy tủi thân, đôi mắt phượng ướt át nhìn tôi.

Tôi cưỡ/ng hi*p hắn?!

Tôi ôm ng/ực thở gấp, sợ hãi không dám nhúc nhích.

'Chắc chứ?' Say thế thì làm sao hắn 'lên được'!

Tôi liếc nhìn đầy nghi ngờ: Hay hắn thích tôi thật?

'Trì Lý, không ngờ cậu là người như vậy.'

Tôi: ...

Tam thập lục kế - tẩu vi thượng sách!

Tôi nhặt đồ định chuồn, hắn ôm ch/ặt eo: 'Định chạy à?'

'Trừ phi cậu đền thanh danh cho tôi.'

Tôi chớp mắt bối rối: Cái này đền sao được...

Sau đêm nay, hắn đã mất trinh - đâu còn là trai tân nguyên vẹn.

Thấy mình có lỗi, tôi đành nhịn.

'Bùi Hữu Chi, tôi xin lỗi.' Tôi ấp úng: 'Tôi ngủ nhầm người...'

'Chính x/á/c là tỏ tình nhầm, tôi không thích anh.'

'Hay tôi đền tiền? Hoặc anh thích gì, tôi m/ua cho?'

Ai ngờ hắn nghiến răng: 'Tôi không cần!'

'Tôi giàu, chẳng thiếu mấy đồng lẻ của cậu.'

Tôi sững sờ: Chẳng phải hắn gh/ét tôi sao?!

Suy nghĩ hồi lâu, tôi nhìn hắn: 'Nhưng tôi có.'

Không khí đóng băng, tiếng thở của nhau nghe rõ mồn một.

Bỗng hắn nâng cằm tôi: 'Vậy cậu định ngủ với ai?'

'Tên đàn ông hoang dã nào vậy?!'

Tôi lí nhí: 'Anh trai tôi.'

Cố Thiếu Khanh - thiếu gia họ Cố, nam thần trong mắt các tiểu thư.

Nhưng giờ tôi đã tỉnh ngộ: Không cần đợi thuyền giữa sa mạc nữa.

Danh sách chương

3 chương
16/06/2025 03:10
0
16/06/2025 03:09
0
16/06/2025 03:07
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu