Tìm kiếm gần đây
Ai ngờ vừa mới ra ngoài, năm con mèo chúng tôi đã ngất xỉu.
Tỉnh dậy, chỉ nghe tiếng khóc của chú mèo đực duy nhất trong nhóm.
Đó là một con mèo mun với đôi mắt hổ phách to tròn: 'Hu hu, hòn dái của ta biến đâu mất rồi.'
Nó hòa vào màn đêm, ánh trăng cũng khóc thay cho nó.
Tôi cảm thấy mình cũng mất mát điều gì đó, nhưng cảm giác bứt rứt trong người đã tan biến.
Chân tôi vỗ nhẹ lên lưng mèo mun an ủi: 'Không sao, chỉ là hai hòn dái thôi mà!'
Nó ngoảnh mặt đi: 'Cưng không hiểu đâu, đây là lòng tự trọng của một hoàng thượng đực.'
Mèo mướp thở dài, ngước nhìn trời một góc 45 độ, buồn rầu: 'Hoàng thượng ta từ lúc lọt lòng đã không có dái rồi.'
Mèo mun đeo vòng Elizabeth trông như quý bà: 'Không sao, ta không chê cưng đâu.'
Mèo mướp bảo tôi ngốc, nhưng chính nó mới là đứa đần độn.
Mèo cái vốn dĩ đâu có dái!
Nhưng mèo mun nhanh chóng được dỗ dành, hai con ôm nhau meo meo.
Mèo tam thể ngốc nghếch cũng khóc: 'Nhớ sen rồi, sao chưa đưa ta về?'
Con tam thể khác tính khí hung dữ: 'Nhớ phận làm tôi hạ đẳng làm gì? Chúng ta là mèo thượng đẳng!'
'Tiểu Cơm, nói mau, có phải cưng cũng nhớ sen không?'
'Đó là bố ta! Và ta tên Kiều Kiều, đừng gọi tiểu Cơm.' Tôi gầm gừ.
21
Bị nh/ốt hai ngày, anh cảnh sát trại mới đưa chúng tôi về.
Đúng giờ cơm trưa, năm con mèo xồng xộc nhảy vào nhà ăn.
Con tam thể hung hăng rít lên: 'To gan! Dám ăn tr/ộm khi ta vắng mặt! Sen kia, ta phang bãi khí đ/ộc đây!'
Con tam thể ngốc nhào vào lòng chủ: 'Meo~ Meo~' nghe thảm thiết.
Giọng thỏ thẻ! Đáng gh/ét!
Người cao nhất chính là bố ta, anh chạy tới giang tay.
Tôi phóng mình lên, chao ôi? Đâm sầm vào đầu gối anh?
Không thể nào, tôi co chân, vểnh mông, vẫy đuôi, lần này nhất định phải nhảy vào lòng gã râu quai nón. Tôi bật mạnh, và thật sự rơi vào vòng tay anh.
Rồi tôi há hốc mồm, hóa ra là gã râu quai nón cúi xuống đón tôi.
Không thể nào, lực bật của ta đâu?
'Ổn rồi Kiều Kiều, nhảy không cao cũng chẳng sao, miễn m/ập là được.'
Cả nhà ăn vang tiếng cười khoái trá.
Đáng gh/ét! Lấy niềm vui đ/è lên nỗi đ/au của hoàng thượng, lương tâm không cắn rứt sao?
'Meo meo meo!'
Cả phòng vang lên giọng thỏ thẻ, đám đàn ông cố hạ giọng, nũng nịu: 'Meo~'
Họ đang làm gì vậy?
Họ đang nói gì thế?
Đến nửa đêm tỉnh giấc cũng phải thốt lên: 'Mắc bệ/nh à?'
Loài người mà nũng nịu, mèo ta hết đất diễn.
22
Tên buôn người mới đến nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái, mỗi lần tôi đều dựng lông.
Gã râu quai nón cảnh cáo hắn: 'Dám nhìn con mèo của ta lần nữa, tao gi*t mày.'
Hắn r/un r/ẩy: 'Dạ...dạ không dám.'
Giác quan thú vật nhạy gấp mấy lần người, tôi luôn cảm thấy tên buôn người gần đây có gì sai sai.
Nghe gã trầm cảm tóc dài nói, tên buôn người mắc bệ/nh hiểm nghèo, sắp ch*t.
Tất cả đều cho là đáng đời, không ai thương hại.
Người sắp ch*t thường nói lời hiền lành.
Hắn ngày một héo úa, trong trại cũng chẳng ai b/ắt n/ạt nữa, chỉ thờ ơ.
Ai ngờ hắn lại là á/c q/uỷ ẩn mình.
Tối đó, mùi thơm đ/á/nh thức tôi, tôi húc húc gã râu quai nón, đói bụng quá.
Anh đang ngáy khò khò, ngủ say như ch*t, tôi không nỡ đ/á/nh thức.
Buồng giam khá rộng với tôi, tôi có thể nhảy ra. Lần theo mùi hương, tôi thấy một bàn tay cầm cá khô.
Cá khô với mèo là thứ quyến rũ bậc nhất!
Tôi meo meo phấn khích.
Ngẩng đầu, chợt thấy chủ nhân bàn tay - tên buôn người, khuôn mặt hắn méo mó với nụ cười đi/ên lo/ạn.
Tôi nuốt nước bọt lùi lại.
'Lại đây nào bé mèo, đến với chú ăn cá khô đi.'
Tôi vồ một cước, tốc độ mèo nhanh hơn người gấp bội.
Hắn rú lên đ/au đớn.
'Lại đây ăn cá đi.' Hắn tiếp tục dụ dỗ.
Mùi quá thơm, không hiểu sao tôi không cưỡng lại được bản năng, bước một bước, hai bước...
Hắn đột ngột vứt cá khô, hai tay chộp tới.
Hê hê, lừa được mày rồi! Ta nào có định lại gần.
Tôi né nhanh, ngậm lấy cá khô, vênh váo vẫy mông trêu ngươi.
Hắn trở mặt, ch/ửi rủa: 'Mèo ch*t! Tiểu s/úc si/nh, tao gi*t mày! Tao không gi*t được thằng râu quai nón, gi*t mày được không?'
Nói rồi ném đồ vật đi/ên cuồ/ng, tôi né tránh nhảy dựng.
Không ổn, giá như bớt m/ập đi đôi chút, giờ nhảy không nổi.
Hắn đi/ên lo/ạn kêu gào, đ/á/nh thức tù nhân xung quanh, gã râu quai nón cũng tỉnh, nghe thấy anh gọi:
'Kiều Kiều? Kiều Kiều đâu rồi?'
Tôi hoảng hốt đáp lời: 'Meo---'
Tên buôn người gào thét: 'Mèo ch*t! Đập ch*t mày, đ/ập ch*t!'
Gã râu quai nón đ/ập cửa sắt đi/ên cuồ/ng: 'Kiều Kiều! Về đây mau! Về với bố nào.'
23
Tiếng động nhanh chóng dẫn cảnh sát đến, anh cảnh sát trại lôi tên buôn người ra dạy dỗ.
Rồi túm cổ con mèo m/ập ú đem trả cho gã râu quai nón.
Rõ đầu đuôi, tôi còn bị anh cảnh sát đ/á/nh đít:
'Mày tham ăn! Dám ăn đồ của người lạ?'
Tôi kêu c/ứu gã râu quai nón bằng giọng thỏ thẻ hiếm hoi.
Ai ngờ anh lạnh lùng: 'Đáng đời! Đồ tham ăn! Bố đói mày à?'
Mười con mèo vàng chín con m/ập, còn một con đ/è sập giường.
Đó là thiên phú giống loài, trách ta sao được?
Trừng ph/ạt xong, gã râu quai nón hỏi: 'Có bị thương không?'
Anh cảnh sát thở dài: 'M/ập quá nhảy không nổi, hình như bị trúng cổ, không biết có sao không.'
Gã trầm cảm tóc dài cười tủm tỉm: 'Phiền anh cạo lông chỗ bị đ/ập kiểm tra đi.'
Mấy người đàn ông nhìn nhau cười phá lên.
Một ngày sau, tôi được trả về với vòng lông cổ đã biến mất.
Chương 10
Chương 10
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Chương 20
Chương 6
Chương 6
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Bình luận
Bình luận Facebook