Người bạn trai đã dành cả đời để phát minh ra cỗ máy thời gian.
Anh ấy muốn quay ngược quá khứ để c/ứu vớt mối tình đầu.
Tôi lén theo anh trở về quá khứ.
Rồi chứng kiến cảnh người đàn ông mà tôi từng dạy từng chút một cách yêu thương, nay nắm tay người yêu cũ dịu dàng nói:
"Ngày trước anh không biết yêu, làm tổn thương em. Giờ anh đã học được rồi."
1
Hôm sau khi trở về hiện tại, tôi gặp Lương Húc.
Trong tiệc sinh nhật Hạ Thanh Hừng, anh xuất hiện trong phòng VIP với chiếc bánh tự tay làm cùng món quà chọn lọc.
Ánh nến lung linh in bóng ánh mắt đa tình chuyên chú của anh.
Bầu không khí lãng mạn lên tới đỉnh điểm, mọi người vây quanh chờ Hạ Thanh Hừng thổi nến ước nguyện.
Rồi cổ vũ hai người hôn nhau.
Tôi lặng lẽ đứng ở rìa đám đông, nhìn Hạ Thanh Hừng tay ôm bó hồng nhón chân hôn lên má Lương Húc.
Bạn cùng phòng bên cạnh giới thiệu với tôi:
"Đó là bạn trai Hạ Thanh Hừng, đẹp trai cực phẩm nhỉ?"
"Không chỉ thế, còn chu đáo, ấm áp, luôn giữ khoảng cách với phái nữ, hoàn hảo đến từng milimet."
Tôi lặng nhìn Lương Húc mỉm cười vuốt tóc mai rủ của Hạ Thanh Hừng, khẽ đáp:
"Đúng là chín chắn đáng tin, rất biết quan tâm người khác."
Rốt cuộc, đó là thành quả tôi dành 5 năm công sức vun trồng.
Lương Húc ban đầu nào phải thế, anh ương bướng, thiếu kiên nhẫn, nóng nảy kiêu ngạo.
Mối tình chưa đầy 2 năm với Hạ Thanh Hừng kết thúc khi cô ta phẫn nộ yêu luôn bạn thân của anh.
Lương Húc không cam lòng.
Anh dành nhiều năm nghiên c/ứu cỗ máy thời gian, học thuộc bài học yêu đương tôi dạy, rồi không ngần ngại bỏ rơi tôi về năm 2 đại học - thời điểm mới yêu Hạ Thanh Hừng.
Dù chỉ một ngày nữa là tới kỷ niệm 5 năm của chúng tôi.
Nhưng anh không thể đợi thêm.
Giờ đây, chúng tôi thành hai kẻ xa lạ.
2
Chiếc bánh trong tay tỏa hương cam nhẹ nhàng. Bạn cùng phòng vừa ăn vừa líu lưỡi:
"Dụ Thanh ăn thử đi, ngon tuyệt cú mèo!"
"Anh ta thật tâm, xong rồi, tiêu chuẩn bạn trai của tôi lại phải nâng lên một bậc."
Tôi mỉm cười nếm thử.
Hương vị quen thuộc.
Đây là chiếc bánh tôi dạy Lương Húc làm.
Tôi dành nửa tháng kiên nhẫn cùng anh thử nghiệm từng chút một, tỉ mẩn hướng dẫn từng bước.
Lúc ấy anh nhìn tôi nói:
"Dụ Thanh, khi học xong, mỗi sinh nhật em anh đều sẽ tự tay làm bánh tặng em."
Về sau anh học thành thạo, nhưng chưa một lần làm cho tôi.
Kỳ thực ở kiếp trước, số phận không cho tôi gặp Lương Húc trong bữa tiệc này.
Tôi và Hạ Thanh Hừng vốn không thân.
Bữa tiệc mời cả lớp của cô ấy, đáng lý tôi không định tham dự nhưng bị bạn cùng phòng kéo đi. Kiếp trước tôi chỉ ở lại chút lát, tặng quà chúc phúc rồi về, nên đã lỡ mất Lương Húc đến muộn.
Tối hôm đó nghe bạn cùng phòng kể:
"Dụ Thanh à, cậu về sớm tiếc quá, bạn trai Hạ Thanh Hừng đẹp trai cực phẩm!"
"Đáng tiếc trông lạnh lùng vô cảm, cả buổi tiệc mặt cứ đờ đẫn."
"Nếu bỏ qua tính cách thì ngoại hình họ đúng là xứng đôi."
Tôi vốn không tò mò, lại càng không hứng thú với bạn trai người khác. Nghe xong chỉ cười nhẹ, chẳng thèm hỏi tên anh ta.
Bình luận
Bình luận Facebook