Tối thứ Sáu, tôi cùng chồng đi xem phim "Cô Ấy Biến Mất". Khi cảnh lồng chống cá m/ập và bầu trời sao dưới đáy biển xuất hiện, Lục Nhiên buông lời đùa cợt nửa thật nửa giỡn: "Nhân vật nam chính này th/ủ đo/ạn vẫn còn thô thiển lắm. Nếu là tôi, nhất định sẽ thực hiện được vụ án hoàn hảo". Nhìn gương mặt hưng phấn của Lục Nhiên, tôi siết ch/ặt tay mỉm cười. Cuối cùng chồng tôi cũng chuẩn bị ra tay với tôi rồi.
1. Tôi và Lục Nhiên yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Chỉ sau một tháng quen biết, chúng tôi kết hôn chớp nhoáng. Trong tháng đó, Lục Nhiên dùng trăm phương ngàn kế chiều chuộng tôi. Biết tôi mồ côi cha từ nhỏ, mẹ đi bước nữa không liên lạc, hắn khoác lên mình vẻ nam tử trưởng thành đáng tin cậy. Khiến tôi trở nên phụ thuộc, rồi dễ dàng đốn gục trái tim tôi.
Nhưng tôi biết rõ, lý do hắn "yêu" tôi tha thiết đến vậy là vì số quỹ tín thụ cha để lại cho tôi. Từ năm 30 tuổi, mỗi năm tôi sẽ nhận được 5 triệu tệ. Một khi tôi qu/a đ/ời vì t/ai n/ạn hoặc bệ/nh tật, người thừa kế sẽ được hưởng toàn bộ số tiền. Chắc chắn Lục Nhiên đang thèm khát món hời này lắm. Bởi tài sản thừa kế từ hai người vợ trước đã bị hắn tiêu xài phung phí, lại còn n/ợ nần chồng chất. Tôi - tỷ phú tự thân - chính là cọng rơm c/ứu mạng hiếm có ngàn năm của hắn...
...
2. Việc Lục Nhiên muốn gi*t tôi được hắn che giấu rất kỹ. Đáng tiếc, đối thủ của hắn lại là tôi. Hôm nay Lục Nhiên về sớm, vừa bước vào cửa đã không giấu nổi vẻ hớn hở: "Lam Lam mau lại xem anh tặng em quà gì này?". Đó là một chú cún màu trắng, lưỡi ươn ướt thè dài, bộ lông xoăn tít trông vô cùng đáng yêu.
Lục Nhiên bảo nó tên Mạc Mạc, là giống chó Bichon được nhận từ nhà bạn. "Dạo này anh bận dự án mới, ít có thời gian bên em. Em luôn nói ở nhà một mình cô đơn mà? Tối nay anh phải đi công tác, để Mạc Mạc ở lại cùng em nhé". Tôi vuốt ve bộ lông xù xì của nó, bất giác nghi ngờ: Bichon mà trông thế này ư?!
Vừa tiễn Lục Nhiên ra khỏi cửa, tôi lập tức đưa "tiểu thiên thần" này đến phòng khám thú y. Sau khi kiểm tra, bác sĩ cho biết: Đây là giống chó Pitbull bạch tạng đột biến lông dài, bản tính hung dữ đã qua huấn luyện. "Lông cổ bị mòn do vòng điện, chân sau có mã số trường đấu chó ngầm. Răng được mài nhọn, không thích hợp nuôi làm thú cưng". Tôi hỏi cách xử lý, bác sĩ khuyên nên an tử.
...
Nửa đêm, Lục Nhiên về nhà sớm hơn dự kiến. Hắn nín thở mở cửa, hy vọng thấy cảnh tôi nằm m/áu me dưới nanh chó. Nhưng khi đèn bật sáng, hắn gi/ật mình thấy tôi ngồi thừ người trên giường. "Lam Lam! Sao em chưa ngủ?". Tôi đỏ mắt: "Mạc Mạc mất tích rồi. Em tìm khắp nơi không thấy, không biết có bị bắt tr/ộm không". Lục Nhiên ôm tôi an ủi: "Không sao, ngày mai anh sẽ tìm". Tôi áp mặt vào ng/ực hắn, ngửi thấy mùi xú uế của kẻ bất lương...
Bình luận
Bình luận Facebook