Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Cô ấy giơ điện thoại lên, bụm miệng cười: 'Em gái, em quên tắt vòng kết nối rồi, lần sau đừng mắc lỗi ngớ ngẩn thế nữa nhé.'
14
Tạ Đường đến chạm ly với tôi.
'Tri Tri, lần này em từ xa tới đây có việc gì thế?'
Tôi ngửa cổ uống cạn ly: 'Tạ Khâm gặp chuyện, em tới đây để hỗ trợ anh ấy.'
Cô ấy liếc nhìn xung quanh.
'Tạ Khâm đâu rồi?'
'Hôm nay đông người, chắc anh ấy trốn đâu đó rồi.'
'...'
Loại tiệc tùng này, anh ấy chịu tới đã là khó lắm rồi, chắc là do tôi tổ chức nên mới đến.
'Nhưng mà nói thật, bố chồng tương lai của em không thật sự định cho họ vào cửa chứ?'
'Phiền phức thật, nhưng em biết làm sao được.' Tôi bất lực lắc đầu, 'Tạ Đường có mặt ở đây hôm nay, chắc chắn là ý của bố anh ấy. Trước đây Tạ Thần làm hỏng đơn hàng lớn, ông ấy cũng không nói gì, thái độ đã rõ ràng lắm rồi.'
Tạ Đường bỗng khép nép lại gần, giọng trầm xuống:
'Thực ra cách của em đúng đấy, nhưng vẫn thiếu chút gia vị.
'Đôi khi không chỉ cần th/ủ đo/ạn, mà phải đ/á/nh vào tâm lý nữa.'
Tôi dỏng tai lên: 'Quân sư, xin chỉ giáo.'
Cô ấy lảm nhảm một tràng.
Tôi bừng tỉnh: 'Cảm ơn đại sư, ta đã ngộ ra.'
15
Tôi khéo léo ám chỉ với chú Tạ, nói rằng có người giới thiệu cho bố tôi một thầy xem tử vi đang ở Bắc Kinh, đó cũng là một trong những lý do tôi tới đây.
Chú Tạ nghe xong lập tức hứng khởi.
Tục ngữ nói: 'Một mệnh, hai vận, ba phong thủy, bốn tích đức, năm đọc sách.'
Những người làm ăn phát đạt, mười người thì hết mười một người tin vào huyền học.
Vị đại sư được chú Tạ cung kính mời vào uống trà.
Tôi và Tạ Khâm rình sau cửa nghe lỏm.
Trong làn khói trà nghi ngút, đại sư thong thả nói:
'Mệnh cách của ngài nhìn chung rất tốt, thuở nhỏ học hành thành đạt, trung niên gặp vận lớn, về già con cái hiển đạt lại hiếu thuận.'
Chú Tạ vui mừng khôn xiết.
Đại sư chau mày, chuyển giọng:
'Nhưng từ lá số thấy, gần đây gia đình có điều bất hòa, xung đột với con cái kèm theo hao tài tốn của, có đúng không?'
Liên tưởng tới những đứa con riêng và xung đột với Tạ Khâm, cùng vụ Tạ Thần làm hỏng đơn hàng lớn.
Ông vội vàng gật đầu:
'Đúng vậy! Gần đây quả thật gia đình lục đục lại hao tài.'
'Chính là đây rồi.'
'Vấn đề nằm ở chỗ, mệnh chủ hợp với sao Kim ở cung ám - tượng trưng cho người phụ nữ trong bóng tối. Điều này cho thấy ngoài phối ngẫu chính thức, ngài còn có phụ nữ khác bên ngoài phải không?'
Chú Tạ biến sắc, nhưng đành phải gật đầu nhận.
'Vâng... đúng thế.'
Đại sư tiếp tục nói một tràng những lời vòng vo khó hiểu nhưng có lý có tình.
Tổng ý là:
Người phụ nữ và những đứa con riêng đó sẽ phá vận, khiến ông thất thoát tiền của.
Nghe tới đây, chú Tạ đã tin sái cổ.
'Tôi hiểu rồi! Đa tạ đại sư!'
Tôi nở nụ cười chiến thắng.
Lần này việc đuổi cổ ba mẹ con kia khỏi Tạ gia đã chắc như đinh đóng cột.
Tạ Khâm thán phục: 'Vị đại sư này quả có bản lĩnh.'
Tôi đùa cợt: 'Đây là phiên bản tư vấn tâm lý phù hợp với người Việt chúng ta.'
Cuối buổi, chú Tạ hỏi thăm về nhân duyên của chúng tôi.
Đại sư khẳng định chắc nịch: 'Tốt! Hai người này tất phải thành.'
'Vậy sẽ ảnh hưởng thế nào tới tôi?'
Đại sư im lặng giây lát.
'Sẽ vượng tài lộc cho ngài.'
Hừ, xem đi, ông ta mãi chỉ quan tâm tới lợi ích bản thân.
Sự tồn tại của ba mẹ con kia gây ảnh hưởng cho Tạ Khâm thế nào, ông có thể làm ngơ.
Nhưng một khi họ đe dọa tài vận của ông...
Tuyệt đối không được! Mơ cũng đừng hòng!
16
Sau khi về nhà, tôi và Tạ Khâm lại tiếp tục mối qu/an h/ệ xa cách qua điện thoại.
Tạ Khâm bên kia đầu dây vừa đọc sách xử lý công văn vừa làm việc.
Còn tôi thì chơi đùa, ăn uống, buồn ngủ rồi ngủ thiếp đi.
Tỉnh dậy lúc hoàng hôn, phòng không đèn, một màn tối mờ ảo.
Hệ thống âm thanh được cài chế độ ngẫu nhiên phát bài hát:
[Maybe nói 'Anh yêu em' nghe thật giả tạo,
Em không muốn chỉ nói chuyện qua màn hình.]
Tôi bật ngồi dậy, chộp lấy điện thoại:
'Tạ Khâm.'
Đầu dây bên kia đáp lại ngay.
Giọng ấm áp, không vội vàng.
'Anh đây.'
Vô cớ khiến lòng người an tâm.
'Đến gặp em đi.'
Tiếng gõ bàn phím bên kia đột ngột dừng lại.
Anh lo lắng hỏi: 'Có chuyện gì sao?'
Mọi khi tôi nói muốn gặp, thường là do cãi nhau với gia đình hoặc gặp chuyện buồn phiền.
Lần này, chỉ đơn giản là nhớ nhung.
'Không có lý do gì, chỉ là muốn gặp anh thôi.'
17
Tạ Khâm hành động nhanh chóng.
Gọi điện buổi tối, người đã có mặt lúc nửa đêm.
Trưa nghỉ ngơi chút, chiều bắt đầu rong chơi khắp nơi.
Tạ Khâm dắt tôi len qua đám đông ở vườn thú.
Trời nóng, trong hồ nhân tạo có đám động vật đang ngâm mình.
Bốn con chuột lang nước xếp chồng.
Chim bồ nông đuổi theo mông chuột lang gặm gặm.
Du khách: 'Bồ nông: 'Tao sẽ ăn mày.' Chuột lang: 'Ừ thì...''
'Tâm lý ổn định quá, bắt một con về làm chủ nhiệm lớp tôi đi.'
'Có cảm giác kiểu sống ch*t mặc bay, chưa ch*t thì cứ sống tiếp.'
Tôi mơn man ngón út anh.
'Sao thế?' Tạ Khâm nghiêng tai lại gần.
'Anh thấy mấy em chuột lang này có giống tính cách ổn định của anh không?'
'Ừ.'
Ừ?!
Chỉ đáp lại tôi bằng một chữ 'Ừ' thôi sao?!
Tôi phụng phịu: 'Vậy anh là Tạ Bara.'
'Được, anh là Tạ Bara.'
Tôi chợt nhớ lời thoại phim: 'Tạ Bara, cậu nổi tiếng lắm.'
Tôi lẩm bẩm: 'Vậy em cũng sẽ sớm nổi tiếng thôi.'
'Tại sao?'
'Vì em đang tán tỉnh một Tạ Bara cực kỳ nổi tiếng.'
Trên đường ra cổng, tôi giả vờ mỏi chân đeo bám cổ Tạ Khâm bắt anh cõng.
Chương 6
Chương 6
Chương 8
Chương 10
Chương 6
Chương 7
Chương 9
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook