Cuộc sống yên ổn tiếp tục được ba ngày, chúng tôi mỗi ngày đều để ý tình hình cô bé nhưng cô ấy hiếm khi xuất hiện bên cửa sổ nữa.
Nhà bác cả đã im hơi lặng tiếng, vốn dĩ họ chỉ biết b/ắt n/ạt kẻ yếu, sau khi đối mặt trực tiếp với đám x/á/c sống chắc đã h/ồn phi phách tán mất nửa đời người.
Ngày thứ 17 kể từ khi tận thế bắt đầu, vừa tảng sáng Bình An đã bắt đầu rên ư ử tỏ vẻ khó chịu.
06
Bụng Bình An đã căng tròn, nó bắt đầu bới ổ, chúng tôi đoán là nó sắp đẻ.
Cả nhà lập tức chuyển sang trạng thái khẩn cấp, chuyển Bình An lên phòng chiếu phim gia đình tầng ba cách âm tốt hơn. Mẹ đi chuẩn bị chăn ấm, báo cũ, khăn mặt đồ dùng cần thiết. Bố vào bếp nấu súp thịt để bồi bổ cho Bình An lúc vượt cạn. Tiểu Đàm đi lấy sữa dê đã m/ua trước đó. Tôi thì mang máy sưởi đến giữ ấm cho nó, vừa lướt điện thoại tra cách chăm chó đẻ.
Sợ nó căng thẳng không đẻ được, cả nhà giả vờ làm việc lảng ra xa nhưng vẫn dõi theo từng động tĩnh.
Bình An thở gấp, sau khoảng một giờ thì lộ đầu chó con đầu tiên. Thấy chó con mãi không ra, mẹ nhanh chóng rửa tay rồi giúp Bình An kéo chó con ra. Tôi theo hướng dẫn trên mạng bảo mẹ x/é màng ối, c/ắt dây rốn, phần còn lại Bình An tự xử lý.
Chúng tôi dùng khăn lau sạch mũi miệng và người chó con rồi đưa lại cho Bình An bú. Con đầu lòng ra đời suôn sẻ thì hai con sau cũng thuận lợi. Bình An đẻ được ba chó con với màu lông khác nhau: một con đen tuyền, một con trắng toát và một con lốm đốm. Chúng nép sát vào mẹ, hút những giọt sữa đầu đời.
Đến hơn hai giờ chiều mọi việc mới xong, Bình An kiệt sức còn chúng tôi đói lả. May mắn mẹ tròn con vuông, cả nhà vội đi nấu cơm để chúng được nghỉ ngơi. Bố không yên tâm nên cầm bát cơm lên ngồi canh.
Thảnh thơi được chút, chúng tôi lại lo cho cô bé tòa đối diện. Giờ này em ấy vẫn sống chung với x/á/c ông bà sao? Em ăn uống thế nào?
Cả nhà họp khẩn bàn cách giúp đỡ cô bé. Dù còn nhiều lo ngại nhưng lòng tốt cuối cùng đã thắng thế. Chúng tôi không thể làm ngơ trước sinh mạng mong manh của đứa trẻ mồ côi.
Sau bàn luận, chúng tôi quyết định đón em qua ở cùng. Phương án dùng drone tiếp tế bị loại vì quá rủi ro nếu lặp lại nhiều lần. Do không thể ra cửa chính, chúng tôi lên kế hoạch mở cửa thoát hiểm tầng hai, bắc thang cho em leo từ cửa sổ nhà đối diện sang.
Kế hoạch này đầy mạo hiểm, cần trang bị dây an toàn cho em. Hơn nữa nếu bị phát hiện khi thực hiện, chúng tôi sẽ lộ thân phận. Quan trọng nhất là phải được cô bé đồng ý.
Nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn quyết định đ/á/nh cược.
Liên lạc bằng cách nào? Bố nảy ra ý dùng điện thoại của ông bà để tìm số nhà đối diện. Chúng tôi tìm thấy chiếc điện thoại cũ trong đồ di vật, may mắn vẫn còn dùng được. Tra danh bạ tìm được số vợ chồng già đối diện.
Vấn đề cuối: không biết điện thoại nhà kia còn pin không và cô bé có nghe máy không? Gọi nhiều lần cuối cùng cũng thông, tôi cầm m/áu nói chuyện.
『Alo? Em gái, chị là Dương Dương ở đối diện đây.』
『Chị Dương Dương.』Giọng cô bé ngọt ngào.
『Ông bà có dặn nếu có chuyện gì thì bảo bọn chị chăm em.』Dù không có chuyện đó nhưng tôi nói vậy để em yên tâm.
『Ông bà chưa nói với em bao giờ, em phải hỏi bố mẹ đã.』Cô bé vẫn cảnh giác.
『Vậy lát em gọi lại cho chị nhé? Điện thoại ông bà còn pin không? Em tìm được sạc không? Giữ liên lạc nhé.』Tôi hẹn với cô bé.
Tối đó cô bé gọi lại. Giọng nghẹn ngào:『Chị Dương Dương ơi, em không liên lạc được bố mẹ.』
『Tiểu Vân, giờ em phải tự quyết định nhé, đừng sợ, chị sẽ bảo vệ em.』
Tôi giải thích mãi mới thuyết phục được Tiểu Vân đồng ý bò qua thang. Không chần chừ, chúng tôi ném dây an toàn sang bảo em buộc vào người, đầu dây bên này do Tiểu Đàm lực lưỡng nắm ch/ặt phòng bất trắc.
Hướng dẫn Tiểu Vân dựng thang xong, bố giữ ch/ặt thang ra hiệu bắt đầu. Dù còn nhỏ nhưng cô bé rất gan dạ, mím ch/ặt môi dò dặt từng bước. Lũ x/á/c sống dưới hẻm ngửi thấy hơi người liền kéo đến.
『Tiểu Vân, nhanh lên!』Tôi gào thét.
Bọn x/á/c sống bắt đầu trèo đống lên nhau. Tiểu Vân hoảng lo/ạn r/un r/ẩy không dám nhúc nhích. Một bàn tay khô quắp ch/ặt lấy cổ chân em. Tiếng thét kinh hãi vang lên.
『Tránh ra!』Mẹ không biết tìm đâu ra cái xẻng dài, đ/âm xuyên song sắt đ/ập mạnh vào bàn tay x/á/c sống rồi khéo léo hất lên. Bàn tay rời khỏi người Tiểu Vân, mẹ dùng xẻng đẩy mạnh khiến đám x/á/c sống đang leo trèo mất thăng bằng đổ ào xuống.
Bình luận
Bình luận Facebook