Những đầu ngón tay hồng của em trai

Chương 7

09/06/2025 12:46

「Tiểu thư, đồ ăn của cô đã tới.」

Người phục vụ bưng món ăn lên bàn.

Tôi thở dài, nghĩ bụng thôi thì cứ ăn trước đi.

Đoàn Doãn gọi toàn món tôi thích, nhưng tôi chỉ ăn vài miếng đã đẩy đĩa về phía anh: "Cái này ngọt quá, em không ăn nữa."

Vừa dứt lời.

Đoàn Doãn ngẩng mắt nhìn tôi với ánh mắt phức tạp.

Tôi gi/ật mình nhớ ra hai người đang gi/ận nhau, vội rút tay lại.

Anh nắm ch/ặt cổ tay tôi, nhận lấy đĩa đồ ăn.

"Ờ... Đoàn Doãn."

Tôi vô thức gọi tên anh.

Đoàn Doãn cầm thìa lên, lạnh lùng nhìn tôi: "Luật cũ."

Luật cũ?

Đầu óc tôi ù đi, chợt nhớ trước đây anh từng nói nếu tôi không ăn hết mà đẩy cho anh, mỗi miếng anh ăn tôi phải hôn anh một cái.

Ánh mắt Đoàn Doãn xuyên thấu dán ch/ặt vào tôi.

Tôi cắn môi, gật đầu cầm d/ao nĩa lên, thấm thía bài học "biết nắm lấy thời cơ khi được cho bậc thang xuống"...

25.

Bữa tối kết thúc.

Nhóm chat công ty chúng tôi cũng n/ổ tung.

[Bạch Trân]: [Mặt cười] Đoàn Ngang bị báo ứng rồi.

Tôi cúi xuống xem tin nhắn, hiểu ngay Đoàn Ngang bị chộp ảnh, chẳng mấy chốc vị hôn thê của hắn cũng sẽ biết chuyện.

"Tiểu thư Lý. Tôi ăn xong rồi."

Đoàn Doãn đột ngột gọi tôi.

Tôi đối diện ánh mắt anh, lòng hơi thấp thỏm thì thào: "Ra xe đi..."

Trên xe Đoàn Doãn.

Vừa ngồi xuống, anh đã đ/è người tới ôm eo tôi, mặc kệ mọi thứ hôn lên môi.

Thôi được.

Món tráng miệng đó quả thực ngọt ngào, ngọt đến mức tim tôi cũng tan chảy.

Không khí dần nóng lên.

Cho đến khi chuông điện thoại vang lên, mọi thứ mới trở lại bình thường.

"Đoàn Doãn-"

Mặt tôi đỏ ửng gọi khẽ.

Đoàn Doãn nhìn tôi bằng ánh mắt cưng chiều, cổ họng lăn tăn: "Chị à, có lúc em tức đến phát đi/ên lên được."

Tôi:...

"Thôi mà, lần sau em không dám chọc gi/ận anh nữa..."

Tôi rụt cổ, mắt long lanh giả bộ đáng thương: "Giờ không gọi tiểu thư Lý nữa à?"

Chuông điện thoại càng lúc càng gấp.

Đoàn Doãn liếc tôi, ôm tôi vào lòng bật loa ngoài.

26.

"Tiểu Đoàn tổng, Đoàn Ngang gặp chuyện rồi, lão gia đang nổi trận lôi đình."

"Chuyện gì?"

Giọng Đoàn Doãn bình thản khó tin, không ai ngờ chính tay anh dàn dựng vụ này.

Người kia báo cáo tỉ mỉ.

Đoàn Doãn hời hợt đáp lại, tay không ngừng nghịch ngón tay tôi. Tôi rút tay về lại bị anh nắm ch/ặt.

Tôi ngẩng đầu ra hiệu nếu không buông sẽ cắn anh.

Kết quả.

Anh giả vờ không thấy, khóa ch/ặt tôi trong vòng tay. Tôi đành véo ngón tay anh vặn vẹo.

"Tiểu Đoàn tổng, mau về đi thôi."

"Ừ. Được."

Hãy nhớ kỹ câu trả lời này của Đoàn Doãn.

Vừa cúp máy, anh lại dí mặt tới làm tôi hốt hoảng kêu lên:

"Á, đừng nữa, đừng nữa mà."

Đoàn Doãn mỉm cười, trán áp vào trán tôi như đang nũng nịu: "Nhưng em muốn thế cơ."

Tôi:...

Ánh mắt chạm nhau.

Tim tôi đ/ập thình thịch nhưng không phản đối.

Trái tim tôi từng đi qua nhiều người, nhưng cảm giác tình tứ đến nhanh mà đi cũng vội.

Kẻ vừa đi vào thân x/á/c vừa lọt vào tim, chỉ có mình anh.

27.

Điện thoại rung liên hồi.

Tôi buồn ngủ không buồn nhúc nhích, cho đến khi một bàn tay bắt máy bật loa ngoài.

"Lý D/ao! Sao không ở trường quay, con đang ở đâu?"

"Mày hư lắm rồi, đêm hôm không về nhà nữa à?"

Giọng mẹ tôi như pháo n/ổ khiến tôi tỉnh táo ngay.

Chưa kịp gi/ật điện thoại, Đoàn Doãn đã lên tiếng: "Dì ơi, cháu là Tiểu Doãn đây ạ."

Mẹ tôi lập tức dịu giọng: "Tiểu Doãn à!"

Tôi:...

Tôi cắn môi hối thục lắc đầu ra hiệu đừng nói bậy.

Đoàn Doãn nhướng mày chầm chậm tiến lại gần.

Tôi giơ tay định véo mặt anh, kết cục lại hôn phịch một cái rồi bị anh đáp trả, x/ấu hổ chỉ muốn chui vào chăn, nhìn anh cầm điện thoại ra ngoài nói chuyện.

Cuối cùng cũng qua mặt được mẹ, tôi thở phào nhưng Đoàn Doãn đã vứt điện thoại sang một bên, ôm ch/ặt tôi vào lòng.

"Dì thường xuyên kiểm tra chị à?"

Tôi chớp mắt: "Sao?"

"Thì ra chị là bé ngoan của dì."

Đoàn Doãn cười tủm tỉm, ánh mắt lấp lánh tràn đầy sức sống.

"Eo."

Tai tôi đỏ lên vì ánh nhìn của anh, bất giác chê: "Sến quá."

Đoàn Doãn áp trán vào tôi, nói khẽ: "Chị ơi, em cũng muốn có một bé ngoan..."

Tôi:...

Tôi chớp chớp mắt nhìn anh.

Khác với cảm giác trước đây cho rằng anh trẻ con, giờ tôi thấy mình mới là kẻ ấu trĩ, không dám gật đầu vì hoàn toàn không biết làm mẹ thế nào.

Một lát sau.

Đoàn Doãn bỏ qua chủ đề này, đầy nuối tiếc xoa đầu tôi: "Thôi, thay đồ đi ăn sáng nào."

28.

Tin buổi sáng xoay quanh scandal của Đoàn Ngang.

"Nghe nói Đoàn Ngang sửa kịch bản, bề ngoài là giúp bạn gái nhưng thực chất đ/á/nh mặt em trai. Nhân vật bị sửa chính là bạn gái em trai hắn."

"Thật á? Gay cấn quá! Rốt cuộc ai sẽ là người thừa kế?"

"Tôi thấy hai anh em đều chẳng phải hạng tốt, đ/á/nh nhau chắc kịch lắm."

Tiếng bàn tán ở nhà hàng không ngớt.

Tôi bưng khay đồ ăn, bụng nghĩ Đoàn Ngang th/ủ đo/ạn bẩn thỉu, không biết có trả th/ù Đoàn Doãn không?

"Chọn xong chưa?"

"Hửm?"

Tôi gi/ật mình tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, nhìn Đoàn Doãn đội mũ lưỡi trai thì thào: "Anh... đ/á/nh lại được Đoàn Ngang không?"

"Hả?"

Đoàn Doãn nhướng mày, liếc tôi làm bộ ngây thơ: "Em đ/á/nh không lại đâu, chị sẽ bảo vệ em chứ?"

Tôi:...

Đồ xỏ lá!

Tôi bĩu môi: "Không đời nào, anh mà ch*t em đi tìm gấu mới."

Đoàn Doãn:...

Tôi bước nhanh nhưng chưa kịp đi đã bị anh kéo vào lòng: "Chị đúng là tà/n nh/ẫn."

Tôi liếc nhìn vẻ mặt ủ rũ của anh, chủ động hôn lên má.

Đoàn Doãn hờn dỗi: "Chỉ một cái thôi à?"

Tôi: "Thấy anh buồn nên em hôn thôi mà."

Đoàn Doãn mếu máo ôm eo tôi: "Ồ, thì ra thương em buồn mới hôn. Vậy em cứ buồn thêm chút nữa vậy."

Tôi:...

Ngay lúc đó, vài thực khách đi ngang không nhịn được cười khi thấy cảnh anh nũng nịu.

Danh sách chương

5 chương
09/06/2025 12:48
0
09/06/2025 12:47
0
09/06/2025 12:46
0
09/06/2025 12:43
0
09/06/2025 12:17
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu