Tôi hơi hoặc, "Em biết mà, em thích của anh ấy."
"Đây của anh viết." tôi, giọng nhàng.
Tôi người ra. Tác giả hồi ba mình từng phát cuồ/ng...
Là Lâm?!
Mắt tròn xoe, không dám tin.
Ôn từ kể, tay nắm lấy ngón tay vuốt ve:
"Nhà anh thuộc loại thư hương môn đệ, năm 20 tuổi anh đã xuất sách."
Năm 20 tuổi, lúc ấy học ba.
"Có lẽ anh thuộc kiểu tài thiên bẩm, lần ra đã thành rực rỡ." khẽ cười, thoáng tự hào.
"Những sau thuận buồm xuôi gió... Cho chuẩn bị phát hành mới, đột nhiên trên mạng xuất hiện vô số 'tin đen' anh."
Giọng trong trẻo, chỉ điều câu cùng phát ra hơi khó nhọc.
Tôi anh, lúc tác giả Cửu Ngũ đỉnh cao sự nghiệp, vô số 'scandal' bùng n/ổ các diễn đàn.
Giai đoạn vị sao sáng nhất văn đàn chốc sa kẻ ganh gh/ét từ lâu tha buông báng.
May cùng á/c ý đã được minh oan.
"Có lẽ trước đó anh quá kiêu được minh oan rồi, cay tinh anh sụp."
Ôn kể chuyện bình thản như thuật chuyện người khác.
Nhưng u ám thoáng qua đuôi mắt đã phản ánh rõ bất lực của chàng mới ngoài hai mươi mặt với bão tố mạng.
Tôi xót xa, "Không tất cả đều anh gái anh lúc đó chính em đã hết lòng hộ anh đó."
Sợ anh không gật lia lịa.
Ôn cong môi, trán tôi: "Anh biết. đó anh sụp quá, mẹ định anh ra ngoài."
"Trước đi, anh lần. Và đó, anh em."
27
Hôm anh đứng trước giá sách. Hiệu vắng hoe, giọng nói từ góc khuất vọng rành rọt:
"Sao cậu m/ua của Cửu Ngũ? Không scandal của ổ à?"
Tim chùng xuống. lặng lẽ ngoái nhìn.
Cô gái tóc buộc đuôi ngựa nhíu mày, giọng ngọt ngào kiên quyết:
"Cậu Cửu Ngũ tớ thích, tuyệt không loại người đó. Người viết ra câu chuyện ấm áp sức mạnh thế này, không thể giống đâu."
Nói gái xúc động: "Hơn nữa mấy cái đen đó đâu bằng chứng! Nhưng chắc giờ anh ấy lắm, tớ vào留言 động viên..."
Ôn đứng ch/ôn chân trước giá sách, không thôi bàng hoàng.
Về nhà, anh lần giở từng trang留言. Giữa biển comment ch/ửi rủa, anh tìm gái với tự sướng ăn bánh bao ngốc nghếch.
Từng dòng留言 hiện ra:
- Đừng nghe tạc, anh rất giỏi
- em gật bị thầy m/ắng, nhưng ăn há cảo ngô xong vui đi nhé!
- Bí mật nè, em bạn cùng hội hộ anh đó. Đừng buồn nha!
- em gi/ận quá, anh bạo hành mèo. Mấy người không truyện mèo của anh à!!
- Sao anh chưa cập nhật thế? À thôi đừng mạng nữa, toàn người x/ấu
- em ngoài thích anh. Nè, chưa, nhiều người yêu anh lắm
- ơi, đi... anh quá...
Từng con chữ như khắc vào thấm vào thịt Lâm.
Lần tiên anh biết, người xa lạ cách vạn dặm mình thế.
Anh la thông gái, thầm hứa nhất định tìm được nàng.
28
Ánh đèn vàng cam gương mặt tuấn tú của Lâm. thầm: "Sau đó anh xuất ngoại, vài lần nhưng lúc ấy em..."
Giọng anh chùng xuống: "Đã bạn rồi."
"Rồi anh vô tình phát hiện mối qu/an h/ệ giữa Bạch Nguyệt Quang và Quý Nhiễm."
"Nên anh dùng chút th/ủ đo/ạn, ấy cùng nước."
Ôn tôi, mắt biển sâu, giọng trầm ấm vang ba chữ: "Anh lỗi."
Tiếng kim đồng tích tắc. lặng anh, không nói gì.
Đúng là... đồ ngốc.
Tôi cười, khoanh tay lấy cổ anh, đôi môi mềm mại.
29
"Em mãi trước sự dàng".
Trước từng cho rằng dàng tính cách nhàm chán nhất.
So với hình tượng nam chính ngạo mạn, bá đạo, thật thường.
Nhưng trưởng thành, nếm trải đủ đắng cay mới chợt nhận ra:
Dịu dàng điều giá nhất, liều th/uốc mạnh mẽ nhất.
30
Ôn sự dàng giáng trần.
Tác giả: Cửu Nhiệt
Bình luận
Bình luận Facebook