“Tiền đó, đem quyên còn hơn cho đồ người thừa.”

Tưởng chừng chuyện đã kết thúc, ai ngờ còn hậu truyện.

Nói ngắn gọn, mấy năm làm việc Triệu Sinh chẳng dành dụm được đồng nào, toàn nhờ tôi chu cấp. Chuyện trả n/ợ cứ dây dưa mãi, x/ấu hổ quá nên đành v/ay mượn để trả. Sau khi chia tay vẫn tiêu xài hoang phí, còn ném tiền m/ua quà tặ� cho nữ streamer đồng môn B để lấy le. Có lẽ hắn hy vọng streamer sẽ cảm động quay lại, nhưng nào ngờ người ta chẳng thèm để mắt.

Gặp người nói tiếng người, gặp q/uỷ nói tiếng q/uỷ. Có tiền là đại ca, ân cần ngọt ngào, bàn chuyện cưới xin. Hết tiền thì là thứ rác rưởi, đáng được nói chuyện cùng sao? Tiền tích cóp của Triệu Sinh tiêu sạch sành sanh, n/ợ nần chồng chất mà chưa từng được nắm tay người ta. Hắn lì lợm đòi streamer hoàn tiền, nhưng chuyện tặng quà là tự nguyện, ai thèm đếm xỉa? Nghe nói hắn tức gi/ận mất khôn, trực tiếp đi tìm streamer tính sổ, xảy ra xung đột dữ dội. Giờ vẫn còn trong đồn, án ph/ạt là h/ành h/ung hay gây rối còn tùy vào khai báo của hắn. Nhưng chắc chắn sự việc này sẽ ghi vào lý lịch, với tính chất công việc hiện tại, việc bị chấm dứt hợp đồng là điều không tránh khỏi.

Thật đáng đời. Tôi ước chưa từng quen mặt Triệu Sinh, đồ nh/ục nh/ã ấy. Thực ra nếu hắn chỉ tặng quà cho streamer thì cũng chẳng sao, đằng này lại ảo tưởng mối qu/an h/ệ đồng môn, từ online chuyển sang offline rồi gây sự. Thế là đại họa. Nhưng chuyện này liên quan gì đến tôi chứ?

16

“Học tỷ, học tỷ, c/ứu nguy gấp!” Mấy hôm nay Hứa Kiều Kiều đi du lịch, người liên lạc với tôi là cô bé trong nhóm. Dạo này tôi bận, hai tuần chưa ghé nhóm họ.

“Sư huynh Hướng lại làm ch*t vi khuẩn rồi, vỡ ba tấm petri, tủ ủ cũng hỏng, nhiệt độ trong đó lên tới trăm độ, vi khuẩn kỵ khí bị luộc chín cả rồi… Cảnh tượng thảm thương lắm, nghe mà đ/au lòng, thấy mà rơi lệ. Anh ấy đang ngồi thu lu góc tường tự kỷ đây.”

“Trước khi tới nhắn em một tiếng, tụi em cử ba anh lực lưỡng hộ tống học tỷ. Kẻo lại như lần trước, giữa đường bị bên nông học bắt đi cho ngỗng ăn.”

Thôi được, các cậu vui là được. Từ khi nhóm Hướng Úc loan tin nuôi vi khuẩn thành công, người tìm tôi ngày càng đông, nào nuôi ngỗng, trồng cỏ, trồng nấm đều đến xin “hên”. Giờ chỉ cần không phải khoa sản y học tìm tôi, tôi đều bình thản đón nhận.

Đi được nửa đường, Hứa Kiều Kiều nhắn tin: “Học tỷ, lát nữa chị sờ tủ ủ số 1 nhiều vào, nạp thêm năng lượng cho em mẻ vi khuẩn này nhé. Còn dưa chua chị ngâm giúp em đã lên màng SCOBY dày như lớp kem cheese rồi, có đứa mặt đen xì bên cạnh đòi m/ua dịch lên men. Trả giá tới 500 tệ, nhưng em kiên quyết khước từ. Khen em đi nào!”

Chưa tới cổng trường đã thấy Hướng Úc đứng đợi, tay cầm ly trà sữa. Phong thái tiêu sái, khí chất thanh tú, hoa lá rơi bay cũng thành phông nền.

“Nhóm lén nhắn tin, biết ngay là mời em tới nên ra đón. Đi qua tòa hành chính một chút đã.”

Trước phòng Hướng Úc tụ tập đông người, lại đang vây quanh chậu cây. “Hai tuần không tới, lớn nhanh thế này ư?!” Tôi cũng gi/ật mình.

Một cô bé bên cạnh lên tiếng: “Chị là học tỷ Hà đúng không? Chậu hoa chua me đất này phát triển quá tốt, bọn em có thể c/ắt một nhánh về nghiên c/ứu, lấy ít đất đi kiểm tra không? Cây này to khổng lồ, kỳ lạ lắm ạ. Sư huynh Hướng bảo phải nghe ý kiến chị.”

Tôi hiểu ngay, đây cũng là người nông học. “Chị chẳng làm gì cả, chỉ sau khi m/ua về có bỏ vào nửa vỏ trứng thôi, chắc là phong thủy đại học Tây tốt lắm.” Tôi nhanh nhảu. “Chỉ được c/ắt một nhánh thôi nhé, đây coi như vật đính ước giữa chị và sư huynh Hướng đấy.”

Cô bé hớn hở gọi hai người tới bắt tay vào việc. Tôi và Hướng Úc tay trong tay hướng về phòng thí nghiệm.

“Sư huynh Hướng, anh thích em không phải vì hào quang nuôi cấy vi khuẩn của em đấy chứ?”

“Ừm… Túng Vân, anh phải thú nhận với em chuyện này.” Hướng Úc đỏ cả tai, “Phùng Yên là em họ anh.”

Gì cơ?! Hóa ra lúc đó tôi đoán đúng, Phùng Yên cố tình xúi giục tôi chia tay Triệu Sinh. Chả trách cách cô ta nói một đằng làm một nẻo, té ra hai anh em cấu kết với nhau, sớm đã có âm mưu!

Hừm. Tôi gi/ận rồi đấy. Khoan đã…

“Hướng Úc, nói thật đi, nữ streamer đồng môn B có phải anh tìm không?” Tôi buột miệng.

“Đó là do hắn tự chuốc lấy, thật sự không phải tay anh.” Hướng Úc bật cười. “Nhưng… Túng Vân, em đừng vào bếp nữa, vì sự an toàn tính mạng của chính mình.”

Tôi nghe nhầm chăng? “Anh cũng nghĩ em là thánh nuôi cấy ư?”

“Dù phải tin vào khoa học, nhưng có chút huyền học cũng tốt.” Hướng Úc đáp.

17

Thời gian thoáng cái, lũ vi khuẩn trong phòng thí nghiệm đã thay đổi không biết bao nhiêu lứa. Bài đăng minh oan của tôi trên diễn đàn vẫn hot, ngày ngày có hội nuôi vi khuẩn, thú cưng, rau củ, cá cảnh, nấm men đến check-in. Tôi nhắc đi nhắc lại đừng m/ê t/ín, hãy tin vào chuyên môn, nhưng chẳng ai nghe. Trong đó, sinh viên đại học Tây check-in đi/ên cuồ/ng nhất.

Giữa muôn vàn khó khăn, thành quả của nhóm Hướng Úc dần hé lộ. Cuối cùng, bài báo SCI mới nhất của anh sắp được đăng. Phần học thuật phía trước tôi đọc không hiểu, lướt thẳng xuống phần cảm ơn bằng tiếng Anh.

Sau những lời cảm ơn nhà tài trợ thông thường, đoạn cuối viết: “Cảm ơn người bạn đời Hà Túng Vân, nàng là đồng chí sát cánh bên tôi, mọi vinh quang của tôi đều là tinh tú trên vương miện nàng.”

Còn ánh mắt lấp lánh của anh trong phòng thí nghiệm cũng là tinh tú của riêng tôi.

- Hết -

Tác giả: Du Nam

Danh sách chương

3 chương
15/06/2025 23:36
0
15/06/2025 23:35
0
15/06/2025 23:33
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu