Phu nhân thật tốt, mong chuyện nếu khó xếp.
Ngay giây phút giọng Nhiên vang điện "Thiết Chùy! C/ứu bọn c/óc! Hu hu..." Anh chóng bịt miệng.
Tin tốt, đúng chuyện thiếu gia gặp nguy hiểm.
Tin thiếu gia gặp nguy hiểm, chắc chắn thất trách.
Phu nhân nhà kịp truy c/ứu lỗi lầm nữa, vội đi cảnh trước khi đi còn dặn dò:
"Hà Tất, nếu con thể Nhiên trở an toàn cho sẽ tội."
Tôi cảm kích rơi nước mắt, búa, thẳng nhà Quý.
Kẻ nào dám động đến thiếu gia ch*t!
18
Quý Nhiên lẽ từ nhà đến đội để hội ngộ đồng đội, đó cùng đến địa điểm thi đấu.
Nghĩa là, bọn c/óc thể tay khi trên đến thự.
Dù kẻ yếu đuối, đầu khá linh hoạt.
Nếu thời gian cho phép, tuyệt đối sẽ đi nhỏ.
Đường lớn nào camera, hai điểm m/ù, đoạn con trước khách bỏ hoang, còn đoạn nữa khu dân cư xuống cấp.
Khu dân cư camera hoạt động, lưu người qua vẫn đông.
Vậy khả năng duy nhất: khách bỏ hoang.
Quả nhiên, tai Nhiên rơi đây.
Nơi bụi bánh đặc rõ ràng.
Tôi vài chủ hàng ven điều camera giám so sánh nhiều ng/uồn, Volkswagen màu đen đã lảng đây hai đồng hồ rồi mới rời đi.
Tôi cáo tin thập được cho cảnh chóng vạch lộ trình chạy xe.
Cuối cùng, x/á/c định dừng khu nhà bỏ hoang ngoại thành.
Tôi tức lao đến, lục soát từng nhà xưởng.
Một cùng trên nền đầy bụi dấu hỏi to, lẽ lôi xuống xe, vội vàng dùng vẽ ra.
Trước đây lớp viết thêm dấu hỏi tướng sau.
【Hà Tất?】
Anh bảo câu từng bực mình, hữu dụng.
19
Bên ngoài nhà xưởng ch/ặt, hai gác lén từ mỗi quyền hạ gục ngay.
Tôi nhón nhìn trong, cùng Nhiên đang trói.
Nhìn thấy mà gi/ật mình, thiếu gia ấn tượng nhát gan sợ chuyện, dù tay trói vẫn ngồi ngưởng vắt chữ ngũ.
"Ê kia, tiểu gia khát rồi."
Anh còn dám sai khiến bọn c/óc! Tên gọi thô kệch trông ngồi phịch cái tắt thở.
Cũng hoàn toàn vờ bình tĩnh, nhìn Nhiên, cảm thấy chút xa lạ.
Tên c/óc ch/ửi đ/á ghế cái, Nhiên chịu thua: "Muốn tiền thì ngoãn hầu hạ tốt vào, thể yếu, mày làm sợ ch*t thì xu được."
Hóa bọn vì tiền, mạng sống, phào nhẹ nhõm.
Liếc nhìn đồng còn nữa trận bắt đầu.
Tôi nhặt hòn đ/á ném ra, tạo động.
Bọn c/óc quả nhiên cảnh giác, xem tình hình.
Người nhỏ dùng sức đ/ập vỡ tạo khe đủ để chui vào.
Ai vừa thấy Nhiên tức sang vẻ yếu sắp khóc vì sợ hãi.
"Thiết cùng cậu đến hu..."
Giả vờ, tục vờ đi.
Tôi nào thời gian hỏi han ta!
Bọn c/óc thấy người gác vỡ, biết mắc mưu, chóng lại, cầm ch/ém thẳng tôi.
"Con ranh nào dám phá chuyện tốt lão tử?"
Hắn địch nhẹn tôi.
Tôi né dễ dàng, vòng lưng hắn, thẳng gáy.
Ai chịu đò/n hơn người thường, vặn cổ tỉnh lại: "Hê hê, gãi ngứa đấy à?"
Hắn chế nhạo tôi?
Đằng hắn, Nhiên đang lén lút dùng góc bàn mài trói trên tay.
Tôi và c/óc qua vài hiệp, đuối sức.
Hắn chậm trúng dù lực mạnh hắn chịu đò/n giỏi.
"Thiết tấn công!"
Chỉ Nhiên lệnh, đạp mạnh c/óc từ hắn quỵ xuống.
"Mẹ kiếp, á!!!" Tiếng hét x/é trời.
Tôi quyền, nhìn hắn ôm túi con gi/ữa hai ngã lăn.
Thua số phận hắn.
Tôi ngẩng đầu, thấy Nhiên đang cười chí với tôi.
Anh chợt điều gì, vội ôm vừa dùng lực kêu đ/au thảm thiết.
Vẫn còn vờ.
20
Cảnh sát chóng tới, vở kịch cùng kết thúc.
Quý Nhiên kịp thích nhiều, vội đến địa điểm thi đấu.
Trên màn lớn quảng trường, cả bình viên ngạc kìm được giọng điệu phấn khích:
"Lần đeo mặt nạ! Trời ơi, mặt đẹp trai quả phụ cuồ/ng người hâm m/ộ!"
"Khoan đã... sao quen thế!"
"Chàng trai nổi bí ẩn, thiếu gia đoàn thị - Nhiên!"
Người hâm m/ộ tại trường hoàn toàn sôi sục, quảng trường vang hét nhiều fan nữ.
Tôi khẽ mỉm cười, sao, thấy dâng chút tự hào.
Anh đâu cố tình lộ diện, chắc chắn quên mang mặt nạ thôi.
Tôi đứng tại quảng trường, xem trận đấu.
Chàng trai trầm tĩnh túc quả thực đẹp trai đến ngây.
Anh toại nguyện, cùng dẫn đội giành chiến thắng chung cuộc.
Tôi xoa bắp đã bước định rời đi.
Trên màn phóng viên phỏng vấn trận: "Có muốn cảm ơn ai không?"
Tôi dừng bước, cười nói:
"Có, cô gái dũng cảm, sức mạnh hay cười, cô ấy luôn bảo vệ Không cô ấy, sẽ ngày hôm nay."
Tôi ngùng sờ đầu, mà vĩ đại thế?
Người màn tục: "Năm năm trước, cẩn rơi xuống bờ chính cô ấy đã kéo lên. Thân nhỏ bé, kéo được bờ cách khó khăn."
Bình luận
Bình luận Facebook