“Yên đi, giờ cô ấy chỉ đến thôi. lại chỉ đùa chút cho vui, lộ đâu.”
Trong lòng dậy sóng – Minh ngoại tình!
Vậy do anh ấy dạo về hơn, còn chủ động ngủ rõ.
Không đ/au lòng, thật còn hơn bị bưng bít.
Tôi gắng quay xong đoạn video. Mẹ chồng Minh hay tỉnh.
Trở lại giường, trằn trọc đêm.
5
Ban ngày, Minh làm, mẹ chồng ra ngoài.
Con nằm nôi, hiểu nghĩ gì mà cười khúc khích.
Nó còn quá hiểu đời.
Nhìn mặt ngây thơ con, lòng quặn thắt, nước lăn dài.
Lúc này, nhớ mẹ ruột da diết.
Tôi khá giả phố, từ tất theo tiếng tình về quê chồng.
Nhà anh ở tỉnh khác, phố nhỏ, điều kiện kém nơi lớn lên.
Ba mẹ phản đối kịch liệt, nỡ xứ.
Nhưng nhất quyết: “Máy chỉ hai tiếng, cuối tuần nào về thăm mà!”
Mẹ thở dài: “Con còn non nớt, đời đâu đơn giản nghĩ?”
Giờ mẹ đúng.
Hai nhà, đếm đầu ngón tay về thăm.
Thời gian, tiền bạc, công sức đều trở rào cản.
Lần sinh con, mẹ lên chăm ngày vội về – bà còn chăm bố.
Sức bố tốt, có khi mổ mà chẳng về thăm.
Chuyên ngành ở phố việc phù hợp, nhập giảm nửa.
Trong khi Minh thi vào cơ tốt, có giá” họ hàng.
Vì thế, mẹ chồng ít tỏ thái độ kh/inh thường.
Nhớ lại ngày xưa, từng học sinh top đầu, niềm tự hào mẹ.
Sự hy sinh ng/u ngốc có đổi lấy hạnh phúc? Được công nhận?
Sau sinh, bị xem cái máy cho bú chồng!
Trước xem còn chê nhân nữ chính.
Hóa ra, mình kẻ m/ù quá/ng tình yêu, Hứa Tẩn thứ thiệt!
Khóc xong, lòng nhẹ nhõm hơn.
Ly hôn quyết rồi.
Nhưng đừng hòng yên ổn!
6
Những ngày tiếp theo qua bình lặng.
Họ tưởng chịu phục.
Nhưng thực ra đang âm thầm chuẩn bị.
Khi mọi thứ sàng, ôm cùng đồ dùng thiết yếu rời nhà.
Dưới lầu, xe đợi chị Trương – trợ hậu sản tôi.
Xe đưa chúng đến khách sạn nơi đặt suite tháng.
Giá rẻ, tiền chính dùng cho những lúc thế này.
Ổn chỗ ở, giao cho chị Trương.
Rất có kinh nghiệm, chị dỗ bú xong ngủ ngay.
Tôi đóng phòng, bật chế độ máy chỉ WiFi, hết hệ WeChat.
Ngoài trời lất phất.
Ngày mưa, mình, vướng bận.
Chiến đấu thôi!
Tôi sửa đoạn video quay, âm thanh.
Mở nhóm họ hàng chồng – “Gia bấm gửi.
Tôi: 【Video】
Tôi: 【Tình tử thật vĩ lớn báu 『Thả tim』『Thả tim』@mẹ chồng @chồng】
Một lúc sau, nhóm im phắc.
Tôi kiên nhẫn chờ.
Chồng: 【Mày lén chụp ảnh hả!】
Mẹ chồng: 【Xóa ngay! Mau lên!】
Tôi: 【Tiếc quá, xóa rồi ạ. lại đang khen mẹ chồng】
Tôi: 【Dù Minh 29 tuổi cậu ấm Cảnh mẹ trần truồng quả mực hiếu thuận.】
Chồng: máy ngay!】
Con 【Cái giống Nhật lắm, đừng có bịa hại tôi.@tôi】
Dì 【Phim Nhật gì? xem mấy thứ nhảm nhí nữa tịch điện thoại!】
Dì 【Chị em nói. Minh lớn thế sao còn chung? giữ khoảng cách mẹ chứ? Làm x/ấu cho trẻ.】
Con năm: 【Kinh dị quá, em muốn kết hôn nữa rồi…】
Dượng năm: 【Nói bậy! Thu hồi đi.@con năm】
Con năm: 【Không! Từ anh Minh th/ái quá.】
Dì năm: vậy? chỉ là… là…】
Dì ậm ừ mãi xong.
Dì năm: 【Mày lấy chồng chứ! bình ba.】
Mẹ chồng: 【Tôi bình à? lớn đoạn tuyệt mẹ sao?】
Mẹ chồng: 【Nuôi vất vả bao năm, lấy vợ xong còn nữa? bằng không?】
Mẹ chồng đi/ên nhảm, khi chồng tục nhắc nghe máy.
Dì bắt đầu công kích.
Chồng kinh doanh khách sạn chuỗi, rất giàu.
Trong mọi người, bà hoàng sang ở hưởng thụ.
Nhưng thực chất, vẻ hào nhoáng ấy mục ruỗng từ lâu.
Dì 【Tiểu Tuyên về hai rồi. Cách mẹ chồng đối đãi con, mọi người đều thấy – xem ruột vậy.】
Dì 【Hôn nhân tốt cần người vợ khéo vun vén. Đàn bà đình, chẳng nhẫn nhịn đôi chút. Sao lại kích động mâu thuẫn?】
Tôi: 【Nhẫn kiểu à? Chồng nuôi tuổi ngoài kia. Hè ngoái còn giả vờ công tác, dắt bồ Disneyland Kong. hé nửa lời?】
Tôi: 【Ai bảo đời làm nội trợ, ki/ếm đồng nào, ly hôn thì sống sao nổi?】
Bình luận
Bình luận Facebook