Tôi lười giải thích, bước đi thong thả.
Rồi một mình vác vali lên tầng ba.
3.
Đến khi ổn định xong trong ký túc xá, trời đã gần tối.
Tôi lập tức nhắn tin cho Chu Dật.
Tôi: Cậu đang ở đâu?
Chu Dật: Cậu muốn làm gì?
Tôi: Đừng có quản.
Chu Dật: Chậc.
Chu Dật: Sân bóng rổ.
Tôi nắm ch/ặt thẻ ngân hàng trong tay đi một đoạn khá xa mới tới sân bóng.
Đây là thẻ tôi lấy tr/ộm từ mẹ.
Nghĩ đến đây mặt tôi đỏ bừng, dù sao bà ấy cũng lừa Chu Dật một khoản tiền lớn.
Khi thấy Chu Dật, cậu ta vừa ném xong một quả ba điểm, tay vén áo lên lau mồ hôi.
Tôi nhăn nhó giơ hình số "tám".
Tên này lại có tới tám múi cơ bụng.
Đúng lúc Chu Dật quay lại, tiến thẳng về phía tôi.
Tôi thấy mấy cô gái đang xem bóng rổ dõi theo bước chân cậu ta.
Xèo...
"Ra chỗ vắng người đi."
Chu Dật: "Hả?"
Trong ánh mắt nghi hoặc của cậu ta, tôi thấy rõ sự thiếu tin tưởng.
Nhưng tôi lười giải thích, nắm tay cậu ta kéo ra hành lang.
Đi một lúc, Chu Dật dừng lại, dù hơi khó chịu vẫn ôn hòa hỏi: "Rốt cuộc em muốn gì?"
Tôi đưa thẻ ngân hàng cho cậu ta: "Nè, 20 triệu của anh.
Không lấy à?"
"Tôi không lấy, lúc đầu tôi không biết mẹ tôi lừa tiền anh."
Cậu ta cười khẩy, ánh mắt dừng trên tay tôi.
"Vậy em lấy tiền này mẹ em có biết không?"
Tôi đờ người.
Cậu ta cười khẽ, bĩu môi lắc đầu: "Thôi, em cứ giữ đi, coi như bồi thường cho cú đ/á hôm trước."
Nói xong, cậta chợt nhớ ra điều gì, cúi xuống đặt tay lên eo tôi vén nhẹ vạt áo.
Tôi vội lùi lại, t/át rõ to vào tay cậu ta: "Anh làm gì thế?"
Hóa ra anh không lấy 20 triệu là vì cái này à?
Cậu ta chợt hiểu: "Không, ở bệ/nh viện quen mắt rồi. Tôi chỉ xem vết bầm đỡ chưa."
"Quen mắt là sao?"
Cậu ta giải thích: "Lúc em chưa tỉnh, tôi đều giúp y tá đắp th/uốc cho em." Rồi nói thêm: "Yên tâm, chỉ xem phần eo thôi."
Tôi ngượng chín người.
Rồi gi/ận dữ nhét thẻ vào tay cậu ta, đồng thời xoa luôn cơ bụng cậu.
"Này, tôi sờ anh thế này anh thích không? Nên đừng có vén áo tôi nữa!"
Xem một lần không có nghĩa được xem mãi, hiểu chưa?
Cậu ta khẽ nhếch mép, tay to đặt lên vị trí tôi vừa chạm, giọng đùa cợt: "Khá thích đấy."
Tôi trợn tròn mắt.
Thấy biểu cảm của tôi, cậu ta cười ngả nghiêng.
Cậu vẫy tay: "Được rồi, tôi không xem nữa được chưa?"
"Tạm biệt!"
Tốt nhất đừng gặp lại!
4.
Nhưng tôi không ngờ đời sinh viên mới vào đã gặp chuyện ầm ĩ. Chưa đầy hai ngày, đã bị đăng lên tường confession.
Trên tường, tôi là đại gia giàu có bao nuôi nam thần trường.
Bài đăng tả sinh động:
[Tin bom tấn!] Hôm nay ở hành lang sân bóng rổ chứng kiến giao dịch mờ ám! Cô gái trong ảnh đưa thẻ ngân hàng cho Chu Dật! Sau đó Chu Dật thảnh thơi để cô ta sờ cơ bụng!
Tôi: Mặt già xem điện thoại trên tàu điện ngầm.
Kèm hai tấm ảnh: Một tấm tôi đưa thẻ cho Chu Dật, tấm kia tôi sờ bụng cậu ta. Đúng lúc bắt được nụ cười của Chu Dật.
Chà, nhìn thật giống thật.
Bình luận phía dưới:
[Bảo sao Chu Dật lạnh lùng thế mà hôm đó cô gái gọi cái là đi liền.]
[Trời ơi, tôi biết bé tân sinh đó! Hôm đó ép Chu Dật add Zalo rồi bảo 'Anh trai, nhớ rep em nhé'. Đây là khí chất đại gia sao?]
Cả đám đồng thanh:
[Chu Dật cũng muốn ăn mềm sao?]
Chu Dật: Danh tiếng tan nát.
Mắc mớ gì tôi? Chỉ tức kẻ chụp ảnh, chụp Chu Dật thì đẹp trai mà tới lượt tôi x/ấu xí thế kia?
Tôi cười khẩy, quyết định kệ x/á/c.
Trường toàn chuyện tào lao thế này thì sao đóng góp GDP cho nước nhà?
Thế là tôi tập trung vào việc riêng.
5.
Việc đầu tiên khi vào đại học là tìm việc làm thêm.
Tôi tới quán net gần trường phỏng vấn vị trí lễ tân.
Ông chủ hỏi vài câu rồi nhận luôn.
"Không cần hỏi thêm giờ giấc gì sao ạ?"
Ông chủ vẫy tay cười hềnh hệch: "Chưa có nữ nào xin vào đây, cô là đầu tiên, đương nhiên nhận. Giờ làm luôn được không?"
"Vâng."
Không ngờ lại gặp Chu Dật ở đây.
Nhóm cậu ta đưa CMND cho tôi.
Chu Dật thấy tôi hơi ngạc nhiên, rồi như nhớ tôi là kẻ nghèo x/á/c, cười hiểu ý.
"Từ giờ tôi sẽ hay tới ủng hộ." Giọng cậu ta thân mật lạ thường.
Mấy đứa bạn thấy thế xúm lại xem mặt tôi.
"Này Chu Dật, đây là bạn gái nào thế?"
"Cô ấy à..." Chu Dật kéo dài giọng.
"Là đại gia bao nuôi tôi đấy."
Nghe vậy, tôi ngẩng phắt lên.
Mày còn tự ăn tin đồn của chính mình à?
Chưa kịp giải thích, lũ bạn đã hò reo, đồng loạt chào:
"Chào chị dâu!"
"Chị dâu xinh quá!"
"Em xin đảm bảo, anh Dật chưa đi bậy bao giờ."
Chu Dật chỏ khuỷu tay vào thằng vừa nói.
"Tao trong sạch lắm." Cậu ta tự hào tuyên bố.
Tôi đành mở miệng: "Anh bị đi/ên à?"
Chu Dật cúi xuống, tay chống lên quầy, giọng đùa: "Ừ, bệ/nh tương tư tính được không? Thưa đại gia."
Tôi liếc mắt chán gh/ét.
Lũ bạn cười đùa: "Chị dâu làm thêm nuôi anh Dật à? Đệ nhất hào hoa vẫn không phai nhạt."
Tôi lẩm bẩm: "Xạo lz."
Rồi đưa CMND, nở nụ cười nghề nghiệp: "120 nghìn, cảm ơn."
Cậu ta chậm rãi quét mã, không quên trêu: "Không có chi, cục cưng."
Tôi: ***
6.
Đêm khuya, tiếng bàn phím vẫn "lách cách".
Tôi buồn ngủ díp mắt, Chu Dật nhắn tin.
Chu Dật: Hai tô mì, cảm ơn.
Tôi: Vâng, lát mang đến cho anh.
Bình luận
Bình luận Facebook