Nhân viên lần báo cáo cuối đến Dư kết.
Anh đột nhiên buông câu ăn nhập gì:
"Ê? Sao mọi người nuôi thế?"
Rồi hãnh đưa trước kính.
"Thế nào? không?"
"Công nhà là con xinh nhất gian."
Không thể nổi.
Tôi nhắm tịt ước ch*t đi xong.
Ki/ếm cơm thật dễ dàng.
4
Mới nhà, toàn riêng.
Nhưng hiểu từ nào, Dư cứ sau làm vào tôi, bế sang ta.
Lý do là cần sưởi ấm giường.
Nhưng thực sưởi gì, gh/ét vào chăn lắm.
Mỗi lần là tỉnh giấc.
Thỉnh thoảng mắt ta.
Nhưng phần lớn giả say, vì lười phản ứng.
Bởi nếu sẽ xoa đầu thì "Bé cưng đang mơ đấy à".
Thật ngán.
Mỗi lần nói lập nhắm mắt lại.
Sợ chậm giây là kìm cái lườm.
Nếu nói, sẽ tiếng gào tôi:
Tôi là mèo, phải ngốc!!
Lục Dư lên đóng cửa, ngoài.
Ban đầu giãy giụa, gào meo meo cửa.
Nhưng vô ích.
Mỗi lần kêu, chỉ vỗ tay hiệu gần.
Vài lần chống đối thành, đành chấp nhận số phận.
Ngủ ở đâu cũng nhau.
Giường êm hơn nữa.
5
Hôm nay chợp Dư sang bế tôi.
Buồn mắt cũng thèm mở.
Anh lên nhẹ nhàng, tiếp khì.
Một lát cửa tắm mở.
Khỏi cần nghĩ cũng là Dư rồi.
Tôi mắt nhắm tịt, quen thuộc dịch người sang nhường chỗ.
Tiếng động bên cạnh báo hiệu đã nằm xuống.
Lục Dư sấy tóc xong.
Việc đầu tiên khi lên là vào lòng.
Anh nằm mình.
Làn da trắng muốt, vùng thường che phủ càng trắng sáng.
Nổi bật nền da là hai điểm hồng phấn.
Tay vuốt ve bộ lông thói quen.
Bình thường hay gối đầu.
Đặt lên này là lần đầu.
Vốn định chạy đi, nhưng bao cơ ng/ực.
Ngay cả chạm cũng từng.
Trong lòng bỗng xao động, nằm im tại đó.
Liếc Dư, đang dán mắt vào thoại, chắc để ý tôi.
Tôi đưa chân nhấn thử vài cái.
Khác với tưởng tượng, giác mềm mềm.
Thấy lạ, nhấn thêm vài dùng chân xoa xoa nhận kết cấu da thịt.
Cảm giác... à không, xúc giác thật tuyệt.
Bỗng có ánh mắt dán vào mình.
Ngẩng lên thì Dư đã bỏ thoại xuống, đang chằm chằm.
Ánh mắt nhau, bật Nụ lúm đồng rất đẹp.
Tôi gi/ật rụt nằm im giả ngây thơ.
Tay mê đuôi tôi. Bàn tay thon dài nổi bật nền lông đuôi.
Lục Dư tôi, mắt ánh lên vui "Ngoan cả nhào bột nữa à".
Lời khen vu vơ đỏ mặt, dám thẳng.
Ngón tay xoay chóp đuôi, ngáy.
Một rụt đuôi ngượng.
6
Phải công nằm thứ mềm mại ấm áp này rất dễ chịu.
Nhắm mắt lát, thiếp đi.
Trong mơ, trà sữa.
Từ khi hóa mèo, đã bỏ lỡ bao vị.
Thèm lắm, lắm.
Cầm ly trà tay, mạnh hút.
Nhưng càng càng dở.
Uống nào.
Bực mình, cắn mạnh hút.
Bỗng tiếng Dư rên khẽ.
Giọng đ/á/nh thức tỉnh mộng.
Bực mắt liếc cái đầy oán h/ận.
Thì đèn đã bật.
Lục Dư đang xoa sống mũi tôi, khàn khàn: "Cưng à, đừng cắn nữa".
Tôi lập nhả ra.
Nhìn xuống mới hay cắn phải thứ gì.
Mặt đỏ rực lên.
Ch*t thật, nhảy xuống giường.
Lại ti/ếng r/ên đ/au ta.
Ch*t dẫm trúng chỗ rồi.
Hoảng suýt ngã nhào.
Thật muốn ch*t đi được.
Cảm giác kẻ bi/ến th/ái vậy.
Mặc Dư tên, giả đi/ếc.
Co ro giá leo trèo, giả quên.
Bình luận
Bình luận Facebook