Nhưng mấy tháng tìm hiểu.
Tôi quen sự diện tôi, đây ngược quen việc anh.
Tôi thành lắc đầu: lẽ tốt bụng.'
Tô bối rối câu lời tôi: 'Tốt chỗ nào?'
'Tốt mọi chỗ?' thận trọng.
Anh vẫn giữ bình thản: một nào đó em tốt vậy thì sao?'
'Sao thể chứ? Trừ khi làm người phóng hỏa.'
Tô lắc đầu: 'Tình trẻ con sẽ dài lâu đâu.'
Hừ! Ý đây, đang giỡn sao?
Tôi phồng chống nạnh: 'Vậy chúng đ/á/nh cược nhé? Nếu thể bên lâu dài thì sao?'
'Lâu dài bao lâu?'
Tôi giơ tay: '1 năm, hoặc 2 năm, lâu không? Trước hết tuyên bố, bản thân, mà anh.'
Tô lời đề: em sắp độ 4 rồi không?'
Tôi tính một chút, còn chưa đầy một 'Thi độ 4 lo, qua được.'
'Có đạt được không?'
'Anh coi thường ai thế!'
'Vậy đợi khi em đậu, chúng sẽ yêu nhau nhé.'
???
11) điểm! Điểm đối hơi khó.
Nhưng sự dỗ mà đưa ra sự quá lớn.
Hôm đó về túc xá, tất cả cùng phòng, sẽ thái quan, tham gia bất hoạt động giải trí nào.
Mỗi ngủ dậy từ chối lười biếng, làm đề một bộ rồi một bộ, còn tìm thầy tiếng thương mại chúng thể đến lớp nghe giảng bài nghe thầy.
Cuối tuần đến nhà lười biếng nữa, yên thư phòng đóng cửa hành chăm chỉ.
Đôi khi quên cả ăn cơm.
Tôi sự lời hứa đó anh.
Trong tháng đó, tiếng ra tiếng Anh, khi thi, ngủ.
Tôi nhắn cho Bạch.
Anh hiếm hoi gọi thoại cho tôi: 'Yên ngủ đi, cần đã cố gắng được rồi.'
Giọng lạnh lùng dập sự chồn trong lòng tôi.
Sau khi xong, đến nhà cùng so án.
'Như vậy, thể nuốt lời được chứ?'
Trông án trên máy khi so sơ bộ xong, ngoại trừ bài luận rõ ra, thành đề lớn.
Dù tảng còn cố gắng lâu vậy.
Anh bất ngờ cười vui vẻ: 'Vậy thì chờ nhé.'
Tôi lao người anh: đấy, thể đến đó dùng do khác thoái thác tôi.'
Tô vỗ lưng tôi: tích, em thế nào rồi? Nghe bố nói, em chăm chỉ.'
'Đâu dù thể làm bố chồng tương lai chứ, yên đi, đậu chắc chắn thành đề.'
'Chỉ đậu thôi sao?'
Tôi ngồi dậy, cười nhìn anh: 'Vậy nếu đạt được 90 thể hứa một việc không?'
'Việc gì?' hứng thú.
'Bí mật, chưa ra, nhưng được không?'
Tô gật đầu: 'Hy vọng em đừng làm thất vọng.'
Thú thật, sự yêu cái giác hành đắm đuối đó.
Tôi ngày tìm Sư bài, bóng về dạng đề đã xuất đây.
Tô Sư tỏ ra một người thể dỗ, đối thể giúp hết mình, nhưng moi đề thi? cửa.
Vì vậy sắp đến kỳ, nghe khóa trên cao hơn chúng một khóa mỗi tuần sẽ lớp phụ đạo phí, toàn trọng cần hiểu kỹ, cao thành đề.
Vì vậy bỏ ra lớn đăng lớp tốc ta.
Mỗi lần đều chiếm chỗ tốt hàng đầu, lấy người buông, đưa cho tất cả những thể đến thể thi.
Tuần kỳ, đơn giản luôn tại nhà tối dù hè mát, đông ấm, sự thể thoải hơn.
Khi nhà, giúp đặt đồ ăn lo.
Tôi giỡn đôi khi nhà, hai chúng làm việc, hành suốt ngày.
Bản thân chăm vậy, thấy hơn một chút.
Đợi khi môn cùng xong, mời ăn cơm.
Tôi vui mừng khôn trong túc xá chọn quần áo lâu, trang lâu mới ra ngoài.
Suốt đường đều nghĩ, lẽ nhân cơ hội tỏ tình tôi?
12) Chỉ may, cổng trường gặp cũ.
Tôi và cùng một câu bộ, đây đã tỏ tình mọi đó gh/ét, khí đúng lúc, đã đồng ý ta, một tuần cử m/ập cô gái tay.
Vì mình bị mới đăng dòng thái đó trên trang nhân.
Có lẽ trang thấy sáng lên.
Anh chặn tôi: 'Lộ Khả Khả, em đâu đấy?'
Tôi lùi một bước: nhà sao, liên quan đến anh.'
Anh ý đến lời mỉa mai lạnh lùng tôi: 'Chúng thể không? bảo thích mình em, biết em yêu ai mới, đang đợi không?'
Tôi suýt cười gi/ận, mà sẽ tr/eo c/ổ trên cái ta?
'Xin lỗi, mời tránh ra, ăn cơm đây.'
Anh bước tôi, gằn giọng: làm thế?'
'Chúng nhé?'
Anh sự hiểu lời nói, định vòng qua ta.
Anh chịu buông cho đến khi xuất hiện.
Tôi được rơm c/ứu mạng đến cánh tay anh.
Bạn cũ liếc nhìn tôi: 'Ồ, hóa ra nhanh chóng bỏ đại gia rồi.'
Mặt đỏ bừng, phản bác, đã tôi: 'Sao, ý kiến không?'
Bạn cũ cười lạnh nhìn tôi: tưởng em cô nàng dễ thương ngây thơ hóa ra đường tắt, haha, kinh t/ởm.'
Bình luận
Bình luận Facebook