Rốt cuộc Tống Hâm đã bại hoại danh tiếng, tôi không cần thiết phải đối phó với hắn nữa.
Nhưng hắn rõ ràng vẫn đang s/ỉ nh/ục trí thông minh của tôi!
Dùng t/ự s*t để u/y hi*p tôi đến khách sạn, nếu tôi đi rồi, hắn định làm gì tôi đây?
Muốn chơi trí n/ão với tôi?
Vậy tôi sẽ cùng hắn chơi tới bến.
Tôi quay đầu liền gửi tên khách sạn và số phòng cho Giang Y Y.
Giang Y Y vẫn luôn tưởng Tống Hâm là công tử nhà giàu, tôi tin rằng với số n/ợ đeo bám, cô ta nhất định biết phải làm gì tiếp theo.
10
Kể từ khi tôi bày kế để Giang Y Y và Tống Hâm gặp mặt ở khách sạn, đã qua nửa tháng.
Trợ lý Vương nói, Giang Y Y đã hoàn trả toàn bộ số n/ợ.
Tôi tưởng chuyện đến đây là hết.
Tiền Giang Y Y trả n/ợ, chắc chắn là lấy từ Tống Hâm.
Tống Hâm không biết những món đồ tôi tặng có giá trị bao nhiêu, nhưng Giang Y Y thì rõ như lòng bàn tay.
Dù vậy, kể cả cô ta lấy đồ của Tống Hâm, dù là lừa gạt hay tr/ộm cắp, cũng không liên quan đến tôi.
Suốt thời gian này, tôi và Hướng Hằng đang hưởng ứng chỉ đạo... hẹn hò!
Với mối qu/an h/ệ này, hai bên gia đình đều rất ủng hộ, bản thân tôi cũng ngày càng đắm chìm trong tình cảm này.
Chúng tôi tương xứng về kinh tế, ở bên nhau thoải mái tự nhiên, không cần như với Tống Hâm - lúc nào cũng phải dè chừng cảm xúc của hắn.
Chúng tôi hợp nhau về quan điểm và sở thích, có vô số đề tài chung, kể cả khi im lặng cũng không thấy ngượng ngùng.
Đôi lúc tôi còn nghĩ Giang Y Y là người trời phái đến giúp tôi, cô ta xuất hiện đã vạch trần bộ mặt thật của Tống Hâm, còn giúp tôi nhặt được bảo bối Hướng Hằng. Nghĩ vậy, Giang Y Y đúng là ân nhân của tôi.
Tôi không quan tâm Tống Hâm và Giang Y Y nữa, chỉ tập trung sống tốt từng ngày.
Cho đến một hôm, trường lại rộ lên tin chấn động!
Tống Hâm mưu sát chưa thành, bị bắt giam!
Lúc 5h chiều, tôi và Hướng Hằng đang ăn tối thì nghe tiếng còi cảnh sát và xe c/ứu thương hướng về phía hồ.
Sau bữa ăn, nghe bạn học kể lại: Tống Hâm định dìm ch*t Giang Y Y, may có người đi ngang qua phát hiện nên báo cảnh sát.
Giang Y Y được xe c/ứu thương chở đi, Tống Hâm bị tạm giam.
Mấy ngày sau, tôi biết được toàn bộ sự tình.
Hôm đó, Giang Y Y đến phòng khách sạn gặp Tống Hâm.
Cô ta định xin Tống Hâm giúp trả n/ợ.
Tống Hâm đương nhiên cự tuyệt.
Thế là cô ta cho Tống Hâm uống th/uốc mê, tr/ộm chiếc đồng hồ của hắn, còn chụp lại nhiều ảnh nh.ạy cả.m để u/y hi*p.
Sau khi b/án đồng hồ trả n/ợ, Giang Y Y lại hết tiền.
Cô ta không dám về trường sợ bị chê cười, nhưng mẹ cô ép phải đối diện sự thật, đuổi khỏi nhà.
Không còn đường lui, Giang Y Y dùng ảnh nóng ép Tống Hâm đưa tiền.
Tống Hâm nhà nghèo, lấy đâu ra tiền cho cô ta tiêu xài.
Giang Y Y không tin, cho rằng Tống Hâm cố tình trả th/ù.
Cô ta chất vấn: 'Rõ ràng một chiếc đồng hồ của anh đáng giá mấy chục triệu, sao không chịu cho tôi mượn vài triệu ứng phó?'
Tống Hâm không hề biết giá trị chiếc đồng hồ, tra hỏi mãi mới biết nó đáng giá mấy chục triệu.
Hắn lập tức đòi Giang Y Y trả lại, nói rằng đó là quà sinh nhật tôi tặng.
Giang Y Y không tin, cho là Tống Hâm bịa cớ, liền đăng lên mạng trường một tấm ảnh nóng (đã che mặt) để dọa.
Cô ta không ngờ hành động này khiến Tống Hâm vốn đang căng thẳng phát đi/ên.
Tống Hâm tìm gặp Giang Y Y bên hồ, không nói không rằng dìm cô ta xuống nước mấy phút đến khi bất động mới buông.
May có sinh viên đi ngang kéo Tống Hâm ra, sơ c/ứu cho Giang Y Y kịp thời, nếu không hắn đã thành sát nhân.
Việc này gây chấn động lớn vì tính chất quá x/ấu xa.
Tống Hâm và Giang Y Y bị nhà trường khai trừ.
Từ đó về sau, tôi không gặp lại Giang Y Y.
Riêng Tống Hâm, vì bị kết án, tôi có đến thăm hắn trong tù.
Thấy tôi, Tống Hâm hối h/ận khóc lóc.
Hắn nói: 'Anh xin lỗi em, lúc đó anh định dụ em đến khách sạn để qu/an h/ệ, quay clip đe dọa em quay lại.'
Hắn khóc: 'Anh biết lỗi rồi, trời ph/ạt anh nên mới bị Giang Y Y hạ th/uốc!'.
Tống Hâm hỏi tôi: 'Giang Y Y nói chiếc đồng hồ em tặng đáng giá mấy chục triệu, thật sao?'
Tôi gật đầu: 'Đúng thế. Ngoài đồng hồ, thắt lưng Valentine, trâm cài năm mới đều đắt tiền. Ra tù rồi anh có thể b/án đi.'
Tống Hâm sụp đổ.
Hắn vừa nguyền rủa Giang Y Y vừa tự t/át đến mức cảnh vệ phải lôi đi.
Nhìn Tống Hâm tiều tụy như già đi chục tuổi, tôi không tiết lộ thân phận con gái Giang Hữu Phú.
Trên đường về, tôi thở dài: 'Một bức tường cách biệt giữa sinh viên ưu tú và tù nhân. Tham lam không kiểm soát sẽ bị d/ục v/ọng hủy diệt.'
Hướng Hằng siết tay tôi: 'Vậy nên người ta có thể tham, nhưng đừng tham lam. May thay, cả đời này anh chỉ tham mỗi em.'
Tôi ấm lòng, hôn lên tay anh: 'Ừ, đã hứa rồi nhé, cả đời chỉ tham một người!'
Bình luận
Bình luận Facebook