Có lẽ là câu 'Tôi và anh ta không có qu/an h/ệ gì'? Nhưng dáng vẻ của Hứa Trì lúc này thật sự rất đ/áng s/ợ. Suốt đường đi, tôi đều cố gắng dỗ dành anh ấy vui vẻ, đặc biệt tìm rất nhiều chủ đề: 'Vừa rồi em chỉ sợ bị người khác hiểu lầm thôi, anh đừng suy nghĩ nhiều.' 'Cảm ơn anh hôm nay đã đi chơi cùng em, em thật sự rất vui.' 'Lần sau anh muốn đi đâu em đều có thể đi cùng.' 'Anh có muốn ăn gì không? Em mời anh nhé.' 'Anh đừng im lặng vậy chứ, Hứa Trì.'... Dùng hết tuyệt chiêu nhưng thái độ anh ấy vẫn không thay đổi. Thế là tôi thử dùng chiêu cuối cùng, giọng nhẹ nhàng nói: 'Đừng gi/ận nữa, Hứa Trì ca ca.' Hứa Trì dừng bước, lông mày hơi nhíu lên: 'Gọi gì cơ?' 'Nói lại lần nữa?' 'Ca... ca ca.' Hứa Trì cúi mắt, hàng mi dài khẽ rung như có chú bướm đang đ/ập cánh. Anh bật cười, cuối cùng nét mặt giãn ra: 'Ừ, không gi/ận nữa.'... Kiếp trước tôi chắc n/ợ anh ta thật. 11 Tháng này mẹ khó khăn lắm mới gọi điện về, ngoài hỏi chuyện học hành vẫn chỉ là học hành. 'Quỳ Quỳ, sắp đến tuần cuối kỳ rồi, con phải thi tốt nhé, xong sẽ có thưởng.' 'Muốn gì nào? Bố con vừa nhận dự án lớn, có lẽ sẽ bận đến Tết.' 'Ở trường cố gắng nâng cao điểm số, tham gia nhiều hoạt động để tranh thủ bảo lưu.' 'Nếu không bảo lưu được thì đi du học. Trước đã bảo con đi du học mà con không chịu, để bản thân áp lực thế...' Tôi im lặng nghe, không định cãi lại. Hứa Trì ngồi trên sofa ôm máy tính làm việc, thỉnh thoảng liếc nhìn tôi. Tôi lặng lẽ vê vê mái tóc. Đến khi mẹ nhắc đến Hứa Trì, tôi mới dừng tay. Mẹ có lẽ hiểu ý nên đổi chủ đề: 'Hứa Trì ổn chứ? Ở nhà ta có quen không?' Tôi lẩm bẩm: 'Cậu ấy quen lắm rồi, coi như nhà mình ấy.' 'Hai đứa quen nhau thế nào? Mẹ không phản đối con yêu đâu, nhưng phải xem nhân phẩm đối phương trước.' Tôi: 'Hả? Yêu đương gì? Con và cậu ấy?' Giọng tôi vô tình cao hơn, khiến Hứa Trì lại nhìn sang. Anh có vẻ cũng hứng thú với chủ đề này. Mẹ hào hứng: 'Người khác mẹ không yên tâm, nhưng Tiểu Hứa thì được. Trước mẹ đã thấy cậu ấy đối xử đặc biệt với con, không phải kiểu anh em. Con không cảm nhận được sao?' Phòng khách yên lặng đến mức nghe cả tiếng kim đồng hồ. Dù dùng điện thoại, Hứa Trì vẫn nghe rõ. Tôi cuống quýt kéo chăn đắp lên người: 'Không có đâu ạ, cậu ấy tốt với con thật nhưng chưa đến mức đó.' Mẹ còn định nói gì, tôi vội kéo xa điện thoại: 'Hình như mất sóng rồi, hôm nay nói đến đây thôi, ngủ sớm nhé!' Cúp máy, tôi và Hứa Trì nhìn nhau, tôi cười ngượng nghịu. Hứa Trì gập máy tính: 'Nói chuyện vui không?' Tôi sờ mũi: 'Không, vẫn là mấy chuyện học hành thôi.' Hứa Trì nghiêm túc: 'Học kết hợp nghỉ ngơi rất quan trọng. Em áp lực nhiều, lúc nào buồn có thể tâm sự với anh.' Câu nói khiến đầu tôi choáng váng, adrenaline tăng cao. Thực ra, tôi chưa từng nói rằng Hứa Trì hiểu tôi hơn cả bố mẹ. Anh ấy thật sự rất tinh tế. 12 Khương Miên gửi tôi ảnh chụp diễn đàn có hình tôi và Hứa Trì đi chơi. Chín tấm, giữa là cảnh anh cúi xuống lau vết bẩn trên váy tôi, chau mày nhưng động tác cẩn thận. Khương Miên nhắn liên tục: [Bảo không quen giờ gọi thế này?] [Đến bước nào rồi, khai mau!] [Hay là đã yêu rồi? Nhìn ảnh đầy ẩn ý...] Tôi gửi icon mặt lơ: [Thừa nhận là thân hơn chút... nhưng chưa đến mức đó.] Xem ảnh phải công nhận chụp đẹp, tưởng nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp. Bình luận còn phấn khích hơn: [Trai xinh gái đẹp, xem free được sao?] [Cuối cùng không phải mỹ nhân và quái thú nữa... đăng thêm đi!] [Lần đầu thấy Hứa Trì đi cùng bạn gái, đang hẹn hò à?] [Nhìn Hứa Trì vui gh/ê, ảnh này sưởi ấm trái tim.] Bài đăng chắc vài ngày sẽ chìm. Đang định thoát, tay lại lưu ảnh vào máy. Xong lại tự hỏi mình làm gì thế, rồi tự an ủi: 'Kỷ niệm đẹp mà.' 13 Mấy hôm nay còn vài buổi học. Tan học đi ngang dãy máy tính, tôi dừng chân. Liếc vào phòng học trống, thấy bóng dáng quen thuộc. Hứa Trì đang ngồi đối diện một cô gái, trò chuyện.
Bình luận
Bình luận Facebook