Tôi và thần linh có một lời cá cược

Chương 2

14/06/2025 15:40

Đúng vậy, năm năm đã trôi qua. Nếu anh ấy đã quên tôi và tìm một người khác, tôi chỉ có thể thở dài mà nói rằng đó là lẽ thường tình, bởi chẳng ai có nghĩa vụ phải thủ tiết thay mình. Liệu tôi có thể trông đợi Lục Thừa An thủ tiết cả đời vì tôi? Dù đ/au lòng và thất vọng, tôi vẫn sẽ thầm chúc phúc cho anh trong lòng rồi chấp nhận thua cuộc.

Nhưng anh lại tìm một bản sao.

Tôi không hiểu nổi cảm xúc trong lòng mình. Tôi yêu và tôn trọng anh, anh có thể yêu bất kỳ cô gái nào, nhưng không nên là người giống tôi đến thế. Bởi điều này khiến tôi cảm thấy phẫn nộ, bất mãn và... kinh t/ởm.

Nhìn vết thương trên tay, nếu là ngày trước, tôi đã giả vờ làm nũng với Lục Thừa An. Anh ấy hẳn sẽ vội vàng tìm băng cá nhân cẩn thận dán cho tôi, rồi nâng niu bàn tay tôi thổi phù phù. Giờ đây, tôi chỉ có thể lặng nhìn vết thương, tự nhủ mình không sao khi thấy bóng anh ôm người khác khuất dần.

"Không sao đâu Đường Vy" - Tôi tự trấn an. Đã năm năm rồi, Lục Thừa An không nhận ra cô là đương nhiên. Nhưng tay tôi vẫn đặt lên ng/ực trái, nơi những cơn đ/au âm ỉ không ngừng bứt rứt.

Sau năm năm tôi ch*t đi, anh có người yêu mới - một cô gái mang khuôn mặt giống hệt tôi. Điều này khiến tôi không thể kìm nén cơn thịnh nộ.

Tôi hỏi thăm đồng nghiệp Amy về chuyện giữa Lục Thừa An và Tô Lạc. Mục đích của tôi quá rõ ràng, cả công ty đều biết tôi vì anh mà đến. Amy bật mí: "Tô Lạc là bạn gái Lục tổng, họ ở bên nhau đã hơn bốn năm. Trời xanh còn có mắt, ban cho cô ấy nhan sắc nhưng lại lấy đi giọng nói. Nghe nói..." - cô hạ giọng - "cô ấy được ở bên anh lâu thế vì giống hệt người yêu cũ đã mất của tổng, kiểu như bạch nguyệt quang ấy mà. Như câu nói: 'Từ khi em đi, mọi phụ nữ bên anh đều là bóng hình của em'."

Tôi cười gượng, cảm thấy chuyện này thật lố bịch chứ không hề cảm động. Dù giống đến mấy, đó cũng không phải là tôi. Và chưa đầy một năm sau khi tôi ch*t, Lục Thừa An đã ở bên người khác.

Khi thu xếp hồ sơ và ổn định tâm trạng trở lại chỗ Lục Thừa An, anh đang chuẩn bị cho cuộc họp. Ánh mắt lạnh lùng lướt qua vết thương trên tay tôi, anh hỏi về lịch trình chiều nay. Tôi báo cáo trôi chảy mọi thứ từ sở thích của khách dự họp đến cách chuẩn bị đồ uống, điểm tâm. Anh ngạc nhiên ngẩng lên nhìn tôi - hẳn vì trước nay vẫn xem tôi là một tiểu thư kiêu kỳ vô công rỗi nghề.

Nhớ lại những ngày đầu anh khởi nghiệp, tôi từng cùng anh tiếp khách, uống rư/ợu, làm thư ký kiêm kế toán. Có lần bị khách hàng lừa mất tiền, tôi đ/ập vỡ chai rư/ợu trên đầu hắn giữa quán bar ồn ào. Lục Thừa An biết chuyện đã ôm ch/ặt tôi, mắt đỏ hoe: "Mất tiền có thể ki/ếm lại, chứ em mà sao thì anh sống sao nổi?". Từ đó anh không để tôi xông pha nữa.

Những năm tháng gian khó ấy đã khiến tôi mắc u/ng t/hư dạ dày. Chúng tôi từng là đôi cây bạch dương sánh vai, là tri kỷ, là chiến hữu. Liệu sở hữu lớp vỏ ngoài của tôi có khiến người khác thành tôi? Lục Thừa An à, anh khiến tôi thất vọng khôn ng/uôi.

Cuộc họp kéo dài đến đêm khuya. Khi tiễn mọi người về, chỉ còn lại tôi và anh bên cửa kính tòa nhà chọc trời. Anh quay sang hỏi tôi vài câu, rồi đột ngột nói: "Tống D/ao, cô khác với tưởng tượng của tôi. Nhưng hãy nghe điều này - đừng phí thời gian với tôi nữa".

Tôi lặng thinh. Có lẽ anh nghĩ lời tỏ tình lần đầu chỉ là cảm xúc nhất thời của một tiểu thư. Giá mà biết anh có bản sao thay thế, tôi đã không vội lộ rõ tâm ý đến thế. Bởi ngay từ đầu, anh đã đề phòng tôi.

Nhưng thực ra câu nói hôm ấy chính là lời tỏ tình năm xưa của anh. Hồi đại học, anh vốn là chàng trai trầm lặng khó đoán. Mãi đến khi tôi bị bạn bè kéo đi hẹn hò tập thể, anh mới hầm hầm tới tìm. Lúc say khướt, tôi cứ lảm nhảm giới thiệu bản thân với mọi người. Khi đến lượt anh, anh nắm ch/ặt tay tôi: "Anh biết em là Đường Vy, và em sẽ là bạn gái tương lai của anh". Tiếng reo hò vang lên, thế là chúng tôi thành đôi.

Đã bao năm rồi nhỉ? Nhìn anh lúc này, tôi chợt thấy bóng dáng chàng trai năm ấy - lạnh lùng mà e thẹn, đứng thẳng người trước mặt tôi.

Danh sách chương

4 chương
14/06/2025 15:42
0
14/06/2025 15:41
0
14/06/2025 15:40
0
14/06/2025 15:39
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu