Tôi nhướn mày: "Hắn biết sai chỗ nào chứ, hắn còn chưa đưa ra lời giải thích thỏa đáng cho cô."
"Đó là do hắn ăn nói vụng về thôi, em biết trong lòng hắn vẫn có em."
Cố Bắc Minh đầy xúc động, đưa á/c nữ phụ cho bác sĩ tới c/ứu rồi ôm lấy nữ chính: "Vân Vân, em hiểu anh, sau này anh nhất định sẽ đối tốt với em."
Nữ chính nở nụ cười ngọt ngào: "Tốt."
Lần nữa, tôi nhận được phần thưởng một triệu từ hệ thống.
Tôi cũng cười đầy hạnh phúc, hai người các người cứ diễn trò đi.
Tình yêu của các người, sẽ do ta gìn giữ.
Hệ thống thán phục: 【Như vậy cũng được?】
Tôi nhún vai: "Tiểu thư đào tơ là vậy đấy, cô ta có thể gi/ận dỗi nam chính, nhưng sẽ không cho phép người khác làm khó hắn."
Dù nam nữ chính đã hòa hợp, nhưng nghĩ tới trong truyện hai người này hai ngày cãi nhỏ, ba ngày cãi lớn, tôi cảm thấy không thể ngồi yên chờ đôi đi/ên nam nữ này nổi đi/ên.
Tôi phải làm gì đó mới được!
5
Việc đầu tiên tôi làm là lắp đầy camera trong nhà, xe hơi, và công ty của Cố Bắc Minh.
Đảm bảo khi á/c nữ phụ h/ãm h/ại nữ chính 'người hiền như cúc, không tranh không giành', sẽ có camera làm chứng cho nữ chính.
Ồ, tôi còn tặng nữ chính sợi dây chuyển gắn camera siêu nhỏ.
Camera có chức năng nhận diện khuôn mặt, thường ở chế độ chờ, khi gặp á/c nữ phụ sẽ tự động kích hoạt.
Nhưng nữ chính không muốn đeo, cô âu yếm sờ sợi dây chuyền hình hoa cúc trên cổ: "Cảm ơn ý tốt của mẹ, nhưng con đã có dây chuyền Bắc Minh tặng rồi, đây là thiết kế riêng của anh ấy, đại diện cho tình yêu dành cho con."
Tôi: "Con có biết chiếc dây chuyền này không phải đ/ộc quyền của con không? Cố Bắc Minh tặng Yên Yên dây chuyền á/c đ/ộc, tặng em gái nuôi dây chuyền bạch liên hoa, cũng là tự thiết kế đấy."
Lời nói này tựa như tiếng thì thầm của á/c q/uỷ.
"Cái gì?"
Nữ chính lập tức biến sắc, định đi tính sổ với nam chính.
Hệ thống thở dài: 【Cô đang làm gì vậy? Thế này nam nữ chính lại hiểu lầm nhau mất.】
Tôi cười khành khạch: "Sợ gì, hai cái t/át của ta đ/ập xuống, nữ chính lại xót thương nam chính, hiểu lầm tự khắc giải tỏa."
Hệ thống: 【...Tôi nghi ngờ cô chỉ muốn đ/á/nh nam chính.】
"Không." Tôi mỉm cười, "Ta chỉ đang tạo thành tích cho bản thân thôi."
Xét cho cùng, chỉ cần giúp nam nữ chính giải trừ hiểu lầm, là có thể nhận thưởng một triệu tươi!
Hệ thống: 【...Sao tôi cảm giác cô hợp làm á/c nữ phụ hơn thế?】
6
Tôi theo nữ chính tới công ty.
Nữ chính và nam chính Cố Bắc Minh vừa cãi nhau vài câu, tôi đã tặng hắn hai cái t/át, vì nữ chính mà ra mặt.
Như dự đoán, nữ chính lại đứng ra che chở cho nam chính, biện hộ cho hắn.
Hiểu lầm giữa nam nữ chính thế là tan biến, tài khoản tôi lại nhận thêm một triệu.
Tôi ưỡn ng/ực kiêu hãnh rời khỏi tòa nhà công ty.
Hôm nay cũng là ngày làm việc tốt vậy.
Xong việc, tôi tới quán cà phê gặp á/c nữ phụ.
7
Vừa thấy á/c nữ phụ, tôi đưa ngay tờ séc, ra dáng bà mẹ chồng đ/ộc á/c trong tiểu thuyết: "Cho con 500 triệu, rời khỏi con trai ta."
Ác nữ phụ kiên định: "Dì ơi, em thật lòng yêu Bắc Minh."
Tôi mặc cả: "Một tỷ thì sao?"
Ác nữ phụ nhíu mày: "Dì đừng dùng đồng tiền nhơ bẩn làm ô uế tình yêu của em dành cho anh ấy."
"Thế hai tỷ?"
Ác nữ phụ vừa định nói, tôi đã thu lại tờ séc: "Thôi, ta biết con không thể rời Cố Bắc Minh rồi."
Tôi thật không hiểu nổi mấy cô nữ chính, nữ phụ này.
Bỏ qua bao nhiêu tiền không lấy, cứ khư khư tranh giành gã đàn ông bạc tình.
Nếu là tôi, đừng nói 500 triệu, chỉ 100 triệu là b/án gã luôn.
Bỗng tôi nghe Liễu Yên Yên ấp úng: "Dì ơi, nếu dì cho cháu hai tỷ, cháu cũng không phải không thể rời Bắc Minh."
Tôi sững người: "Cháu không phải không thể thiếu Cố Bắc Minh sao?"
Ác nữ phụ e thẹn cười: "Ai ngờ dì cho nhiều thế cơ chứ."
Tôi: "...Nhưng ta đột nhiên không muốn cho nữa."
Tôi chợt nhớ ra, nếu á/c nữ phụ rút lui, không quậy phá nữa, thì lấy đâu ra lông cừu để vặt nam nữ chính.
Ác nữ phụ đ/au lòng: "Giá mà cháu không giằng co với dì."
Lời nói rất khẽ, nhưng tôi vẫn nghe được.
Tôi gi/ật mình.
Nữ phụ này không phải muốn bằng mọi giá có được nam chính sao? Sao vì tiền lại từ bỏ?
Không nghĩ thông, tôi đành bỏ qua.
Tôi uống ngụm cà phê thanh lịch: "Ta đi trước đây."
Chưa đi được hai bước, tôi nghe thấy tiếng lẩm bẩm của á/c nữ phụ: "Trời đất q/uỷ thần ơi, tao muốn Disney (ch/ửi) mày, tao muốn Disney (ch/ửi) mày."
Tôi hoàn toàn sửng sốt.
Đây không phải khẩu ngữ của đứa bạn thân tôi sao?
Trong nguyên tác cũng không có chi tiết Disney này.
Trên đời không thể có trùng hợp nào khó tin thế.
Nghĩ vậy, tôi quay lại chạy tới trước mặt á/c nữ phụ, dò hỏi: "Liễu Yên Yên?"
Ác nữ phụ nước mắt lưng tròng: "Trời, đồng hương hả? Chị là?"
8
"Ta là Triệu Du."
"Hóa ra chị cũng xuyên qua rồi, tốt quá, em không cô đơn nữa."
Đứa bạn thân Liễu Yên Yên của tôi ôm lấy tôi, khóc nước mắt nước mũi giàn giụa.
Đợi cô ấy bình tĩnh lại, tôi hỏi: "Tình hình hiện tại của em thế nào?"
Nhắc tới chuyện này, Liễu Yên Yên hối h/ận vô cùng.
Nguyên nhân là cô xem video giải trí có ghi chú: "Trong giới tiểu thuyết, họ tên quyết định thân phận, ví dụ á/c nữ phụ đa phần tên Liễu Yên Yên."
Trong sách, Liễu Yên Yên từng nghèo, từng giàu, từng trà xanh, từng hèn, từng ngang ngược, từng mưu mô, nhưng chưa từng x/ấu xí.
Đứa bạn tôi bình luận: 【Tên em là Liễu Yên Yên.】
Cư dân mạng bắt đầu cười haha: 【Mau học thuộc toàn văn đi, rồi chờ xuyên không đó.】
Bạn tôi không để tâm, kết quả tỉnh dậy đã xuyên thành á/c nữ phụ nghèo khó, mưu mô Liễu Yên Yên.
Tôi hỏi: "Vậy em định lấy tiền chia tay khủng từ tay ta, sống tốt ở thế giới này sao?"
"Không."
Bạn tôi nói, cô ấy cũng đã buộc định một hệ thống tên "Hệ thống nghịch tập á/c nữ phụ".
Hóa ra có một bộ phận đ/ộc giả không hài lòng với kết cục bi thảm của á/c nữ phụ trong sách.
Trong truyện, á/c nữ phụ và nữ chính đều xuất thân từ viện mồ côi, là chị em kết nghĩa.
Bình luận
Bình luận Facebook